Bá Tước

Chương 56: Chương 56: Chương 56'




“Lilith đại nhân, đã lâu không thấy!”

Khi nghe thấy phu nhân Bathory gọi mình như vậy, Tô Lị liền nhăn mày, bà ta đang nói cái quái gì vậy? Có phải người này đã nhận nhầm mình với Lilith cho nên mới quấn lấy cô không tha không?

“Phu nhân Bathory, thật xin lỗi nhưng tôi không phải Lilith.”

“Không, ngài chính là Lilith, ta có thể cảm nhận được điều đó.”

Tô Lị hoàn toàn cảm thấy lời nói của phu nhân Bathory là vô căn cứ, bởi vì nếu cô thật sự là Lilith thì chắc chắn Shere phải sớm biết được điều này mới đúng! Ngay cả Shere và Cleves đều cho rằng cô là con người thì sao cô còn phải đi nghe theo lời nói của người đàn bà này.

Phu Nhân Bathory bước lại gần, lấy tay vuốt lên má Tô Lị, đưa mặt dí sát vào cô để ngửi hương vị trên người Tô Lị: “Lâu lắm rồi mới được gặp lại ngài. Không ngờ bây giờ ngài chính là một con người bình thường, ngay cả khuôn mặt cũng thay đổi hoàn toàn!”

Tô Lị hất tay bà ta ra: “Cho nên tôi mới nói phu nhân nhậm lầm người rồi. Từ đầu đến giờ tôi đều không hề quen biết phu nhân.”

“Ngài không cần phòng bị với ta như vậy. Tối nay ta chỉ muốn nói chút chuyện cũ với ngài. Còn nữa, ta sẽ không hút máu của ngài đâu.” Phu nhân Bathory nói xong lại còn dùng tay chạm nhẹ lên cái nơ trên cổ Tô Lị: “Chiếc nơ này đã được thấm máu của Shere đại nhân, vật này đã cột vào cổ của ngài thì cũng chứng tỏ ngài chính là vật sở hữu của Shere. Nếu như ta hút máu của ngài thì e rằng ta sẽ bị ngài ấy giết mất!”

Tô Lị giật mình, cô cũng không cho rằng những lời nói của phu nhân Bathory có ý giễu cợt cô, bởi vì nếu bà ta thật sự chọc tới Shere thì chắc chắn anh sẽ không ngần ngại treo cổ bà ta, về chuyện này thì cô lại vô cùng tin tưởng năng lực của anh.

Lúc còn sống, phu nhân Bathory là một người vô cùng đáng sợ, tuy đã trải qua hơn 200 năm nhưng bà ta vẫn chỉ là một Huyết Tộc cấp thấp, mặc dù trong cơ thể Shere có một nửa huyết thống của loài người, nhưng tốt xấu gì anh cũng là một ma cà rồng quý tộc ngàn năm. Nếu so sánh với Shere thì phu nhân Bathory hoàn toàn kém xa.

Dường như Tô Lị biết mình có thể dựa vào một tòa núi vững chắc, vì vậy lời nói ra cũng tự tin hơn lúc trước.

“Một khi đã như vậy, nếu lát nữa Shere không tìm thấy tôi thì chắc phu nhân cũng biết mình sẽ phải lãnh hậu quả như thế nào rồi chứ?”

“Ngài có biết ta đã làm như thế nào để bảo dưỡng vẻ đẹp tươi trẻ này của mình không?” Vẻ mặt phu nhân Bathory toát lên vẻ quyến rũ, xoay người nhìn Tô Lị. Cái này chính là ông nói gà bà nói vịt mà!

Làm thế nào? Không phải bà ta đã dùng cực hình tra tấn những cô gái trẻ đẹp, sau đó dùng máu của bọn họ để tắm cho đến khi bọn họ chỉ còn cái xác khô à? Tô Lị không kiên nhẫn liếc phu nhân Bathory một cái.

“Ta đã nhốt những cô gái trẻ đẹp vào quả cầu đầy gai nhọn bằng sắt treo trên trần nhà, khi quả cầu đó đong đưa sẽ làm gai nhọn đâm từ từ từng nhát một lên người bọn họ, khi máu của những cô gái xinh đẹp đó chảy xuống thì ta có thể ở bên dưới hưởng thụ rồi. Hương vị của máu tươi vô cùng thơm ngon, đến bây giờ ta vẫn khó có thể quên được.”

