Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 369: Chương 369: Cái gọi là người thân




Rác rưởi đầy dưới đất, lúc bước đi cũng phải nghĩ kỹ nên đặt chân ở đâu, trên mặt Lục Nghiên Tịch tỏ vẻ hơi khó chịu.

Còn Tư Bác Văn thì thẳng thừng chê bai, đứng ở chỗ sạch sẽ nhất ở tít bên ngoài, nhìn Mặt Sẹo chằm chằm: “Rồi cuối cùng làm sao bắt được người đây? Gã ta ở đâu?”

Nơi này trống không chỉ còn lại rác rưởi và mấy thứ linh tinh, ngoài ra không còn một bóng người. Google

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.