Hoàng hôn như lửa, nắng chiều như máu.
Trên sân vận động ngoài những người tham gia kiểm tra, còn có rất nhiều bạn học ăn cơm tối xong ra tản bộ, lúc này nghe nói bên kia có kiểm tra thể năng, bèn sôi nổi chạy sang xem.
Sau đó bọn họ thấy...
Điểm danh nhân số xong, những học sinh báo danh ném tạ ném lao, nhảy cao nhảy xa đều được giáo viên thể dục kêu đến chỗ sân chỉ định, xếp hàng chuẩn bị kiểm tra.
Số lượng học sinh báo danh hơn một hạng mục không nhiều lắm, tương tự, vì ít có ai biểu hiện xuất sắc, không có gì để xem, cho nên số học sinh đến vây xem cũng không nhiều lắm.
Thế nhưng buổi tối hôm nay lại có một biến số.
Diêm Hàn đầu tiên là tham gia kiểm tra nhảy xa.
Bởi vì lát nữa cậu còn muốn đi kiểm tra những môn khác, cho nên cô thể dục đặc cách cho cậu lên đầu tiên.
Kiểu nhảy xa đầu tiên là kiểu ngồi, Diêm Hàn đứng ở vạch lấy đà, uốn gối nâng tay, rồi sau đó chợt phát lực, cả người đều nhảy về phía trước!
Sức bật của cậu mạnh, nháy mắt kia lực trong cơ thể đột nhiên bùng nổ, toàn thân tràn ngập sức mạnh, nhưng cố tình người ngoài lại thấy rất nhẹ nhàng.
—— Ít nhất trông cậu nhảy lên thật sự rất nhẹ nhàng, lúc đáp xuống cũng nhẹ nốt.
Nhưng trên hố cát, dấu chân khi cậu rơi xuống cách điểm nhảy một khoảng...
Thầy thể dục phụ trách hạng mục đứng bên cạnh cầm tệp hồ sơ, sau khi bảo Diêm Hàn bắt đầu, liền cúi đầu nhìn danh sách trước mắt.
Cũng chính cái nháy mắt đó, thầy nghe thấy xung quanh vang lên tiếng kinh hô, chờ thầy ngẩng đầu lên đã thấy cái người kia nhẹ nhàng đáp hai chân xuống đất, mà sau đó nhảy nhảy về phía trước một chút, rồi nhảy ra khỏi hố cát luôn.
Người bình thường khi phát lực quá đột ngột, lúc đáp đất sẽ bị ngửa ra phía sau, mông chạm đất.
Nhưng Diêm Hàn rơi xuống vô cùng hoàn mỹ, không chỉ nhẹ nhàng, mà còn cực kỳ thong dong, không có tí nào là giống dùng hết toàn lực cả...
Nhưng thế cũng không có gì.
Quan trọng là lúc giáo viên thể dục nhìn thấy khoảng cách kia...
“Ba mét ba?”
Hiện tại trong trường thành tích nhảy xa nhất chỉ có ba mét hai mươi bảy, thầy thể dục hơi nhíu máy, nhìn cái cơ thể gầy gầy kia của Diêm Hàn, tuy rằng biết người gầy nhảy xa tốt, nhưng nhẹ nhàng nhảy được ba mét ba...
Vẫn hơi khó tin.
Giáo viên thể dục dùng ngòi bút chọc chọc danh sách trước mặt mình “Bạn học này, em nhảy lại được không?”
Thầy không ngờ mình mới thất thần có một lát bạn học này đã nhảy ra ngoài rồi, không khỏi nghi ngờ vị trí nhảy lấy đà của cậu có vấn đề.
“Được ạ.” Diêm Hàn không sao cả nhún vai, đi vòng qua bên kia hố cát, đứng tại vạch nhảy lấy đà, cũng thuận tiện khởi động lại khớp xương.
Mọi người xung quanh đã không còn âm thanh gì nữa, thầy thể dục nói “Bắt đầu đi.”
Lần này thầy nhìn chằm chằm Diêm Hàn không chớp mắt.
Chỉ thấy thầy nói bắt đầu xong, bạn học này không có một chút do dự, thậm chí giai đoạn chuẩn bị cũng không có bao nhiêu động tác, trực tiếp búng người lên, bay ra ngoài...
Nói cậu bay, là bởi vì cả người cậu bay hẳn lên không trung, như con chim vậy, uyển chuyển nhẹ nhàng đếm làm người ta giận sôi.
