Cô dùng sức mà cắn, dường như sử dụng tất cả tình cảm của mình.Cô nhớ lại,từ lúc bắt đầu, mẹ đã quyết định hôn sự cho cô khi còn là một đứa trẻ , tất cả mọi người nói, mới trước đây, cô cũng rất dính anh Nghiêu, chỉ cần là anh ấy ôm cô sẽ không khóc, hai người giống như một đôi trời định .
.
Trai tài gái sắc, cái gì cũng tốt.
Chỉ tiếc. . . . . . Chung quy đều không thành sự.
Đêm nay, coi như làm là một lần cuối cùng trầm luân đi, cô muốn quên anh, hoàn toàn quên anh.
Mạc Đông Lăng bị cô cắn mà cả người bốc hỏa, người phụ nữ chết tiệt này! Thật là mộ con chó nhỏ mà, môi cũng ị cô cắn nát.
Thư Mật Nhi từ nhỏ lớn lên ở Luân Đôn, trong nội tâm có sự rụt rè của người phương đông, lại có sự hào phóng của người châu âu, lại thêm có rựu trong người, khó tránh khỏi việc khuếch trương tình cảm trong lòng của người nào đó.
Trái lại Mạc Đông Lăng, bởi vì trúng phải thuốc kích thích mà tận trong lòng mà đã sớm dấy lên một ngọn lửa hừng hực , sở dĩ không có lập tức bổ nhào vào Thư Mật Nhi, đó là bởi vì anh có ý chí tự chủ vô cùng mạnh mẽ, muốn hiểu rõ tất cả những chuyện đang xảy ra .
Nhưng hôm nay, người ta chủ động xuất kích trước à.
Nếu là anh còn nhịn được, kia thật sự có thể huy kiếm từ cung .
“Cô gái, đây là do cô tự chuốc lấy !”
Mạc Đông Lăng vừa nói xong, liền mạnh mẽ lật người Thư Mật Nhi xuống dưới,gặm lấy đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô như lang như hổ, bàn tay cũng không nhàn rỗi, tiến vào trong quần áo của cô.
Quả nhiên rất tuyệt!
Dáng người rất nóng bỏng!
Cái này như là một hồi chiến tranh, ai cũng không chịu chịu thua, ai đều mơ tưởng chiếm cứ vị trí chủ đạo, kể từ đó, trên giường hai người rất kịch liệt!
Động tác Mạc Đông Lăng thô lỗ xé rách quần áo trên người Thư Mật Nhi : “Ba ba” một tiếng, vải bị xé rách , lộ ra đường cong cơ thể xinh đẹp của cô, tản ra mùi thơm con gái.
“kao! Sẽ không phải là còn trinh chứ?”
Trong lòng anh thầm nghĩ, lập tức bị ý nghĩ của chính mình hoảng sợ, làm sao có thể?
Xem dáng vẻ phóng khoáng của cô, e là đã sớm có kinh nghiệm rồi, ngón tay thành thạo cởi bỏ áo ngực, hai luồng trắng noãn đẫy đà tùy theo nhảy ra, như vậy giàu có co dãn cùng sáng bóng.
Thư Mật Nhi cũng không cam lòng yếu thế cởi bỏ quần áo của anh ra, môi vừa hôn vừa cắn khắp người anh, khiến cho Mạc Đông Lăng dục hỏa công tâm.
“Cô gái, cô quá nhiệt tình khiến tôi khó có thể tiêu hóa nổi đó.” Mạc Đông Lăng tà tứ cười nói.
Há mồm cắn vào nơi mềm mại đẫy đà, mạnh mẽ cắn hút, trong chốc lát, tùy ý anh đùa nghịch, kia khỏa hồng nhuận cây anh đào cũng trở nên càng thêm thẳng đứng.
Cô là lần đầu tiên nếm trải mọi việc, , trong đầu một mảnh ngây thơ, chỉ cảm thấy đến nóng, cả người lỗ chân lông đều giống như muốn nổ tung , càng nóng đến nỗi cô không biết phải làm gì mới tốt.
Trước ngực bị anh cắn vừa căng vừa đau, hai tay không có chút sức nào đặt trên lưng anh, trong cổ họng ức chế không nổi phát ra tiếng rên rỉ uyển chuyển kiều mỵ.
Cô không biết mình bị gì? Chỉ là …muốn nhiều hơn nữa .
