Bá Tình Ác Thiếu: Dạy Bảo Tiểu Đào Thê

Chương 2: Chương 2: Cô là ai?




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hai người đàn ông tuấn tú đi sau anh, có một người trong đó cười xấu xa: “Lão Nhị, anh xem sức quyến rũ của lão Đại ngày càng hơn trước nhỉ.”

Người đàn ông lạnh lùng trừng anh ta, nhẹ giọng nói: “Lão Tam, hai tháng trước có một tên nhóc cũng nói một câu như vậy, hình như cuối cùng phải chạy qua chạy lại tháng rưỡi bên công ty ở Australia và New Zealand, nghe nói bay qua nửa châu Úc, không biết người kia có nhớ gì không?”

“Cắt, không cần nhắc tới tên nhóc con bát quái đó.” Lão tam sờ mũi, chán nản quay đầu, vẻ mặt lưu manh huýt sáo với tiểu thư quầy lễ tân: “Hi tiểu thư, tóc của cô thật xinh đẹp…”

Lão Nhị lập tức lấy chìa khóa từ vị tiểu thư quầy lễ tân, một tay kéo lão Tam nhanh chóng đuổi theo người đàn ông đi trước, lúc này lão Tam vẫn không quên vẫy tay với tiểu thư quầy lễ tân, trêu chọc đám đàn bà hé môi cười trộm, người đàn ông đi trước quay đầu liếc lão Tam một cái, anh ta lập tức an tĩnh lại, thang máy từ từ đi lên, ba người vẫn không nói gì, mãi đến phương 8018 thì hai người đàn ông nhìn thấy người đàn ông đi trước mở cửa phòng, sau đó mỗi người đi vào phòng của mình cách đó không xa.

Nam Cung Hàn vào phòng , trở tay bật đèn, một tay khác nới lỏng cà vạt, cởi áo khoác ném xuống giường sau đó đẩy cửa phòng tắm đi vào. Đập mặt là toàn bộ khung cảnh làm cho anh nhíu mày, anh còn tưởng mình hoa mắt, lấy mắt kính xuống, trước mặt anh là một chiếc quần, lại đi tiếp, trong bồn tắm lớn còn có quần áo của một cô gái…

Nam Cung Hàn nhíu mày, anh lùi ra sau, xoay người đi tới phòng ngủ, bật đèn lên, quả nhiên trên giường lướn có một cô gái đang cuộn mình ngủ say.

Thân thể bé nhỏ của cô nằm trên giường lớn, chiếc chăn đắp lên một nửa thân thể mềm mại của cô, không nhìn thấy rõ bộ dạng của cô lắm, Nam Cung Hàn không muốn tới nhìn, quay đầu vào phòng tắm đi tắm, tình cảnh như vậy anh cũng không hiếu kì lắm, đối với anh mà nói đến đâu cũng có cấp dưới của công ty vì lấy lòng anh mà sẽ đưa mỹ nữ tới cho anh.

Chỉ là cô gái này làm cho anh có ấn tượng đầu tiên rất không tốt, dù hông mặc áo ngủ xinh đẹp quyến rũ chờ anh nhưng cũng không đến mức thói quen sinh hoạt tệ như vậy, tiện tay ném loạn quần áo, quan trọng nhất là cứ thế mà ngủ say luôn…

Nhanh chóng tắm rửa, Nam Cung Hàn lau khô tóc đi vào phòng ngủ, tiện tay tắt ngọn đèn trong phòng khách lại bật đèn đầu giường lên, ánh sáng mờ nhạt chiếu xuống cả căn phòng, Nam Cung Hàn nằm xuống, từ Mỹ bay tới mười mấy tiếng, anh hơi mệt.

Chỉ là làm cho người ta không ngờ là anh vừa nằm xuống thì mỹ nhân liền sốt ruột nhích tới, trong miệng thì thầm gì đó, đưa tay ôm eo anh, tự động dựa lên cánh tay anh ngủ tiếp.

Nam Cung Hàn quay đầu, lúc này mới đánh giá mỹ nhân bên cạnh, chỉ nhìn một cái anh đã thất thần, mái tóc đen nhánh xõa xuống giường, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng dưới ánh đèn càng sáng lạn, đôi môi hồng phấn mềm mại, hô hấp nặng nề, hơi thở mang theo mũi rượu thơm ngọt.

Cô mặc áo ngủ nửa lộ, phía dưới không một mảnh vải, theo hơi thở của cô lộ ra sức hấp dẫn trí mạng, Nam Cung Hàn chỉ cảm thấy có gì đó ào lên, anh không hề do dự xoay người, lắng nghe âm thanh không thoải mái của cô phát ra khi chịu đựng sức nặng của anh, vừa mềm mại, quyến rũ.

“Tiểu yêu tinh, thì ra lấy phương thức này tới hoan nghênh tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.