Edit: Song Nguyệt
Beta: Vũ
------------------------------------------------
Từ khi trở thành bạn gái của Lạc Minh Dịch, hiện tại Trì Oánh đi làm càng tự do, dù sao Lạc Minh Dịch vốn dĩ cũng không trông cậy cô có thể giúp được gì, tới hay không tùy cô.
Quản lý nhân sự là một người xu nịnh tiêu chuẩn, hắn tự nhiên là càng không dám nói một câu, cứ như vậy, không quản.
Thậm chí Lạc Minh Dịch đều không quan tâm đến công việc, phần lớn công việc đều phân đến các bộ phần phụ trách, mỗi ngày làm việc một hai giờ, xử lý một chút văn kiện quan trọng sau đó liền trực tiếp lưu.
Trong công ty mỗi người đều đồn đãi, Lạc tổng sa vào sắc đẹp không quan tâm đến công việc.
Tuy không thể nói Lạc Minh Dịch là người cuồng công việc nhưng vẫn nguyên túc thực hiện công việc, phần lớn thời gian đều ở công ty làm việc, tuyệt đối không giống như bây giờ.
Đương nhiên, mọi người đều tỏ vẻ đã hiểu. Lạc tổng độc thân vạn năm rốt cục cũng yêu rồi, có thể nói thật vui mừng.
Nhân viên công ty vốn tưởng sẽ nhẹ nhàng rất nhiều, nhưng sau đó liền phát hiện mình sai rồi.
Lão đại không ở, Vương chủ quản như thả hổ vào rừng, giống như lão đại, cả ngày chắp tay sau lưng nhìn chăm chằm mọi người làm việc, ngược lại công ty kỷ luật càng nghiêm khắc.
Trì Hàn đi tham gia quay chụp ở gần công viên giải trí, lần trước hắn cùng Trì Oánh, Lạc Minh Ca còn cùng đi qua. Tổ tiết mục nói tập hợp vào 8 giờ sáng là tốt nhất.
“Chị, tự em đi là được.” Trì Hàn cảm thấy chính mình lớn như vậy còn để chị bồi luôn có chút không thể nào nói nổi, “Chị không cần cùng đi qua, em không phải trẻ con. Hơn nữa Bắc ca sẽ đi cùng em, không cần lo lắng.”
Trì Oánh lại trực tiếp xách balo lên, thoải mái mà nói: “Chị chưa thấy qua người chụp gameshow, tò mò, muốn đi xem. Hơn nữa có người...... Mic nam minh tinh chị rất thích, còn nghĩ tìm cơ hội muốn xin chữ ký!”
Trì Hàn hoài nghi nói: “Thật?”
Rõ ràng là lấy cớ mà!
Còn có, Mic là ai a?
“Thật!” Biểu tình của Trì Oánh có bao nhiêu chân thành thì có bấy nhiêu, “Hắn là thần tượng chị, chị rất thích hắn!”
“Lời này làm Lạc Minh Dịch nghe được phỏng chừng sẽ không vui đâu.” Trì Hàn nghiêm túc nhắc nhở, bất quá thực mau hắn liền lắc đầu, “Không vui liền không vui đi, chị vui là được.”
Trì Oánh cười nói: “Không có việc gì, hắn sẽ không để ý, hắn không phải người keo kiệt như vậy.”
Đi theo Trì Hàn đi xuống lầu.
Mục Bắc lái xe lại đây, Trì Oánh không cần lấy xe, trực tiếp lên xe Mục Bắc.
Mục Bắc như cũ là vẻ mặt cười hiền lành, “Trì tiểu thư cũng tới xem em trai chụp tổng nghệ hả? Tình cảm chị em của các người thật làm người ta hâm mộ.”
Trì Oánh nói: “Kỳ thật tôi cũng cảm thấy như vậy......Chỉ cần tiểu Hàn chuyên tâm thi đấu tốt, loại việc này vẫn là bớt đi, đối với sự phát triển của hắn không có tác dụng nhiều lắm.”
Giới giải trí quá phức tạp, cô một chút cũng không hy vọng Trì Hàn cuốn vào giới giải trí hỗn loạn này.