Quả thật là sở thích quái dị, Tô Lị vừa nghĩ vừa bĩu môi liếc nhìn phu nhân Bathory.

“Dùng máu của những cô gái trẻ đẹp để bão dưỡng dung nhan, ngài có biết ai đã nói cho ta phương pháp này không?”

Tô Lị im lặng không nói gì, chờ bà ta nói tiếp.

“Chính là ngài đấy, Lilith!”

Nghe bà ta nói như vậy, Tô Lị không nhịn được cười nói: “Tôi nghĩ phu nhân nên rút lại lời nói dối của mình đi. Lúc Lilith biến mất thì có lẽ phu nhân chưa có mặt trên đời này đâu, sao phu nhân có thể quen biết cô ấy được?”

Còn nữa, nếu bà ta thật sự biết Lilith, vậy khi bà ta muốn bảo dưỡng vẻ đẹp của mình thì chỉ cần để Lilith trực tiếp biến mình thành ma cà rồng là được, tại sao lại phải cực khổ bắt những cô gái đó rồi dùng máu để tắm làm gì?

“Bởi vì khi ta gặp ngài, hồn phách của ngài đã không còn hoàn chỉnh.” Phu nhân Bathory nói xong liền xoay người lấy từ trong ngăn kéo ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong hộp là một hòn đá nhỏ...

Tô Lị nhìn hòn đá mà phu nhân Bathory cầm trong tay, nhìn kỹ thì đó là một viên ngọc khá tinh xảo, chỉ nhỏ như viên đá cuội, màu vàng bóng, dường như mặt trên còn khắc hoa văn vô cùng phức tạp, nếu như cẩn thận nhìn kỹ thì có thể thấy viên ngọc này trong suốt thấy được đáy.

“Đây là Ngọc Hộ Hồn. Năm đó, khi ta gặp Lilith đại nhân thì ngài chỉ còn bảy vía, vì thiếu mất ba hồn nên ngài không thể duy trì hình dáng con người, cho nên chỉ có thể du đãng khắp nơi ở nhân gian.” Phu nhân Bathory cầm Ngọc Hộ Hồn đến gần trái tim của Tô Lị thì viên ngọc đó đột nhiên xuất hiện ba tia sáng.

Tô Lị lại không để ý đến những tia sáng này, cũng không để ý tới lời nói của phu nhân Bathory mà cô chỉ kinh ngạc hỏi: “Vậy bây giờ Lilith đang ở đâu?”

Phu nhân Bathory cất Ngọc Hộ Hồn đi: “Biến mất rồi! Năm đó Lilith sai ta đi tìm Ngọc Hộ Hồn, lúc ta chưa tìm được thì ngài ấy đã hồn phi phách tán. Nhưng ta biết một điều nữa, đó là trong cơ thể ngài chỉ có ba hồn, ngay cả bảy vía cũng không có, dường như chính nhờ ba hồn này mà ngài mới có thể duy trì hình dáng của con người!”

Tô Lị nhíu mày, cô vẫn biết một con người bình thường phải có ba hồn phân biệt là: Thiên Hồn, Địa Hồn, Mệnh Hồn và bảy vía: Thiên Trùng, Linh Tuệ, Khí, Lực, Trung Xu, Tinh, Anh; hay còn có tên: Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước Âm, Dung Tặc, Phi Độc, Trừ Uế, Xú Uế. Những vía này cũng ý chỉ cảm xúc của con người: Hỉ (vui), Nộ (giận), Ai (buồn), Cụ (sợ), Ái (thương), Ố (ghét), Dục (muốn). Chỉ khi con người chết đi thì hồn phách mới có thể biến mất. Một người nếu mất một hồn hoặc một vía thì không tốt chút nào, thậm chí còn có thể chết... vậy mà vị phu nhân Bathory này còn nói trong cơ thể cô chỉ có ba hồn?

Nếu thật là như vậy thì chẳng phải cô đã sớm đi gặp thượng đế rồi sao? Tại sao cô còn có thể sống như một con người bình thường, đứng đây nói mấy chuyện vớ vẩn với bà ta?

“Sau khi ta gặp


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.