Đầu lưỡi của Mạc Đông Lăng giống như có ma lực, có thể khiến cho lửa cháy lan ra khắp, anh vốn cao thủ tình trường, ngây thơ như Thư Mật Nhi làm sao là đối thủ của anh, dưới thế tấn công mạnh mẽ của anh, đã sớm mềm mại như nước .
Trò chơi trên giường này, đương nhiên là Mạc Đông Lăng chiếm thượng phong.
Phía dưới của anh, đã sớm vận sức chờ phát động, giống như lưỡi dao sắc bén, mạnh mẽ đâm vào cô thể cô.
Mọi việc làm trước đó đều đã đủ, , đóa hoa bên trong cũng thảng đầy mật dịch, nhưng Thư Mật Nhi dù sao còn chưa trải qua việc kia, lớp màng kia vẫn còn tồn tại, dù thế nào đều đã đau.
“A!” Cô đau đến lớn tiếng la to, móng tay bấu vào lưng của Mạc Đông Lănệt g, xuất hiện từng vệt đỏ dài.
“Chết tiệt! Thật sự là còn trinh !”
Động tác tiến vào của Mạc Đông Lăng chậm dần, có nằm mơ anh cũng không hề nghĩ rằng một cô gái nhiệt tình như vậy vẫn còn là một đứa con nít, quả thực là. . . . . . Không thể tưởng tượng!
“Đi ra ngoài. . . . . . Đau. . . . . .” Thư Mật Nhi đau đến nước mắt đều nhanh đi ra .
Tình huống đặc thù như vậy, Mạc Đông Lăng làm sao có thể ngoan ngoãn rời khỏi, cái gọi là tên đã trên dây, không thể không phát, nói đúng là đạo lý này! .
Đi ra ngoài mới lạ đó! Là cô dụ dỗ tôi trước, có can đảm trêu chọc người khác, thì phải có can đảm gánh vác mọi hậu quả! Mạc Đông Lăng thầm tức giân trong lòng.
Anh xoa bóp cặp mông mềm mại co giãn của cô, muốn cô thả lỏng một chút bằng không ai cũng chịu khổ sở.
“Thả lỏng chút!” anh tận lực chậm dần âm điệu, cô thật chặc, mất hồn nhanh, lui ra bên ngoài một chút như thế.
“ Cô cho là mình đang đi vào nhà mình sao? Nói ra thì ra, vào thì vào sao?” Anh quên mất người phụ nữ ở dưới đã uống rượu, giảng đạo với cô không thể nghi ngờ là đàn gảy tai trâu, thời gian nói chuyện đó , còn không bằng trực tiếp hành động.
Thư Mật Nhi nghĩ rằng anh sẽ ra ngoài, nhưng không ngờ anh càng tiến vào sâu hơn, cái loại này như là bị bổ ra cảm giác quá mạnh mẽ liệt , trực giác của cô muốn kháng cự, nhưng Mạc Đông Lăng cơ bản không cho cô cơ hội kháng cự.
Một chút, một chút, va chạm mạnh mẽ.
Từ lúc đầu đau đớn khó chịu, từ từ lại có chút cảm giác khoái cảm phức tạp, cô không thể giải thích vì sao, tại sao có thể như vậy đâu?
“Ân. . . . . .”
Tiếng rên kiều mị phát ra từ miệng của Thư Mật Nhi khiến cô cũng cảm thấy không thể tin nỗi, trong phút chốc, cả người liển vùng vẫy trong cảm giác vừa đau đớn lại vừa sung sướng không thể tự thoát ra được.
Cô không còn sức thừa nhận ,trợn to mắt nhìn người đàn ông đang lên xuống trên người mình, bấu chặt ngón tay, anh Nghiêu, anh Nghiêu . . . . . .
Cho dù chúng ta về sau không thể cùng một chỗ, xin cho em…Được ở bên anh lần cuối cùng.
Cô cảm thấy ý thức của mình càng ngày càng mơ hồ, trước mắt cũng xuất hiện kỳ quái ảo giác, xem ra, Tạp La Lâm nói không sai, đôi lúc phóng túng sẽ khiến cho người ta quên đi đau khổ.
Trong căn phòng lớn, chỉ nghe thấy tiếng thở dốc của người đàn ông, cùng với tiếng rên kiều mị của người phụ nữ, hương vị lẫn lộn khiến người ta say mê, kiều diễm mê hoặc lòng người.
