- Theo lý thuyết, lần khảo hạch này của Tử Anh học phủ, nếu như truyền tống các ngươi đến một tinh cầu có cường giả Thần cấp. Như vậy đơn giản chính là bắt các ngươi đi chịu chết. Đừng nói loại thiên tài đến từ vị diện cấp thấp như các ngươi. Cho dủ là đệ tử cao đoan của Tử Anh học phủ cũng không thể sánh bằng một cọng lông của cường giả Thần giai.
Chúc lão cũng âm thầm kinh ngạc, không đoán ra được ẩn ý bên trong.
- Chúc lão, bất kể như thế nào, ta vẫn phải tiến vào bên trong thành quan sát một chút.
Phong Vân Vô Ngân nhíu mày nói.
- Vô Ngân chúng ta đã đến nơi rồi!
Trình Dao đứng sóng vai cùng Phong Vân Vô Ngân, bị một tia khí tức chân long mơ hồ phát ra từ cơ thể Phong Vân Vô Ngân, từ trong bản năng muốn thân cận cùng hắn, cười nói tự nhiên, hiện ra má núm đồng tiền, chân mày lá liễu cong cong, vô cùng đáng yêu. Phong Vân Vô Ngân ở cùng Trình Dao, ngửi được hương thơm điềm đạm tản ra từ trên thân thể mềm mại của nàng, cũng vui vẻ thoải mái, tâm tình vô cùng tốt.
- Ừ, Dao tỷ, thành trì phía trước có lẽ chính là tòa thành lớn nhất trên viên tinh cầu này, đám mọi rợ này sống tập trung ở đó nhiều nhất, có thể tìm được rất nhiều lệ quáng, hoàn thành khảo hạch. Bất quá, ta cảm thấy tựa hồ bên trong tòa thành này có cái gì đó cực kỳ cổ quái. Chúng ta nhất định phải cẩn thận từng ly từng tý mới được.
Sắc mặt Trình Thiết Sơn cũng rất nghiêm túc nói.
- Đúng, Vô Ngân nói không sai, ta cũng phát giác ra được, trong tòa thành này có điều bất thường, chỉ là không thể miêu tả bằng lời được. Vô Ngân, đợi lát nữa tiến vào trong thành, ngươi cùng tiểu muội liền trốn ở sau lưng ta, cảnh giới tu vi của ngươi không được cao lắm, cũng không cần tham dự vào lần hành động cướp đoạt lệ quáng. Ta cùng tiểu muội sẽ thay ngươi tìm đủ 50 khối lệ quáng.
- Ách... Vậy thì đa tạ Thiết Sơn đại ca.
Phong Vân Vô Ngân cũng không biết là nên khóc hay nên cười.
Lúc này, Vũ thái tử cùng vài vị thiên tài phi hành ở phía trước cũng đã dừng lại, biểu lộ cũng không phải là nhẹ nhàng giống như ở trên đường, biến thành lãnh lệ cùng nghiêm trọng.
- Vũ thái tử, tòa thành phía trước được xây dựng vô cùng kiên cố, bên trong tụ tập rất nhiều quái nhân mọi rợ. Số lượng chỉ sợ.. Chỉ sợ... Là hơn trăm vạn..
Một vị thiếu nữ, le lưỡi, lướt mắt nhìn thoáng qua toàn thành trên bầu trời dày đặc thân ảnh của đám quái nhân đang phi hành, trong lòng có chút khiếp đảm.
- Chúng ta cũng không cần phải tàn sát hết đám dân thành này, chỉ cần cướp lấy lệ quáng. Trực tiếp xông vào bên trong, giết ra một đường máu, cướp đoạt lệ quáng sau đó lập tức thoát đi. Dùng tu vi cùng thủ đoạn của chúng ta, việc này không có gì khó.
Một vị thanh niên tràn ngập tự tin nói.