Mục Bắc lại nói: “Đừng xem thường giới giải trí, đối với tiểu Hàn mức độ nổi tiếng sẽ có tác dụng rất lớn. Minh tinh thể thao cũng là minh tinh, đều là hoạt động công ty yêu cầu, mở rộng mức độ nổi tiếng có thể phát triển càng tốt. Cô phải biết rằng, quyền anh tuyển thủ ăn chính là thanh xuân cơm, một ngày nào đó hắn sẽ xuất ngũ, đến lúc đó nếu hắn mức độ nổi tiếng cao, sẽ có càng nhiều lựa chọn không gian, cũng có thể đề cao giá trị con người hắn.”
Trì Oánh đối với chuyện này không hiểu biết, nhưng thật không nghĩ nhiều như vậy, nghe hắn nói như vậy cũng là tốt cho Trì Hàn.
Chỉ hy vọng hết thảy thuận lợi, Nguyễn Ngưng đừng làm ra chuyện xấu mới tốt.
Không lâu sau xe liền dừng ở công viên, bởi vì chế tác Phương rất hào phóng mà bao trọn, hôm nay công viên đóng cửa, không hề bán vé cho du khách như bình thường. Không ít Fans biết được tin tức, cố ý đi vào công viên giải trí chờ xem thần tượng, khiến cho công viên vô cùng náo nhiệt.
Trì Hàn mới vừa xuống xe liền có một đoàn fans xông tới, rất nhiều người thét chói tai, “Là tiểu quyền vương a! Trời ạ anh ấy thật đẹp trai!”
“Mau chụp! Mau chụp!”
“Đại gia văn minh truy tinh, đừng chậm trễ anh ấy làm việc!
“Hàn Hàn thật đẹp! Em thích anh!”
Mục Bắc hiển nhiên nhìn quen rồi, không chút hoang mang mà đi xuống xe. Bảo an đi tới hỗ trợ khai đạo, Mục Bắc lúc này mới tiếp đón Trì Hàn cùng Trì Oánh xuống xe, hướng bên trong vườn đi đến.
Vào công viên giải trí, bên trong vẫn có không ít người đang tham gia các trò giải trí trong công viên. Trì Oánh rất kỳ quái, “Không phải không bán phiếu sao?”
Mục Bắc cười cười, “Bọn họ là diễn viên quần chúng, làm du khách hỗ trợ minh tinh hoạt động. Cô xem bọn họ nhìn minh tinh đều rất bình tĩnh, không một người đi quấy rối.”
Trì Oánh cùng Trì Hàn đồng thời “A” một tiếng.
Bọn họ vốn dĩ cho rằng gameshow bình thường quần chúng là người bình thường ngẫu nhiên gặp được, không nghĩ tới cư nhiên là diễn viên quần chúng.
Cũng đúng, người bình thường nhìn thấy minh tinh, đặc biệt là minh tinh mình thích, phần lớn sẽ có biểu hiện ra bên ngoài, sẽ không giống với bọn họ không có biểu hiện gì.
Thời điểm bọn họ đi vào sân quay chụp đã có không ít nhân viên công tác tới rồi, đạo diễn là người đàn ông hơn 50 tuổi, tóc có chút bạc, lúc nhìn thấy Trì Hàn đi tới, vỗ vỗ bờ vai của hắn cười nói: “Tiểu tử rất không tồi, ta thích xem ngươi thi đấu.”
Trì Hàn cùng hắn không quen biết, liền lễ phép mà nói “Cảm ơn.”
“Lát nữa quay hình không cần khẩn trương, phân đoạn này đối với người mà nói chỉ là chút lòng thành. Không cần phải biểu hiện gì, biểu hiện nhẹ nhàng là tốt rồi” Đạo diễn nói.
Đạo diễn hướng về phía cách đó không xa tiếp đón một tiếng, “Mic, ngươi lại đây...... Tí nữa ngươi cùng tiểu Hàn một tổ, ngươi kinh nghiệm nhiều, giúp đỡ hắn. Hai người các người đều là vận động viên, hắn là quyền vương, ngươi là tập thể hình cao nhân, vừa lúc lộng cái ' vận động tổ hợp ', trong chốc lát sẽ nhiều cho các ngươi màn ảnh.”