Đã nhẹ nhàng lại còn xa, Diêm Hàn lần nữa đáp đất, dấu chân thậm chí còn xa hơn thành tích lần trước một chút...
“Ba mét ba bảy!”
Thầy thể dục kêu lên một tiếng, nhìn Diêm Hàn như nhìn thấy quái vật.
Đám học sinh bên cạnh chờ kiểm tra với tò mò xem Diêm Hàn biểu hiện cũng không phát ra được âm thanh gì hết.
Lần đầu tiên Diêm Hàn nhảy thầy không thấy, nhưng những người khác thì có.
Bọn họ tận mắt nhìn thấy Diêm Hàn nhẹ nhàng nhảy về phía trước, rồi nhảy được nhiêu đó...
Diêm Hàn đi ra khỏi hố cát ngồi trên đường băng bằng nhựa bên cạnh, cởi giày ra, đổ cát trong giày ra ào ào.
Tuy rằng động tác của cậu trông thì uyển chuyển nhẹ nhàng, nhưng dù sao cũng nhảy xa như vậy, cân nặng có chứ không phải không, dưới tác dụng của trọng lực sao có thể đáp đất nhẹ như thế được.
Trông nhẹ nhàng như vậy, chỉ là do tố chất cơ thể cùng kỹ năng của cậu cực kỳ tốt.
Chứ còn làm sao, cát cũng tràn hết vào giày rồi.
Trên thực tế để công bằng trong thi đấu, Diêm Hàn không hề dùng kỹ năng, chỉ dựa vào cơ thể của mình.
Thậm chí cậu căn bản không dùng bao nhiêu sức.
Lúc trước cậu nhảy còn xa hơn như vầy nhiều, bây giờ cơ thể còn được kỹ năng cường hóa, cộng thêm một kỳ nghỉ tập thể hình, nếu cậu dùng toàn lực để nhảy không chừng phá luôn kỷ lục thế giới ấy chứ.
......
Kinh khủng quá.
Huống chi Diêm Hàn cũng không muốn dùng kỹ năng của mình cho những chuyện này, cho nên chỉ thế thôi.
Nhưng dù vậy, cũng đủ làm người khác rớt cằm.
Lúc người khác hoặc là khiếp sợ hoặc là sùng bái hoặc là bị đẹp trai đến choáng váng, đại ca lần nữa mang giày vào, cung kính hỏi thầy thể dục “À thì... Có kiểm tra chạy lấy đà không ạ?”
Thầy thể dục bị hết hồn đang viết viết vẽ vẽ lên tài liệu của mình, cũng không chỉ đơn thuần ghi chú thành tích lại, thầy còn đánh dấu một hàng chữ nhỏ ở phía sau.
Diêm Hàn vừa lên tiếng thầy liền phục hồi tinh thần, nhưng chờ ý thức được mình đang làm cái gì thầy lại nhanh chóng tô đen dòng chữ nhỏ kia đi, khó nén kích động mà nói “Kiểm! Em qua kia chuẩn bị một chút, chúng ta bắt đầu ngay đây!”
Vì thế Diêm Hàn lại biểu diễn cho mọi người xem một màn nhảy xa chạy lấy đà.
Lần này cậu vẫn dùng thực lực cũ để nhảy —— Tám mét mấy, cách thành tích tốt nhất cậu từng đạt được một khoảng.
Nhưng thế là đủ rồi.
Thầy thể dục lại lần nữa không kiềm nén được viết gì đó lên giấy, Diêm Hàn còn định kiểm tra nhanh nhanh rồi về học bài, bèn không chờ thầy nữa, trực tiếp hỏi “Thưa thầy, nếu không còn việc gì em có thể đi kiểm tra môn khác được không?”
“À ừ... Em đi đi...” Thầy thể dục liếc mắt nhìn tướng mạo tuấn tú cực kỳ của cậu, như nhặt được kho báu mà nói “Em tên Diêm Hàn đúng không?...”
Thầy nói rồi nhìn cột lớp sau cột họ tên.
“Em học lớp chín năm hai?!”
Lúc này thầy thể dục đã khiếp sợ đến mức hận không thể dán tròng mắt lên giấy!
“Đúng ạ.” Cung kính gật đầu một cái, đối mặt với phản ứng của đối phương Diêm Hàn lại không có gì, cậu trực tiếp xoay người đi về phía môn cần kiểm tra tiếp theo.
Những người ban nãy vây xem cậu nhảy xa lúc này tự động đuổi theo.
Sau đó là kiểm tra ném tạ, thân hình Diêm Hàn gầy ốm, trông không giống giỏi ném tạ lắm.
