Ba Năm Ấy Tôi Mang Đồ Nữ Đi Học

Chương 165: Chương 165: Phiên ngoại 3-4




Diêm Hàn biết mình và Lâm Kiến Lộc sẽ nổi tiếng, nhưng không ngờ sau khi nổi tiếng cuộc sống sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất như vậy.

Cả kỳ nghỉ hè vì để quay kịp chương trình, hai người đều đi theo ekip trong rừng hoang núi vắng, còn không cảm nhận được sự thay đổi này một cách chân thật.

Mà khi quay xong toàn bộ mùa một, hai người rời khỏi ekip về nhà mới phản ứng được.

Sự kiện đầu tiên chính là cậu không thể tùy tiện ra khỏi cửa như trước đây.

Tuy rằng lúc trước đại đa số thời gian đều dùng để học, giải trí cũng hơn phân nữa là đến nơi Lâm Kiến Lộc tìm được, cậu không có cơ hội tùy tiện ra ngoài.

Nhưng bây giờ... Thì không giống.

Thay đổi rõ ràng nhất là lúc khai giảng đại học, cậu cùng Lâm Kiến Lộc đi báo danh.

Sau khi về từ ekip chưa nghỉ ngơi được hai ngày đã phải xách cặp đến trường báo danh, trước khi ra ngoài rõ ràng đã nhớ mang khẩu trang với mũ, nhưng vào cổng trường chưa bao lâu đã bị người ta nhận ra.

Chủ yếu là hai nam sinh cao gầy, dáng người đẹp đến mức không còn gì để nói đi song song trên sân trường, mang áo khoác không mấy khác nhau, còn kéo vali cùng kiểu, vốn đã khiến người ta cảm thấy bắt mắt.

Nhưng kết hợp với cái gameshow đang nổi tiếng gần đây...

“Các cậu là Diêm Hàn với Lâm Kiến Lộc sao?” Tân sinh đến báo danh có người tương đối hướng ngoại, kìm không được mà hỏi.

Diêm Hàn đè nón xuống, cố ý hạ giọng “Không phải.”

“Không phải thật sao? Tôi thấy mắt cậu giống cậu ấy lắm đấy!” Cô gái có chút tiếc nuối mà nói.

Tuy rằng trên mạng lộ ra tin hai người vừa mới thi đại học xong, còn đậu trường rất nổi tiếng, nhưng may mắn, người lộ thông tin của bọn họ không phải là không có điểm mấu chốt, hoặc là nói đối phương biết rõ giới hạn nằm ở đâu, trên mạng không công khai bọn họ đậu trường đại học nào, cùng với tư liệu bối cảnh riêng của hai người.

Trong lúc công chiếu, ngoài đám sinh viên làng đại học danh tiếng thỉnh thoảng sẽ kích động vì mình có khả năng sẽ học cùng trường với người nổi tiếng, những người khác càng để ý thành tựu huy hoàng trong quá khứ của bọn họ hơn.

Diêm Hàn lại nói mình không phải, bèn kéo vali đi với Lâm Kiến Lộc.

Mà chuyện phong ba này dọc đường gặp không chỉ một lần.

May mắn ký túc xá Lâm Kiến Lộc đã liên hệ nhà trường chuẩn bị xong xuôi, phòng hai người, rộng rãi sáng sủa, không ai quấy rầy.

Một đường về tới ký túc xá, buông đồ đạc xuống, Diêm Hàn ngồi trên cái giường chỉ có tấm ván gỗ thở hổn hển, đột nhiên cảm thấy cuộc sống sau này của bọn họ chỉ sợ sẽ... Không tầm thường.

Nhưng thật ra cũng không có cái gì gọi là.

Chỉ cần cậu không muốn, bây giờ trong thế giới này không có ai có thể chặn đường cậu cả.

Chủ yếu là lo cho Lâm Kiến Lộc.

Anh Đại Lâm không thích tiếp xúc với người khác, lỡ như bị người ta bao vây đòi ký tên... Diêm Hàn sợ thói ở sạch của hắn lại tái phát.