Một người đàn đông mặc đồ thể dục cao lớn trẻ tuổi đã đi tới, ngũ quan hắn rất đẹp, có loại cảm giác như con lai. Nghe đạo diễn nói như vậy, hắn cười nói: “Phân tổ không phải rút thăm quyết định sao?”
Đạo diễn cười mắng: “Cậu thiếu ta, với cả đây cũng đâu phải là lần đầu tiên cậu chụp tổng nghệ?”
Trì Oánh xem qua điện ảnh của Mic, hắn đứng ở trước mặt muốn so điện ảnh còn đẹp trai hơn. Cùng nhân vật điện ảnh không giống nhau, hắn cười thực thích, cười rộ lên càng đẹp trai.
Trì Oánh liền nhịn không được có chút hoa si mà nhìn nhiều hắn vài lần.
Trì Hàn bỗng nhiên nói: “Mic ca, chị của ta là fans ngươi, có thể cho chị ấy chữ ký không?”
Mic hơi hơi mỉm cười, “Đương nhiên có thể, nói thật, tôi còn là fans cậu, cậu thi đấu tôi đều xem qua. Còn có Trương Đạo, thời điểm chúng tôi đi ra ngoài cùng nhau thường xuyên nói tới cậu.”
Trì Oánh tâm nói thật là em trai tốt, có chuyện tốt nhi đều quên không được cô.
“Vị này chính là chị ngươi?” Mic hướng về phía Trì Oánh cười cười, “Thật là chị gái xinh đẹp a!Chốc lát chụp xong tôi sẽ bảo trợ lý đưa chữ ký cho cô.”
Trì Oánh mặt đỏ lên, vội vàng nói: “Không vội, các anh cứ chụp trước.”
Gần xem xuống dưới, Mic thật là soái!
Thời điểm cô đang hoa si, đột nhiên cảm giác có chút khác thường.
Cảm giác giống như có người đang nhìn cô.
Sau đó liền có một bàn tay bỗng nhiên đáp ở trên vai cô, bàn tay mười ngón thon dài, làn da trắng nõn, phi thường đẹp.
Nhưng Trì Oánh chỉ nhìn đến tay tâm tình cũng không như vậy tốt, cô có chút xấu hổ mà quay đầu lại, “Anh...... Sao anh lại tới đây?”
Lạc Minh Dịch đứng ở phía sau cô, ánh mắt rất có thâm ý mà nhìn cô, nhẹ nhàng nói một câu, “Thần tượng của em?”
Trì Oánh lập tức phủ nhận, “Không phải, em không quen biết hắn...... Hắn chính là đồng nghiệp của Tiểu Hàn!”
“Hửm......” Lạc Minh Dịch gật đầu nói “Tên hắn là gì?”
“Mic!” Trì Oánh không chút nghĩ ngợi.
“Còn nói không quen biết?”
“A, anh sao lại nhỏ mọn như vậy!”
Cùng Lạc Minh Dịch nhau tới còn có Lạc Minh Ca, nhìn thấy Trì hàn ở đằng sau, Lạc Minh Ca liền mặc kệ Lạc Minh Dịch chạy đến bên người Trì Hàn, lắc lắc cánh tay hắn, cười nói: “Anh, em đến cổ vũ cho anh!”
Trì Hàn gật gật đầu, không nói gì.
“Anh không tới công ty sao? Sao lại đến nơi này?” Trì Oánh ý đồ nói sang chuyện khác, “Tốt xấu gì cũng là đại tổng tài, trực tiếp dời công ty chỉ sợ không tốt lắm đâu?”
Lạc Minh Dịch bỗng nhiên cười, “Hẹn hò so với đi làm không quan trọng sao? Đi làm có ý tứ gì? Ta là ông chủ vì cái gì nhất định phải đi làm đâu? Chẳng lẽ ta sẽ không giao cho cấp dưới?”
