Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 378: Chương 378: Đừng tùy hứng




Lục Nghiên Tịch quay trở lại biệt thự, cả người mất sức đến mức gần như là co quắp ngã xuống đất.

Egan sợ hết hồn, lập tức tiến tới ôm lấy cô.

“Rốt cuộc cô đã đi đâu vậy, cả người lạnh như này. Cô có biết là tình hình bây giờ của cô đang rất tệ không, nếu như để bị cảm lạnh sẽ rất rắc rối!”

Egan lo lắng đến mức tức giận.

“Tôi... thấy hơi bức bối trong người nên ra ngoài giải khuây một chút!”

Lục Nghiên Tịch thều thào nói, tìm bừa một cái cớ. Dĩ nhiên là cô sẽ không nói cho Egan biết mình theo sau Tư Bác Văn đi tới nhà của Egan. Khoảnh khắc nhìn thấy anh thất thần đứng yên đó khiến trái tim cô rất đau đớn.

Cô biết lý do tại sao anh lại tới đó, nhất định là anh biết đó là nhà cưới của cô và Egan. Nhưng tại sao anh lại quan tâm mấy chuyện này? Không phải trong lòng của anh, chuyện quan trọng hơn hết là chuyện của Ngụy Như Mai hay sao? Không phải anh đã đến với Ngụy Như Mai rồi sao? Tại sao đêm nay anh lại hành động kỳ lạ như vậy?

Đến mức cô cũng đi theo anh ra ngoài hai tiếng đồng hồ dưới trời gió lạnh.

“Sau này đừng tùy hứng như vậy nữa, cô không thể nào so sánh với người khác được đâu!”

Egan lo lắng dặn dò, sau đó đưa cô đi truyền nước.

Lục Nghiên Tịch nhìn kim truyền nước, trong lòng thấy hơi lo lắng.

Lỡ như Tư Bác Văn trở về rồi nhìn thấy đống kim tiêm này, anh sẽ không nghi ngờ chứ.

“Egan, hay là đừng tiêm được không...” Cô muốn từ chối trị liệu.

“Cô điên rồi hả, không tiêm thì cô nghĩ mình chịu đựng nổi qua đêm nay chắc?” Egan hơi tức tối nói.

“Nhưng mà...”

“Tôi biết cô lo ngại Tư Bác Văn. Yên tâm đi, chờ tới lúc anh ta về tôi sẽ ứng phó với anh ta, đảm bảo sẽ không để anh ta vào căn phòng này nửa bước!”

Egan nói.

Lục Nghiên Tịch còn muốn nói gì đó thì phía dưới lầu đã truyền tới tiếng Tư Bác Văn quay trở về.

Egan lập tức đi ra ngoài, trước khi ra ngoài còn còn khóa trái cửa phòng lại.

Tư Bác Văn vừa quay lại đã theo bản năng mà tìm kiếm bóng dáng của Lục Nghiên Tịch, nhưng lại không thấy. Còn Egan sau khi ra khỏi phòng cũng tiện tay khóa trái cửa, hành động này thu hút sự chú ý của anh.

“Lục Nghiên Tịch đâu?” Ánh mắt của Tư Bác Văn dời về phía căn phòng sau lưng Egan.

Egan nhíu mày, đi xuống lầu.

“Nghiên Tịch là vợ tương lai của tôi, có phải anh Tư hơi quá phận rồi không!” Egan mỉm cười vô cùng lịch sự, nhưng lời nói rõ ràng lại mang theo cảm giác không được vui.

“Vợ sắp cưới? Nếu là vợ sắp cưới vậy thì vẫn chưa phải vợ chính thức!” Tư Bác Văn nói xong liền đi về phía căn phòng kia.

Egan lập tức đứng chắn trước mặt anh: “Anh Tư, lẽ nào anh lấy thân phận là chồng cũ để quan tâm cô ấy à? Nhưng mà tiếc quá, chồng cũ thì càng không phải là chồng! Tôi nghĩ hiện giờ anh Tư không có tư cách quan tâm tới chuyện của vợ tương lai tôi đâu. Huống chi, bây giờ cô ấy đã ngủ rồi, đó cũng là phòng ngủ của tôi, anh Tư thật sự định mở cửa vào trong tìm Nghiên Tịch sao?”

Egan và Tư Bác Văn đứng đó không ai nhường ai, bầu không khí giữa hai người như sóng ngầm đang cuộn trào.

Tên Egan này mồm mép tép nhảy như vậy, sao trước đó anh lại không phát hiện ra được nhỉ!

Đó là phòng ngủ của anh ta sao?

Lục Nghiên Tịch lại ngủ ở phòng của anh ta, như vậy có phải chứng tỏ là cô đã ở bên Egan rồi không!

Vừa nghĩ tới dáng vẻ Lục Nghiên Tịch nằm dưới thân của một người đàn ông khác, cơn tức giận trong lòng Tư Bác Văn lại không gọi mà dồn dập tới.

“Còn một tin tốt nữa muốn nói với anh Tư đây. Sáng mai tôi và Nghiên Tịch sẽ đi đăng ký kết hôn, mong anh Tư chúc phúc cho chúng tôi nhé!” Egan cười nói, thái độ đúng là giết người không cần đao.

Câu nói này khiến cho Tư Bác Văn càng thêm căm phẫn.

Kết hôn!

Cô gái kia lại thật sự muốn kết hôn cùng với người đàn ông khác.