“Chương trình kia sang năm không tham gia nữa.” Diêm Hàn nói.

Tuy rằng quá trình cậu vẫn rất hưởng thụ, ngày thường đi quay, rảnh rỗi hai người còn có thể đi riêng giải trí, trải nghiệm hơi thở nông thôn yên ắng ngăn cách với thế giới bên ngoài...

Lúc ở riêng có không ít minh tinh oán giận quá mệt, quá bẩn, nhưng Diêm Hàn cảm thấy vẫn còn tốt, nếu không có nhiều chuyện bận rộn như vậy cậu vẫn sẽ suy xét quay mùa thứ hai.

Nhưng bây giờ...

“Nói với chị Hồng cùng đạo diễn Trần, mùa hai sang năm em không chơi nữa, bảo ông ấy tìm người khác đi thôi.”

Lâm Kiến Lộc lấy bình nước trong hành lý của mình ra cho cậu, lúc đưa sang còn rất tán đồng mà cười nói “Được.”

Lúc trước hai người đi phỏng vấn đạo diễn Trần có chút không vui, tuy rằng chỉ là đạo diễn của một đài truyền hình, nhưng đạo diễn Trần là được trả số tiền lớn mời tới, chính là để chuẩn bị cho gameshow này.

Cho nên chuyện chọn diễn viên cực kỳ nghiêm khắc.

Ban đầu nghe nói Lục Tuyên phái hai người mới chưa nghe tên bao giờ đến thay cho Tiết Thần Khải, đạo diễn Trần trực tiếp xù lông, nhưng vẫn nể mặt chị Hồng đến phỏng vấn hai người họ.

Sau đó vừa gặp đã thương... À không, vừa gặp đã kinh ngạc.

Đừng nhìn hai người này không có danh tiếng, nhưng bề ngoài xuất chúng như vậy, khí chất sạch sẽ như vậy, nếu quay cảnh dã ngoại... Nhất định sẽ nổi tiếng! Rất nổi tiếng!

Thế nhưng tuy lúc ấy gặp mặt lần đầu đạo diễn Trần trong lòng đồng ý, nhưng ông vẫn rất tức giận Tiết Thần Khải đột nhiên bỏ gánh, bèn lạnh mặt lạnh mũi với hai “người mới” của Lục Tuyên, không muốn trông mình thân thiện quá.

Ông cũng là quay nửa mùa một, trong lúc vô ý nghe nói người tương đối cao trong hai người mới kia thật ra là ông chủ tương lai của tập đoàn Lâm thị.

Mà lúc chân chính cung hai người này như tổ tông, là khi thấy hưởng ứng sau khi công chiếu tập đầu tiên.

Đáng tiếc lúc đó hai bên chỉ ký hợp đồng một quý.

Vốn tiểu thịt tươi mỗi năm ùn ùn không dứt, ai biết sang năm còn người mới sáng mắt gì xuất hiện.

Cho nên trừ khi người này cực kỳ khó mời, dùng để giữ nhiệt độ, nếu không đài truyền hình sẽ không ký với một người mới quá nhiều quý.

Nhưng bây giờ mùa một đã phát hành xong, tranh thủ nhiêt độ chuẩn bị mùa hai, trong lòng đạo diễn Trần lại sáng như gương: Không ai có thể thay thế được Diêm Hàn cùng Lâm Kiến Lộc.

Cũng bởi vậy ông yêu cầu đài truyền hình tích cực liên lạc với Lục Tuyên nói chuyện gia hạn hợp đồng, nhưng đây là điển hình cho cảnh “Có không giữ, mất đừng tìm”, lần này ông muốn tiếp tục ký hợp đồng, người ta còn không muốn làm tiếp kìa.

Diêm Hàn cảm thấy không thể làm tiếp nữa, nếu lại làm chuyện học bình thường của cậu sẽ bị ảnh hưởng.