Trì Oánh thở dài, cô đối Lạc Minh Dịch nhận thức đã hoàn toàn điên đảo, hình tượng hắn cao lãnh như hoàng giang chi thủy một đi không trở lại.
Chỉ là không nghĩ tới bạn trai cô còn rất dính người.
“Chúng ta qua bên kia ngồi!” Lạc Minh Dịch chỉ vào phía trước đình hóng gió, “Bọn họ chụp bọn họ, không liên quan chuyện của chúng ta.”
Trì Oánh liền đi theo đi tới đình hóng gió nơi đó, ngồi xuống.
Không lâu sau, Nguyễn Ngưng tới.
Thời điểm cô ta tới tương đối phô trương, một đám người theo phía sau, trong tay dẫn theo các loại bao kích cỡ khác nhau, dường như muốn chuyển nhà.
Ở bên người cô ta có một người đàn ông, bộ dáng thoạt nhìn 30 tuổi, vóc dáng không cao, tóc có chút thưa thớt, nhưng là biểu tình lại thập phần ngạo mạn.
Thời điểm nhìn đến người này, Lạc Minh Dịch lộ ra một tia khinh thường, “Tề Trí Xa sao...... Hắn phẩm vị thật là càng ngày càng kém.”
Ngày hôm qua Trì Oánh nghe Tôn Thanh nói qua người này, nghĩ thầm nguyên lai người này chính là chỗ dựa của Nguyễn Ngưng.
Tề Thị là tập đoàn lớn, so với Lạc Thị cũng không kém, cho nên tên tuổi cũng rất vang dội. Trì Oánh nghe qua tập đoàn Tề thị, bọn họ cùng Lạc thị có không ít nghiệp vụ phương diện là trọng điểm, hai nhà là quan hệ cạnh tranh.
Trì Oánh cũng không tính toán để ý tới hai người kia, chỉ cần bọn họ thành thật không chọc đến cô, cô mới mặc kệ bọn họ.
Đang nghĩ ngợi tới, tay Lạc Minh Dịch không biết khi nào đã lén lút đặt ở trên eo cô.
Cô duỗi tay đem tay hắn bỏ ra, “Bỏ ra, có nhiều người đang nhìn kìa!”
Lạc Minh Dịch “Ừ” một tiếng, buông xuống.
Vài phút sau, tay hắn như mất trí nhớ, lại quấn lên eo cô.
Trì Oánh: “......”
Người nam nhân này khi yêu sao lại trở thành như vậy? Hoặc là thật sự lạnh, hoặc là dính người, không có bộ dáng người bình thường sao?
Nhưng mà hắn như thế, trong lòng cô lại dâng lên một tia ngọt ngào.
Cô không nói qua yêu đương, không biết người khác yêu đương là bộ dáng gì, hẳn là...... Cũng chính là như vậy đi?
Cô không cam lòng yếu thế, lặng lẽ duỗi tay đi sờ cơ bụng Lạc Minh Dịch.
Cô thích nhất sờ nơi này, xúc cảm đặc biệt tốt, sờ bao lâu đều không đủ.
“Nha, hai vợ chồng ve vãn đánh yêu đâu!” Một thanh âm châm chọc từ phía trước bọn họ truyền đến.
Nguyễn Ngưng không biết khi nào đã đi tới, vẻ mặt trào phúng nhìn bọn họ, nói: “Phẩm vị Lạc tổng thật đúng là độc đáo, thích loại này...... cô nương mộc mạc.”
Trong lòng Trì Oánh liền có chút phiền, cô không phản ứng cô ta, cô ta còn vội vàng chạy tới tìm chết.
Cô “Hừ” một tiếng, bỗng nhiên nghĩ đến truyện cười trên mạng, cười nói: “Là sao, là tôi quá ổn, không cần trang điểm, chỉ có thể mặt mộc ra ngoài. Không giống chị phải trang điểm như vậy, kỹ thuật còn tốt như vậy, cả người lập tức đẹp gấp mười lần đâu!”