Dưới tác dụng của thuốc, Mạc Đông Lăng giống như một đầu mãnh thú, tận tình rong ruổi ở trên người của Thư Mật Nhi , không có chút ý tứ thương hương tiếc ngọc ngược lại càng chiến càng dũng.
Đêm nay anh thật sự là gặp may mắn, lại có thể gặp phải một cô gái non nớt như vậy.
Cuối cùng, Thư Mật Nhi chịu không nổi ngất đi thôi, Mạc Đông Lăng vẫn còn muốn ôm cô ngủ thật say.
*****
Ngay vào lúc Mạc Đông Lăng đang thoải mái, thì Đằng Cận Tư phái người tìm anh, Nông Dịch Tiêu cùng Nam Hoa Cận chột dạ trốn chạy .
Bởi vì Mạc Đông Lăng nhầm phòng, lại thêm việc Thư Mật Nhi dùng tên giả, căn bản là không thể nào tra ra, đồng loạt lắc đầu .
Đằng Cận Tư rất tức giận, em Tư cho dù thế nào cũng là anh em trong nhà với anh, em Hai và em Ba thật là quá ham chơi!
Anh chỉ có thể vận dụng tất cả mối quan hệ của mình đi tìm, trong chợ đêm Las Vegas luôn tồn tại những nơi tăm tối, nếu em Tư rơi vào tay kẻ xấu, kia thật sự là dữ nhiều lành ít.
Anh cũng tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh, lập tức gọi điện thoại cho học trưởng Thư Nhĩ Hách mong anh giúp đỡ.
Thư Nhĩ Hách xuất thân từ nhà họ Thư ở Hongkong, đây chính là gia tộc lớn có lẫn lộn hắc bạch lưỡng đạo, cố tình em gái của anh ta Thư Cách Gia lại gả cho trùm ma phi a Âu Châu, thật có thể nói là là cường cường liên thủ, lợi hại phi thường!
Dưới một mạng lưới quan hệ khổng lồ như vậy, anh cảm thấy tìm một người quả thực là dễ như trở bàn tay, nhưng sự thật luôn ngoài dự tính, không có một chút tin tức nào.
Có nằm mơ thì Thư Nhĩ Hách và Thư Cách Gia cũng không nghĩ tới người thần bí mà họ muốn tìm ở ngay dưới mí mắt của họ, cô em họ thân thiết nhất của họ —— Mật Mật.
Này thực tại làm cho người ta khó có thể tưởng tượng, cũng việc tìm người cứ đứng im không tiến.
*****
Sáng hôm sau, ánh mặt trời chiếu khắp, ấm áp xuyên thấu qua ô cửa sổ thủy tinh rọi vào trong nhà, dừng lại vào hình ảnh hỗ độn trên giường.
Một đôi nam nữ ôm nhau “Ngọt ngào” , bên trong chăn lộ ra da thịt lồi lõm ,lấm tấm những vệt, có thể thấy được, tối hôm qua đến cỡ nào kịch liệt.
Thư Mật Nhi xoa xoa ánh mắt lim dim của mình, xoay người, tiếp tục ngủ.
Ẩn ẩn , cô cảm thấy có cái gì không thích hợp dường như, hai chân. . . . . . Đau quá, hơn nữa, trên giường giống như không chỉ có một mình cô, cô đột nhiên mở to mắt.
Trước mắt rõ ràng xuất hiện một người đàn ông xa lạ!
“Anh là ai?” Cô kinh sợ , trong đầu trong nháy mắt lặng lại.
Mạc Đônbị giọng nói của cô đánh thức, không kiên nhẫn trợn mắt, “Sáng sớm ầm ỹ cái gì ầm ỹ? Vấn đề này cô đã hỏi tôi lần thứ hai , tôi còn muốn hỏi cô là ai đó?”
Thư Mật Nhi nghiêm túc đánh giá anh, dáng vẻ cũng không tệ, ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ, ánh mắt thâm thúy mê người, dáng vẻ đôi môi cũng tốt lắm xem, dáng người thôi. . . . . .
Ra vẻ rất liêu.
Nhưng là! Rốt cuộc anh ta là ai chứ?
Làm sao có thể ở trên giường của mình?
Đột nhiên, cô nhớ tới chính mình tối hôm qua bị chị họ Thư Tinh Sở kích thích , sau đó hẹn bạn tốt Tạp La Lâm một khối đi quán bar uống rượu, sau đó hai người liền đi phòng đấu giá ban đêm.