- Đám quái nhân kia đơn giản là nhục thân cường hãn, có thể dùng quái vĩ (cái đuôi) để công kích, lực bạo phát phi phàm, nhân loại khó có thể so sánh. Nhưng mà bọn chúng lại không tu hành qua võ thuật. Trên đường chúng ta đi tới, chém dưa thái rau, giết chết không ít, cũng không tính là quá lợi hại. Nếu chung ta cường thế tiến vào, cho dù số lượng bọn chúng nhiều hơn nữa cũng không thể trói buộc được chúng ta.
Lời nói của thanh niên rõ ràng có chút khinh thường.
Cúng đúng, trong mắt những thiên tài đến từ vị diện cấp thấp này đám quái nhân này chính là ác mộng! Không phá nổi phòng ngự của bọn hắn, lập tức sẽ bị bọn hắn giết chết. Nhưng mà, trước mặt những thiên tài đỉnh tiêm như Vũ thái tử, phòng ngực của quái nhân cũng chỉ mỏng như tờ giấy mà thôi, tiên tay liền phá, muốn giết liền giết.
- Nói nhảm ! Đám quái nhân mọi rợ kia có gì đáng sợ hay sao?
Vũ thái tử cười lạnh nói.
- Chân chính đáng sợ là Man Thần! Chúa tể của viên tinh cầu Man Hoang này! Một vị Thần giai!
- Cái gì?
Đám thủ hạ lần đầu tiên nghe được điều đó, thực không ngờ trên viên tinh cầu này lại tồn tại một vị Thần giai! Man Thần! Hai chân bọn hắn lập tức nhũn ra, tựa hồ không đứng vững nổi.
- Đám bất tài!
Vũ thái tử cười đầy khinh miệt!
- Vừa nghe thấy tên tuổi Man Thần, các ngươi đã bị hù đến chết ngất, như vậy thì có thể thành đại sự gì cơ chứ? Cả đời chỉ làm mệnh nô tài! Bản thái tử nói cho các ngươi biết, Man Thần này quanh năm đều rơi vào trạng thái ngủ say, không dễ dàng thức tỉnh. Vốn phụ thân thái tử lần trước tham gia khảo hạch của Tử Anh học phủ cũng là tổ đội, thâm nhập vào bên trong tòa thành này, chém giết cùng quái nhân, thành công cướp đoạt lệ quáng. Cũng không thấy Man Thần thức tỉnh.
Nói đến đây, trong mắt Vũ thái tử tinh quang lấp lóe, toát lên dã tâm cùng khát vọng cực lớn.
- Các ngươi có biết vì sao bản thái tử không tìm những thôn xóm khác, từ từ thu thập đủ số lệ quáng cần thiết, ngược lại hết lần này đến lần khác muốn tới tòa thành Man Thần ngủ say, cam tâm bốc lên kỳ hiểm, đạt được lệ quáng?
- Vũ thái tử trí năng thông thiên, thứ cho chúng ta ngu muội... Không hiểu nguyên nhân...
Đám thủ hạ khúm na khúm núm kính cẩn hồi đáp.
- Hừ! Nô tài chính là nô tài! Bản thái tử nói cho các ngươi biết, Man Thần lâm vào trạng thái ngủ say, trong tòa thành này còn rải rác uy lực của Man Thần còn sót lại! Thần tức nhàn nhạt! Nếu như nhấn loại tiến vào trong đó, tinh Thần cùng tâm linh phải chịu áp lực cực lớn, e ngại việc Man Thần tùy thời giác tỉnh! Bất quá, nếu như có thể bên trong loại áp lực này, thuận lợi thành công cướp đoạt được lệ quáng, tâm linh sẽ sinh ra lột xác! Trở nên vô cùng cường đại! Phụ thân bản thái tử chính là trải qua một lần tâm linh lột xác, tu vi đột nhiên tăng mạnh, biến chuyển từng ngày, trở thành nội môn đệ tử của Tử Anh học phủ, trên đại lục Hỏa Nguyên này cũng tương đương với nhân vật quý tộc!