“Dĩ nhiên rồi! Dĩ nhiên là tôi sẽ chúc phúc hai người. Yên tâm đi, sáng mai hai người sẽ nhận được một món quà cưới rất lớn, đó sẽ là lời chúc phúc lớn nhất của tôi dành cho hai người!” Tư Bác Văn nói xong bèn xoay người đi ra ngoài.

Egan nhìn bóng lưng Tư Bác Văn rời đi, lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Khí thế của người đàn ông này quả thật quá khủng khiếp, anh ta thật sự lo lắng anh sẽ cứ kiên quyết lao thẳng vào trong. Dù sao câu mà vừa nãy anh ta nói trước mặt Nghiên Tịch cũng chỉ là nói bâng quơ vậy thôi, chứ với người đàn ông như Tư Bác Văn thì làm sao anh ta có thể chắc ăn sẽ thuyết phục được anh chứ.

Nhưng nhìn thấy phản ứng của Tư Bác Văn, căm hận tích tụ bao ngày qua của anh ta lại được dịu lại rất nhiều. Hóa ra người đàn ông này cũng có lúc phải nếm mùi đắng.

Chỉ là, món quà lớn mà vừa nãy anh nói sẽ tặng cho bọn họ là có ý gì đây? Egan sẽ không tin anh thật sự có lòng tốt muốn tặng quà cưới cho bọn họ.

Trong lòng Egan thấp thoáng chút lo lắng.

Anh ta vội vàng xoay người lên lầu, tới xem tình trạng của Lục Nghiên Tịch.

Sắc mặt của cô tái nhợt nhìn anh ta: “Sao rồi? Tư Bác Văn...”

“Yên tâm đi, anh ta đã đi rồi. Xem ra đêm nay sẽ không về đâu!” Egan mỉm cười hơi đắc ý, ngồi xuộ một chiếc ghế bên cạnh giường bệnh của Lục Nghiên Tịch.

“Nghiên Tịch, cô xem tình trạng sức khỏe của cô thế này, sáng mai chúng ta còn có thể đi đăng ký kết hôn được không?” Egan hơi lo lắng về sức khỏe của Lục Nghiên Tịch: “Nếu như cô cảm thấy không khỏe thì ngày mai chúng ta không cần đi, đợi hôm nào sức khỏe của cô khá hơn một chút rồi hẵng đi cũng được.”

“Không được, không thể chờ nữa. Sáng mai chúng ta nhất định phải đi đăng ký kết hôn!” Lục Nghiên Tịch nói chắc như đinh đóng cột.

Hiện giờ thời gian của cô đã càng lúc càng ít, cho nên cô nhất định phải sắp xếp ổn thỏa hết tất cả mọi chuyện.

Đối với Egan, cô thật sự rất áy náy, nhưng mà hiện tại cô đã không còn cách nào khác nữa rồi.

Cô sẽ cho Egan một khoản tiền bồi thường lớn, một khoản tiền có thể để anh ta không cần lo chuyện cơm áo gạo tiền suốt nửa đời sau.

Mà còn có một mục đích khác khiến cô kết hôn cùng với Egan nữa, chính là về sau mẹ của cô cũng chỉ có thể giao cho Egan chăm sóc. Cũng may là Egan không thấy phiền phức, hơn nữa bọn họ cũng đã bàn bạc xong cả rồi. Egan sẽ chỉ đưa mẹ cô tới viện dưỡng lão, để bà có được một hoàn cảnh sinh hoạt thật thoải mái, sau này có thể nhờ nhân viên y tế chăm sóc cho bà cho tới cuối đời.

Đây đã là chuyện tốt nhất mà cô có thể sắp xếp cho mẹ mình.

Cho nên tờ giấy đăng ký kết hôn này, nhất định phải đi lấy!

“Vậy thôi được, cô đã kiên quyết vậy rồi thì ngày mai chúng ta sẽ đi! Được rồi, bây giờ cô cứ nghỉ ngơi cho thật tốt đi đã, đợi đến khi truyền nước xong thì tôi sẽ lấy xuống giúp cô.” Egan mỉm cười nói với Lục Nghiên Tịch.

Mặc dù biết nếu không có tủy xương thích hợp, cứ tiếp tục điều trị qua loa mà không tiến hành hóa trị thì ngày tháng còn lại của cô sẽ không còn nhiều nữa, nhưng mà anh ta vẫn rất vui vẻ.

Đây là người con gái mà anh ta yêu nhất trên đời này, dù là kết hôn giả, dù anh ta chỉ có thể là chồng của cô trên danh nghĩa đứng bên cạnh cô một ngày thì anh ta cũng cảm thấy rất mãn nguyện rồi.

Nghe Egan nói thế, Lục Nghiên Tịch mỉm cười yếu ớt nói với anh ta: “Vậy làm phiền anh rồi!”

Nói xong, cô cũng nhắm hai mắt lại.

Cô thật sự quá mệt mỏi rồi, đã muốn ngủ một giấc tử tế từ lâu.

Vào lúc này ở trong xe bên ngoài biệt thự, Tư Bác Văn giận đến mức nghiến nghiến lợi.

Lại dám ngủ chung với Egan! Cô gái này, rốt cuộc có còn chút dây thần kinh xấu hổ nào không vậy!

Chỉ vừa rời khỏi anh không được bao lâu thì đã vội vàng không chịu nổi mà sà vào lòng người đàn ông khác rồi à?

Kết hôn!

Hừ!

Bọn họ nghĩ đơn giản quá đấy! Cô muốn kết hôn cùng với người đàn ông khác cũng phải hỏi trước xem liệu anh có đồng ý hay không đã!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.