Lâm Kiến Lộc còn ước gì Diêm Hàn rời khỏi giới giải trí, không bị ai nhìn thấy nữa mới tốt.

Vì thế hai người này ăn nhịp với nhau, đều cảm thấy nên từ chối lời mời của đạo diễn Trần, không ký thêm mùa hai nữa.

Kiểu người không muốn đối ngoại hay duy trì hình tượng nhân vật công chúng như Diêm Hàn vẫn nên chuyển ra sau màn thì tốt hơn, như cậu có thể giúp Lâm Kiến Lộc quản lý công ty web livestream, có thể giúp Lâm Kiến Lộc chăm chút những sinh ý khác, nhưng chuyện như đi đến đâu cũng bị người khác bao vây thì đúng là không hợp với cậu.

Sau đó cậu lại tiếp tục học tập, học đại học hệ tài chính, ngoài kiến thức chuyên môn ra, còn phải học tập đủ loại kiến thức cùng pháp luật kinh doanh, lần nữa công việc lu bù, livestream cũng bắt đầu lại, như thể tìm lại được cảm giác vùi đầu khổ học ngày xưa ấy.

Cũng có lúc cảm thấy mệt, nhưng rất ngọt ngào, ngày nào cũng tràn đầy hy vọng.

Cứ như vậy trôi qua hai năm, cậu cùng Lâm Kiến Lộc hai năm nay chưa từng xuất hiện trên TV hay mạng xã hội, cũng dần dần bị mọi người quên lãng, cuộc sống cũng dần trở lại bình thường.

Nhưng ai mà ngờ được, hình tượng “Đột nhiên nổi tiếng lại vứt bỏ hết thảy phồn hoa của giới giải trí để dốc lòng học hành, cải thiện bản thân” lại rất được ưa chuộng trong giới!

Đôi ngũ paparazzi cùng account marketing vì nhiệt độ, thế mà đưa tin của cậu ra ngoài!

Trên mạng lần nữa dây lên gió tanh mưa máu, Diêm Hàn cũng lần nữa bị đủ kiểu người đuổi theo chặn đường trong trường.

May mắn người này mũi nhạy, tuy không biết thân phận bối cảnh của Lâm Kiến Lộc ra làm sao, nhưng tóm lại nghe nói chọc ai chứ không được chọc vị này, cho nên không đưa tin của anh Đại Lâm.

Cũng may cậu đã năm cuối, vào giai đoạn tìm việc thực tập hoặc là chuẩn bị chiến tranh thi lên thạc sĩ với đủ bài kiểm tra, không có môn nào phải lên lớp, đại ca dứt khoát không đến trường nữa, ngồi xổm trong nhà.

Trong lúc này còn có vài vị đạo diễn cùng nhà làm phim nghe tiếng tìm tới cửa, mong cậu có thể “xuống núi” đóng phim.

Qua mấy năm dung mạo Diêm Hàn vẫn không có gì thay đổi, chỉ là vẻ mặt thành thục hơn, lộ ra một cổ khí khái tinh anh, trông không giống những sinh viên chưa va chạm với xã hội khác.

Rất nhiều nhà đầu tư nhìn trúng khí chất độc đáo này của cậu, sôi nổi bày tỏ muốn hợp tác.

Diêm Hàn cũng không trực tiếp từ chối, mỗi cành ô liu vươn tới cậu đều cẩn thận mà xem kịch bản họ mang đến.

Đại ca là người không chịu ngồi im.

Cậu đồng thời kinh doanh mấy công ty, giá trị con người tuy chưa tới hàng trăm tỷ, nhưng hàng trăm triệu thì vẫn phải có.

Hiện tại chuyện làm ăn ổn định, công ty nào cũng có người chuyên nghiệp đáng tin cậy xử lý, không cần cậu tốn sức, Diêm Hàn lại có hứng với chuyện đóng phim.

Mà cậu không mấy hứng thú phim văn nghệ hay phim hài đang lưu hành bây giờ, đại ca chỉ thích phim đánh nhau.

Nhưng đáng tiếc chính là, bây giờ kém thịnh hành nhất chính là phim đánh nhau.