- Ách, Vũ thái tử, chúng ta đã hiểu rồi, Vũ thái tử là cố ý tìm kiếm một lần đột phá rào cản tâm linh, tìm kiếm cơ hội tiến quân lên cảnh giới vô thượng! Vũ thái tử sáng suốt! Vũ thái tửu uy vũ! Vũ thái tử vô địch!
Đám thủ hạ không tiếc lời vỗ mông ngựa. Lúc này Phong Phân Vô Ngân, Trình Dao, Trình Thiết Sơn cũng từ phía sau, đi lên tụ tập cùng đám người Vũ thái tử.
- Dao Dao!
Vũ thái tử ôn nhu hô.
- Hiện tại, bản thái tử thông báo kế hoạch cho nàng biết. Bên trong thành trì phía trước, tại khu vực trung ương có một tòa đại tế đàn. Trên tế đàn, đặt vô số lệ quáng. Điều chúng ta cần làm chính là xông vào bên trong thành, nhưng không nên ham chiến, trực tiếp giết tới tế đàn tại khu vực trung ương, cũng không nên tham lam, chỉ cần thu đủ năm mươi khối lệ quáng, sau đó lập tức rút lui. Dao Dao nàng hiểu kế hoạch rồi chứ?
- Rõ!
Trình Dao nhẹ gật đầu.
- Vũ thái tử yên tâm, chúng ta sẽ không liên lụy tới ngài, cũng có đầy đủ năng lực, cường hành tiến vào bên trong thành. Từ tế đàn, đoạt được đủ lệ quáng. Thỉnh Vũ thái tử không cần quan tâm đến chúng ta!
- Ha ha!
Vũ thái tử cười dài.
- Dao Dao, chuyện cho tới bây giờ, nàng vẫn còn không rõ tâm tư của bản thái tử sao?
- Nàng quá khách khí rồi, nàng cùng đại ca nàng, bản thái tử bất kể như thế nào đều phải bảo vệ chu toàn. Về phần một vài tên phế vật khác, không có ở bên trong phạm vi cần bảo vệ của ta.
Vũ thái tử gõ gõ ngón tay, quét mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Tiểu nhân vật, lúc này ngươi lui lại còn kịp. Đợi cho đến khi tiến vào bên trong thành, bị vô số quái nhân vây công, khi đó... Hừ! Muốn chạy cũng không còn cơ hội nữa rồi!
Phong Vân Vô Ngân cũng không nói nhiều, đột nhiên "phốc", một tiếng trầm đục truyền ra từ bên trong cơ thể hắn! Trong khoảnh khắc, Vũ thái tử giận tím mặt, thét lớn.
- Cẩu tạp chủng! Mẹ kiếp! Bản thái tử nói chuyện đàng hoàng với ngươi… Ngươi… Ngươi lại cho rằng bản thái thái tử nói như đánh rắm?
- Đánh rắm? Lão tử cũng không đánh rắm! Ngược lai, Vũ thái tử nhà ngươi một mực phóng xú khí... Thối quá, thối quá, thối không chịu nổi...
Phong Vân Vô Ngân cũng vô cùng phiền muộn? Một tiếng trầm đục vừa nãy khá giống với tiếng đánh rắm, bất quá, Phong Vân Vô Ngân có Thánh Vương chi thể, nhục thân thành Thánh, toàn thân lưu động đều là tinh hoa chân long, làm sao có thể đánh rắm? Tuy rằng thanh âm trầm đục vừa rồi rất giống tiếng đánh rắm, nhưng là từ trong đan điền mờ mịt của Phong Vân Vô Ngân truyền ra.
Cũng không phải là đánh rắm, mà là yêu thai đã tiến hóa! Vọng lại tiếng vang!
Yêu thai Giao Long liên tục cắn nuốt thân thể của đám quái nhân ở thôn xóm trung hình kia, ngay cả quái nhân đầu lĩnh cũng bị nó nuốt, chất dinh dưỡng hấp thu được đều chuyển hóa thành năng lượng bổn nguyên, điên cuồng tẩm bổ!