Rất nhiều người đều phản ứng lại, cảm thấy nhảy xa kiểu ngồi gần ba mét tư có thể là liên quan đến có thể của cậu.
Trông cậu quá gầy, cân nặng tự nhiên cũng nhẹ, lực cản cũng nhỏ hơn.
Một đường đi lại đây, các bạn học ý đồ dùng Vật Lý để giải thích: Mà dù sao cũng là con trai, sức lực cũng không thể quá nhỏ, như vậy tuy có chút khó tin, nhưng ít nhất cũng giải thích được.
Cũng đúng vì điểm này, các bạn học theo tới đây không cho rằng cậu sẽ rành cả ném tạ, dù sao ném tạ ngoài sức bật, thì càng cần sức mạnh hơn.
Sau đó trước mắt bao người, Diêm Hàn dùng tư thế tiêu chuẩn ném ra quả hung mãnh nhất cũng là xa nhất...
Một giáo viên thể dục phụ trách ghi chú khác cũng không biết trước đó Diêm Hàn đã sáng lập một “thần thoại“.
Cho nên phản ứng của cô không khác thầy thể dục ban nãy lắm.
Mà dưới ánh mắt bị đả kích nặng nề của đối phương, Diêm Hàn lần nữa lễ phép xoay người, đi đến hạng mục tiếp theo...
Điểm khác biệt duy nhất chính là khi nghe thành tích nhảy xa của cậu, giáo viên thể dục lại hơi thiếu hứng thú với mấy bạn học đang xếp hàng chuẩn bị kiểm tra ném tạ.
So với kiểm tra tiếp, bọn họ muốn đi theo xem Diêm Hàn kiểm tra như thế nào hơn á á á!
Mà lúc này người đi theo sau Diêm Hàn cũng càng nhiều.
Đi vào sân nhảy cao, cả người Diêm Hàn cũng nhẹ nhàng hơn.
Nhảy cao ngoài thể chất còn có yêu cầu rất cao về kỹ thuật, không cần biết là chạy lấy đà, bật nhảy, qua xà hay là đáp xuống đều yêu cầu vận động viên luyện tập đặc biệt.
Mỗi một khớp xương đều cần vận động viên phải có đủ can đảm, một khi trong lòng sợ hãi, động tác xuất hiện lỗi sẽ ảnh hưởng đến phát huy, đâm vào xà.
Cũng bởi vậy, nhảy cao trong lòng học sinh bình thường vẫn luôn là môn thể thao “Vừa không bị đập đầu vừa đẹp cực“.
Nói không đập đầu là bởi vì rất nhiều người không biết nhảy, hoặc là có kỹ năng cơ bản nhưng lại không dám nhảy, hở một chút là rất dễ đâm vào xà, trông có vẻ nhàm chán cực kỳ.
Nhưng nói nó đẹp cực, là bởi vì khi gặp người biết nhảy... Cảm giác sẽ khác hoàn toàn.
Hôm nay kiểm tra nhóm nam, bắt đầu nhảy từ một mét rưỡi, Diêm Hàn lại khởi động gân cốt, nhìn nhìn độ cao một mét năm, không nói gì, trực tiếp lao tới ngảy qua.
Cậu quen dùng phương pháp quay lưng, lấy đà một đoạn hai chân cách mặt đất, trong không trung xoay người lại, lập tức vượt qua xà, vững vàng dừng trên đệm mềm, thậm chí còn bày được quả pose.
Độ cao một mét rưỡi là cơ bản nhất, cậu nhảy qua được cũng không có gì là lạ.
Ngoại trừ động tác đẹp mắt, mặt lạnh tanh bình tĩnh đẹp mắt ra, lúc nhảy cũng không có điểm gì khiến người ta phải tán thưởng cả.
Hai bạn học đứng hỗ trợ chỉnh xà rất bình tĩnh chỉnh lên độ cao một mét sáu.
Diêm Hàn xua xua tay với hai người bọn họ “Hay là bắt đầu từ một mét tám luôn đi.”
Hai bạn học “...”
Đám đang đứng xem “...”
Không phải nói bạn học Diêm Hàn cuồng vọng đâu, nhưng độ cao tầm một mét bảy lăm là có thể tham gia chung kết rồi, cậu lại chơi hẳn một mét tám...
Nhưng sau biểu hiện nhảy xa cùng ném tạ ban nãy, quần chúng bàng quan múa khịa rồi lại chậm chạp không mở miệng được.