Nguyễn Ngưng cũng thường xuyên lên mạng, nghe cô ám chỉ dung nhan dựa vào trang điểm, trong lòng vô cùng tức giận.
Cô ta dậm dậm chân, chuyển hướng về phía Lạc Minh Dịch, dùng giọng làm nũng nói: “Lạc tổng, ngươi cũng mặc kệ quản bạn gái ngươi, cô ta nói lung tung như vậy, đắc tội tôi không quan trọng, vạn nhất đắc tội người khác chính là muốn chọc phiền toái!”
Lạc Minh Dịch nhàn nhạt nói: “Bạn gái của tôi chọc cái gì phiền toái tôi sẽ tự xử lý, không nhọc lo lắng.”
Tề Trí Xa vẫn luôn không nói gì ha ha cười nói: “Lạc tổng ngươi vẫn là quá trẻ, chờ ngươi lại lớn hơn một chút liền biết chơi dạng nữ nhân nào tốt. Ngưng Ngưng bên kia đang đợi chúng ta, nhanh lên đi thôi!”
Nguyễn Ngưng lúc này mới vẻ mặt khó chịu mà đi theo tề trí đi xa, đi ra ngoài vài bước còn không quên quay đầu lại trừng Trì Oánh một cái.
Trì Oánh trong đầu lại nghĩ đến câu nói của Tề Trí Xa “Thú vị” cô thật không rõ, Nguyễn Ngưng rõ ràng hồng như vậy, không yêu quý chính mình, cam tâm tình nguyện trở thành đồ vật của nam nhân sao?
Mấy ngày hôm trước cô ta còn muốn đuổi theo Lạc Minh Dịch tới, mấy ngày nay liền theo Tề Trí Xa, thật đúng là tùy ý.
Bất quá ai muốn cho muốn nhận như thế nào, cô cũng quản không được.
Tiết mục tổ bên kia đã chuẩn bị tốt, sở hữu diễn viên cũng đều đã đến đông đủ, Nguyễn Ngưng vừa đến, đạo diễn liền bắt đầu nói lưu trình.
Nguyễn Ngưng vừa rồi ở chỗ Trì Oánh làm cho khó chịu, nhìn thấy Trì Hàn liền không nhịn được trào phóng, “Quyền vương thật là lợi hại, về sau có thể dựa vào anh rể hành tẩu thiên hạ, có phải hay không về sau không nhìn thấy ngươi thi đấu?”
Trì Hàn nghe cô ta dùng giọng điệu khó chịu nói, hắn không nghĩ gây chuyện, liền không nghĩ để ý tới nàng.
Một bên đứng Lạc Minh Ca lại nhịn không nổi, đi đến phía trước tới, nói: “Ngươi ai a ngươi? Không có việc gì nói cái gì a? Miệng cô dài lắm sao? Đạo diễn ở chỗ này nói chuyện, có phần cô nói chuyện sao?”
Nguyễn Ngưng bị nói như vậy dỗi, trong lòng càng tức, cả giận nói: “Ngươi ai a? Là tiết mục tổ cô sao?”
Lạc Minh Ca chỉ chỉ Trì Hàn, “Tôi là em gái hắn! Anh không đánh nữ nhân, còn tôi thích nhất là đánh nữ nhân! Cô câm miệng cho tôi!”
Nguyễn Ngưng còn muốn nói cái gì, nhưng vẫn là nhịn xuống.
Em gái quyền vương gì đó...... Cô thật đúng là có chút sợ. Cô gái này nhìn qua hoàn toàn không nói lý, vạn nhất thật đánh người làm sao bây giờ?
Đạo diễn vốn dĩ thực đau đầu, hắn không thể đắc tội Nguyễn Ngưng không dám nói cái gì, may mắn có cô gái này không biết từ đâu chạy tới dạy dỗ cô ta. Nguyễn Ngưng chính là loại điển hình bắt nạt kẻ yếu, bị uy hiếp hai câu cũng không dám hé răng.
Hắn tiếp tục nói lịch trình, thực kỹ càng tỉ mỉ mà thuyết minh kế tiếp mỗi một bước muốn làm như thế nào.