Động tác chậm chạp, chiêu thức vạn năm như một, làm phim đánh võ mấy năm nay càng ngày càng kém.

Thế nhưng cũng may sau lưng có lực lượng tư bản kiên cường chống lưng, xem kịch bản không nhận được cái nào thích hợp, Diêm Hàn liền nói suy nghĩ của mình cho anh Đại Lâm, Lâm Kiến Lộc lập tức tỏ vẻ có thể sắp xếp công ty đầu tư cho cậu một bộ.

Mời biên kịch nổi tiếng nhất tự sáng tác kịch bản, từ đạo diễn, đến đoàn đội mời về đều là hạng nhất, đến diễn viên quần chúng cũng nhiều hơn đoàn phim khác một cái đùi gà.

Tư bản hùng hậu không tính là gì, chủ yếu là diễn viên chính trông không phải bình thường.

Ban đầu nhân viên công tác cảm thấy Diêm Hàn chính là loại tiểu thịt tươi trong truyền thuyết, tuy rằng diện mạo đẹp hơn tiểu thịt tươi bình thường, nhưng dù làm nhà đầu tư, tự mình tham gia quay chụp, cũng chỉ là bình hoa biết ôm đùi mà thôi.

Nhưng chờ đến lúc bình hoa quay phim không cần thế thân, không treo dây thép, tất cả mọi người đều phải rửa mắt nhìn lại!

Bởi vì 80% cảnh phim đều là đánh võ, mà Diêm Hàn quay cảnh đấm đá vô cùng thuận lợi, cho nên tiến triển đoàn phim còn nhanh hơn bình thường.

Lại vì sau lưng có tài chính hùng hậu làm hậu thuẫn, điện ảnh rất nhanh đã lên kệ, này không một tiếng gió đã càn quét phòng bán vé, nhà đầu tư cũng chính là đại gia kia lại kiếm lời đầy túi.

Nhìn chung nội dung phim là câu chuyện về một thế hệ đại hiệp hành hiệp trường nghĩa.

Ngoài việc đại hiệp không có nữ chính, đương nhiên cũng không có nam chính nào khác.

Nhưng bởi vì phương pháp tự sự vô cùng được chú trọng, cảnh đánh võ slowmotion cũng hoàn toàn không có, cả bộ phim chỉ khiến người xem nóng máu phừng phừng.

Ban đầu khán giả bị mở đầu hấp dẫn, đến lúc kết phim cũng chỉ còn cảm giác chưa đã thèm, chứ không thấy nhàm chán.

Vì để không mất mặt anh Đại Lâm, trước khi đóng phim Diêm Hàn cũng khổ công học tập kỹ thuật diễn chuyên môn.

Bằng vào kỹ thuật diễn tinh vi cùng khả năng đấm đá, Diêm Hàn sau khi im lặng ba năm lại lần nữa nổi tiếng, lúc nhận phỏng vấn có người tò mò cậu luyện võ ở đâu, lúc đóng phim có cảm thấy vất vả hay không.

Bởi vì trong phim có rất nhiều cảnh rõ ràng là không bị cắt nối biên tập, rất dễ dàng nhìn ra là cậu tự thân ra trận, hiện tại trong vòng người không dùng thế thân rất ít, cảnh đánh nhau không dùng thế thân lại càng ít hơn, huống chi diện mạo như Diêm Hàn... Cho nên lúc này mới đưa đến một lượt tò mò.

Diêm Hàn cười mà không đáp, cậu rất muốn nói quay bộ này chủ yếu là ngứa tay, muốn đánh nhau, sao mà thấy cực khổ được.

Không nhận được đáp án cũng không sao, lại có truyền thông hỏi kỹ thuật diễn của cậu là học từ ai, có phải là ảnh đế Ân hay không.

Trên thực tế đây mới là chủ đề mà nhóm truyền thông chú ý.