Không vì gì cả, chủ yếu là sợ bị vả mặt thôi.
Mà lúc những người khác đều trầm mặc, giáo viên thể dục phụ trách phần nhảy cao đã nghe nói thành tích hai môn trước của Diêm Hàn, cô trực tiếp bảo hai bạn học kia nâng xà lên một mét tám.
Mà không có chần chờ gì, Diêm Hàn lại phi qua xà.
“...”
Hai bạn học kia nhìn nhau, rồi chỉnh lên mét chín.
Nhưng Diêm Hàn nhảy hai lần đã tìm được cảm giác, lúc trước thành tích cao nhất của cậu là hai mét mốt, lần này bảo bọn họ chỉnh xà lên hai mét.
Lại một lần nhẹ nhàng nhanh chóng phóng qua, Diêm Hàn không nhảy nữa, hỏi giáo viên “Như vậy đã được chưa ạ?”
Cái môn nhảy cao này trừ khi chạm xà thất bại, nếu không thì cứ phải nhảy mãi.
Theo thực lực hiện tại của Diêm Hàn, không cần kỹ năng cậu cảm thấy mình có thể nhảy đến hai mét ba hay hai mét bốn đi đấy, không thành vấn đề, mà nếu dùng thêm kỹ năng thân nhẹ như lông hồng...
Cho năm mét đệm lót đi.
Diêm Hàn nhìn nhìn trời.
Nhưng độ cao hai mét với lần kiểm tra thế này đã đủ dùng.
Trên thực tế trừ khi gặp được vận động viên được huấn luyện chuyên nghiệp, độ cao hai mét hoàn toàn có thể lấy giải ở đại hội thể thao, mà nhìn bạn học này hiển nhiên là chưa dùng hết sức...
Vị giáo viên này cũng nhịn không được đánh dấu hàng chữ nhỏ sau tài liệu của mình, khiếp sợ mà hỏi cậu “Bạn học này, em có muốn đi chuyên nghiệp không? Thể chất như em mà không đi sự nghiệp thể thao thì tiếc lắm...”
Cô còn chưa nói xong, fanboy fangirl trung thành của Diêm Hàn đứng bên cạnh đã ngắt lời “Cô ơi, đàn anh Diêm Hàn học lớp chín.”
Cô thể dục “...”
Lập tức nuốt câu kế tiếp về lại, được rồi, coi như tôi chưa nói gì đi nhé...
Mà có ba môn trước làm thí nghiệm, môn cuối cùng Diêm Hàn không cần kiểm tra, các thầy cô đã tỏ vẻ trong khoảng thời gian này cứ chọn môn cậu thích luyện đi, chờ tới khi chính thức chia bảng thi đấu, bọn họ xem tình huống cụ thể của cậu thương lượng xem nên cho cậu tham gia môn nào.
Các fanboy fangirl nhịn không được vây quanh Diêm Hàn, hỏi cậu sau này định huấn luyện môn nào, bọn họ có thể đến xem mỗi ngày hay không.
Còn những người ban nãy chờ xem cậu nhục mặt hối hận xanh ruột.
Có hai người lúc trước xỉa xói cậu không ít cũng đăng ký nhảy cao nhảy xa, thành tích lại không bằng cậu, lúc này đã sớm xấu hổ tức giận rời đi, cũng không dám ở lại sân thể dục để mất mặt.
Mà tin tức một học sinh lớp chín năm hai cực kỳ giỏi thể thao nháy mắt truyền khắp trường.
Vốn sân thể dục rộng cực kỳ, thấy cậu không chỉ kiểm tra những hạng mục mà cậu báo danh, vậy nên chẳng bao lâu Diêm Hàn đã bị hình dung thành thần.
Nhưng cũng vì quá thần, tuy rằng ai cũng tận mắt nhìn thấy chuyện bạn mình nói là sự thật, nhưng truyền qua tai người khác vẫn khiến họ cảm thấy... Giả.
Quá giả! Nếu lợi hại như thế thì còn học làm gì, phải bị đội thể thao quốc gia tóm đi thi Olympic Thế vận hội rồi!
Không chỉ người ngoài không tin, những học sinh lớp chín vô tình biết được cũng không tin.
Thẳng đến khi trên diễn đàn nặc danh có người đăng lên thành tích cụ thể ba hạng mục cùng một đoạn video ngắn quay cảnh cậu nhảy cao mới thôi.
“Đùng” một cái, cả trường hoàn toàn chấn động!
Hầu như quan niệm của mọi người đều bị đảo điên!