Nói cách khác, tiếng trầm đục vừa rồi là do yêu thai Giao Long của Phong Vân Vô Ngân tiến hóa thành Đế giai 2 kiếp phát ra. Đây là Phong Vân Vô Ngân còn tận lực khống chế, không cho yêu thai làm ra động tĩnh quá lớn, nếu không cũng không phải là chỉ là một tiếng trầm đục thôi đâu. Lúc này tại đan điền của Phong Vân Vô Ngân, Giao Long chiếm giữ, quanh thân bao phủ kiếp số Đế giai vừa thô vừa to, có hai loại kiếp số Đế giai, tuần hoàn lặp đi lặp lại. Lúc này, con ngươi Giao Long tỏa ra ánh hoàng kim, thấu phát ra hương vị nanh ác cùng tàn nhẫn, tựa hồ tùy thời có thể xông tới, thôn thiên cật địa.
Vô số đạo bổn nguyên băng sát, cùng bổn nguyên phong sát, triệt để cùng pháp tắc Đế giai trên người Giao Long dung hợp, sinh ra lực sát thương cực lớn.
- Làm càn! Loại tiểu nhân vật hèn mọn, bỉ ổi như ngươi lại dám tại xuất khẩu cuồng ngôn trước mặt bản thái tử? Ác ngôn tương hướng?
Vũ thái tử giận đên xanh mặt, toàn thân run rẩy, một lỗ đen khổng lồ từ từ xuất hiện phía sau lưng hắn, cắn nuốt tất cả, tỏa ra lực giảo sát cùng xé rách đáng sợ. Một mảng lớn không gian, bị lỗ đen này cường thế đánh vụn, tạo thành một lỗ thủng không gian không có cách nào chữa trị.
- A, tu luyện một loại công pháp pháp tắc không gian.
Chúc lão bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân chậm rãi nói.
- Không gian cùng thời gian đều thuộc về lĩnh vực của Thần, tên Vũ thái tử này lại có thể tu luyện ra một ít da lông của pháp tắc không gian. Tiểu oa nhi, lúc ngươi giao thủ cùng hắn nhất định phải tiên hạ thủ vi cường, nếu không sẽ lâm vào thế bị động.
Phong Vân Vô Ngân im lặng nhìn về phía Vũ thái tử đang tức sùi bọt mép, cũng không nói nhiều, chẳng qua chỉ âm thầm tích súc kiếm khí cũng lực lượng Chân Long, một khi Vũ thái tử động thủ, Phong Vân Vô Ngân lập tức tung ra thủ đoạn lôi đình, trực tiếp chém giết.
- Vũ thái tử! Vì sao ngài phải làm khó Vô Ngân!
Trình Dao vội vàng đứng ra ngăn cản trước măt Phong Vân Vô Ngân, từng đạo hỏa diễm Thánh khiết bạo phát ra từ từng lỗ chân lông trên cơ thể nàng. Trên đỉnh đầu nàng loáng thoáng ngưng tụ ra hình thức ban đầu của một con Hỏa Phượng Hoàng, phát ra uy áp khổng lồ. Sắc mặt Trình Thiết Sơn cũng bất thiện.
- Vũ thái tử, tuy rằng ngươi phi thường cường đại, mà Vô Ngân chẳng qua chỉ là Thánh giai 2 chuyển, tại sao ngươi phải cố ý gây khó dễ cho hắn. Ngươi phải có một chút phong độ mới đúng.
- Dao Dao, nàng lại vì tên tiểu tử này, muốn trở mặt cùng bản thái tử?
Vũ thái tử giận dữ đến ngũ quan méo mó, tựa hồ muốn lập tức phát tác. Bất quá thời khắc mấu chốt, cũng phải nhịn xuống, thầm nghĩ, tiểu ny tử, bản thái tử tạm thời thuận theo ngươi, chờ đến khi ngươi hoàn toàn Thần phục, quỳ gối dưới chân bản thái tử , bản thái tử chẳng những cướp đi trinh tiết của ngươi, còn muốn chơi chết ngươi!