Bản thân Diêm Hàn là muốn phát triển theo phái thực lực, nhưng bởi vì cậu quá trẻ, lại quá đẹp, mặc dù thực lực tốt cũng rất dễ bị người ta bỏ qua, mọi người ngược lại chú ý tin đồn cùng tai tiếng của cậu hơn.

Như thể mọi tiểu thịt tươi trông xinh đẹp, đột nhiên nổi tiếng đều có kim chủ vậy, kịch bản như thế mới là nội dung truyền thông thích nghe ngóng, cho nên Diêm Hàn cũng sống sờ sờ mà bị kéo vào.

Lúc trước đúng là cậu có tìm đàn anh cùng công ty là ảnh đế Ân để xin dạy kỹ thuật diễn, nhưng lúc trước là do Lâm Kiến Lộc sắp xếp, không biết tại sao đội paparazzi lại biết lịch trình của ảnh đế Ân, bắt gió bắt gióng mà suy đoán ảnh đế Ân lén gặp mặt cậu là “có mờ ám“.

Diêm Hàn bình thường rất chú trọng bảo mật, không bị chụp lén bao giờ, cũng vì vậy mà lại càng thêm thần bí.

Bây giờ vất vả lắm truyền thông mới ngửi được tí mùi, đối tượng còn là ảnh đế mới nổi, bọn họ đương nhiên không định buông tha, định khai quật tứ tung.

Đối với chuyện này Diêm Hàn cũng bất đắc dĩ.

Trên thực tế lúc ấy bọn họ mời ảnh đế Ân đến nhà, anh Đại Lâm cũng có ở nhà, chỉ là đội paparazzi sợ bị phát hiện, vội vàng chụp lén hai bức rồi chạy trốn, căn bản không chú ý tới Lâm Kiến Lộc mà thôi.

Cũng bởi vậy, mấy ngày nay phim nổi tiếng, làm nhà đầu tư anh Đại Lâm thu tiền như rót nước, nhưng không có nửa câu vui vẻ.

Ngược lại là sắc mặt càng thêm âm trầm.

Hắn âm trầm như vậy không quan trọng, nhưng ảnh đế Ân vô tội kéo vào tai tiếng bị dọa sợ rồi.

Mà lúc trước Lâm Kiến Lộc ủng hộ Diêm Hàn đóng phim đã nghĩ tới ngày này, mấy năm nay ăn giấm đủ nhiều, lường trước cảnh này trong tương lai sẽ không ít, hắn thật sự không làm gì cả, chỉ nghẹn thôi.

Lâm Kiến Lộc nghẹn không nói, Diêm Hàn cũng không biết làm sao.

Mà Diêm Hàn đóng phim chỉ để chơi vui, cậu căn bản không để bụng người khác cảm thấy mình như thế nào, cho nên cậu dứt khoát nương cơ hội phỏng vấn lần này, thoải mái hào phóng mà thừa nhận “Đúng là ảnh đế Ân dạy tôi diễn, phương diện này anh ấy rất chuyên nghiệp, còn vô tư mà truyền thụ cho tôi, tôi rất cảm kích.”

“Tách tách tách”, đèn flash không ngừng lập lòe, Diêm Hàn mỉm cười “Ảnh mọi người chụp tôi đã thấy rồi, ừm, chụp đẹp đấy. Nhưng chuyện không giống như mọi người tưởng tượng.”

Nói, cậu quơ quơ chiếc nhẫn xa hoa lại điệu thấp trên ngón áp út, tiếp tục nói “Lúc ấy người yêu tôi cũng ở đó, cho nên là...”

Câu nói tiếp theo không có, Diêm Hàn chỉ mỉm cười ẩn ý.

Ý chính là mọi người đừng đoán mò nữa, ông đây trong sạch.

À, còn người yêu của tôi là ai á? Ngại quá, mọi người tra được thì cứ tra đi, tra không được thì biến.

Dù sao tôi công khai thừa nhận rồi, ông đây chính là hoa thơm... À không, cỏ thơm đã có chậu, mấy người đừng có mà suy nghĩ linh tinh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.