- Tốt, tốt! Dao Dao, bản thái tử không so đo với nàng. Bất quá nàng phải nhớ kỹ, trên thế giới này, tại đại lục Hỏa Nguyên, cường giả chân chính mới đáng để cho người khác phó thác.
- Vũ thái tử! Không xong! Tựa hồ đám quái nhân kia đã phát hiện ra chúng ta!
Lúc này một vị thủ hạ của Vũ thái tử âm thầm hô lên.
- Bọn chúng đang giết tới!
- Hả?
Ánh mắt mọi người đồng thời di chuyển về phía đó.
Chỉ thấy, từ bên trong tòa thành, một mảng lớn quái nhân đông nghịt, quật đuôi gào rú, trực tiếp xông về phía này.
Thế như hoàng tai (nạn châu chấu), phủ kín bầu trời, số lượng phải nhiều hơn mấy vạn!
- Tốt! Đến rất tốt! Một đám gà đất chó kiểng! Chúng ta thừa cơ xông vào bên trong thành. Cướp lấy lệ quáng!
Trong mắt Vũ thái tử, rực cháy hưng phấn cùng kích động. Trên đỉnh đầu, hai đạo kiếp số Đế giai điên cuồng xoay chuyển, lỗ đen sau lưng càng lúc càng lớn, trong nháy mắt đã bành trướng lên đến 10 mẫu.
- Xông lên!
Vũ thái tử cực kỳ bưu hãn, đầu tàu gương mẫu, trực tiếp xông về phía trước.
Lỗ đen khổng lồ vừa được tế ra, lập tức hút tới vài trăm tên quái nhân, giảo sát trong nháy mắt.
- Xông lên! Đi theo Vũ thái tử, trực tiếp giết vào bên trong!
Thủ hạ của Vũ thái tử đều là thiên tài tuyệt thế, lập tức triển khai đao khí, kiếm khí, chưởng pháp đại thủ ấn, chém dưa thái rau, xông thẳng về phía đám mây quái nhân. Vừa đối mắt đã diệt sát vài ngàn tên quái nhân, tựa như sói lạc bầy cừu!
- Chúng ta cũng xông lên!
Tay phải Trình Thiết Sơn vừa lộn, cự phủ trên lưng đã bị hắn cầm chặt, quét ra một chiêu hoành tảo thiên quân vô cùng đơn giản, chém ra một đạo pháp tắc Đế giai vừa thô vừa to, được phụ trợ bởi hỏa diễm màu máu, huyễn hóa ra vô số hỏa nha, hỏa hồ ly, hỏa xà, hỏa ngưu, tựa như thiên binh vạn mã xông thẳng về phía trận địa đám quái nhân, trong nháy mắt trực tiếp thiêu cháy trên trăm tên quái nhân.
- Vô Ngân, đệ đi theo ta, ta sẽ bảo vệ đệ!
Ngọc thủ của Trình Dao nắm chặt lấy tay của Phong Vân Vô Ngân, trực tiếp bay thẳng về phía tòa thành, cũng không thấy nàng tung ra chiêu số gì, nơi nào nàng đi qua, hỏa diễm bừng bừng, vô số phượng hoàng do hỏa diễm ngưng tụ thành, dục hỏa trùng sinh, vẫy cánh, cuốn lấy vô số quái nhân vào trong biển lửa, đốt thành tro bụi
Quả thực là tiểu đội này đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trực tiếp giết thẳng vào bên trong thành.
Mặc dù số lượng quái nhân rất nhiều, nhưng căn bản không có năng lực ngăn cản bước chân của tiểu đội này.
Phong Vân Vô Ngân ngược lại trở thành kẻ rảnh rang, không có việc gì làm, cũng không cần hắn chiến đấu mở đường, Trình Dao còn khoa trương bảo hộ hắn.