Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Chương 395: Chương 395: Ngoại truyện ngọt ngào 4




Lương Chân Chân không để ý tới bạn mình kêu la, tiếp tục cho con gái bảo bối mình ăn, nhìn dáng vẻ phổng phao từng ngày của con bé, khỏi phải nói trong lòng có bao nhiêu vui mừng!

Cát Xuyến ở bên cạnh nổi giận, xem ra chuyện lớn cả đời con trai tạm thời gặp trở ngại, dù thế nào cũng phải chọn cho thằng bé một nàng dâu hiền!

Hôm nay tất cả mọi người chơi rất vui vẻ, ngay cả An An và Nhạc Nhạc đều không ầm ĩ, khéo léo ăn ngủ, tỉnh ngủ chơi đùa, mắt to đen đẹp như đá quý vòng tới vòng lui nhanh như chớp giữa mọi người, giống như rất ngạc nhiên.

Vẻ mặt Đằng lão phu nhân tràn đầy nụ cười hiền lành, có thể bởi vì tâm tình tốt, thân thể bà vẫn còn tương đối khá, đây là phúc khí của con cháu.

Thời gian giống như nước chảy, một đi không trở lại, ngày kết hôn tròn một năm nhanh chóng đã đến.

Bởi vì lo lắng hai đứa bé ở nhà, hai người cũng không dám chạy đi quá xa, quyết định chọn cảnh đẹp nổi tiếng trong nước chơi đùa một chút, có chuyện gì cũng dễ dàng trở lại, nếu là thế giới hai người, đi đâu cũng không khác biệt lắm.

Mùa đông, dĩ nhiên đi tắm suối nước nóng tương đối khá.

Đằng Cận Tư vốn định đưa bà xã đi Tam Á, nhưng Lương Chân Chân lại nói, “Em thích cảm giác tắm bên suối nước nóng tuyết bay đầy trời, thật đẹp!”

Bởi vì vậy, anh không thể không liên lạc bạn bè ở thành phố khoảng giữa miền Nam, tìm một biệt thự suối nước nóng lộ thiên lại yên tĩnh, điều kiện dĩ nhiên cực tốt, bốn phía suối nước nóng dieendaanleequuydonn giống như mô hình vườn hoa thu nhỏ, mới trồng hoa cỏ luân phiên bốn mùa, cho dù là mùa nào, đều có thể nhìn thấy hoa tươi đẹp, ngửi thấy hương hoa thấm vào ruột gan.

“Ông xã, em rất thích nơi này.” Sau khi Lương Chân Chân thưởng thức một vòng trong biệt thự, hưng phấn ôm cổ người đàn ông của mình, giọng kích động.

“Thích là tốt rồi.” Đằng Cận Tư cưng chiều nhéo mũi cô, trong tròng mắt đen nhánh ánh lên hai ánh đèn, giống như ngôi sao sáng chói, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

“Ở bên ngoài không cho cười giống yêu nghiệt như vậy.” Lương Chân Chân đột nhiên cong cái miệng nhỏ nhắn, trong giọng nói tràn ngập ghen tức.

“Bà xã ngoan, những người phụ nữ khác chỉ là tảng đá trong mắt anh, sao có thể cười được.” Đằng Cận Tư vui vẻ nói, anh rất thích nai con ghen, chứng minh cô rất để ý đến mình.

“Vậy mới không sai lắm.” Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Lương Chân Chân lập tức hòa hoãn xuống, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve vạt áo ông xã, ánh mắt lúng liếng đưa tình.

Mặc dù bôn ba dọc đường nửa ngày, nhưng Đằng Cận Tư chưa quên mục đích ra ngoài chơi, nghiêng đầu nói nhỏ bên tai cô, “Bà xã, chúng ta đi tắm suối nước nóng.”

Rõ ràng là một câu nói đơn giản, nhưng Lương Chân Chân lại cảm thấy giọng nói trầm thấp cuốn hút của anh mang theo đầu độc nồng nặc, xương cả người cũng nhũn ra rồi, vừa định chuẩn bị gật đầu, chợt nhớ ra cái gì, “Không có đồ bơi sao tắm suối nước nóng?”

“Bà xã, chỉ có hai chúng ta, còn cần đồ bơi gì đó?” Đằng Cận Tư vểnh môi cười nhẹ.

“Trứng thối lớn!” Lương Chân Chân nũng nịu trừng mắt liếc anh.

Đằng Cận Tư nhếch môi cười quyến rũ mờ ám với cô, chậm rãi cởi dây lưng đi vào phòng tắm, cởi quần dài trên đất, trong chốc lát bên hông quấn khăn tắm đi ra, đi thẳng đến hồ nước nóng ngoài trời, đây là anh làm tấm gương tốt cho bà xã.

Lương Chân Chân bị dáng vẻ quyến rũ mờ án của anh câu người khiến lòng ngứa ngáy, hai người làm vợ chồng thời gian dài như vậy, thật sự lắm chuyện trong lòng đã rõ, trong đó đều hiểu tâm tư lẫn nhau, ai còn nói toạc ra của ai?

Nên đứng dậy dọn dẹp quần áo rơi rớt trên đất của ông xã, vào phòng tắm cởi hết quần áo, quấn khăn tắm, lại khoác thêm áo ngủ mới đi ra ngoài, bên trong nhà bật hệ thống sưởi, nhưng bên ngoài tuyết bay, cô không muốn đông lạnh bị cảm.

Bên trong phòng đều lát gỗ thật, chân không đi trên rất thoải mái, đẩy cửa thông với hồ nước nóng ở sau vườn, dọc theo đường đi đều là sàn bằng gỗ, chất liệu không giống trong nhà, nhưng rất thoải mái, có thể bởi vì liên quan đến nước nóng, nền gỗ bị hấp hơi ấm, lòng bàn chân dính lên, không cảm thấy lạnh lẽo thấu tim.

Địa thế hồ nước nóng rất đẹp, thoáng nhìn chỉ là núi đá bình thường, không có gì đặc biệt, nhìn kỹ mới có thể phát hiện được đánh bóng, nhẵn nhụi, không ít hòn đá đặt dưới hồ nước đều có mặt khẽ lõm vào, vừa đúng dán sát gáy, có phần phù hợp với thân thể con người tinh xảo.

Hai hồ một lớn một nhỏ, phân ra hồ nước sâu và hồ nước nông, hồ nước sâu có thể ngập chìm cả người, mà hồ nước nông diee ndaa nleeq uuyd onn dùng để ngâm chân, nhiệt độ cũng cao hơn hồ nước sâu nhiều, chất nước cũng không hoàn toàn giống nhau.

“Tới đây.” Đằng Cận Tư tựa lưng vào hồ nước sâu, vẫy vẫy tay với Lương Chân Chân.

“Không, em muốn ngâm chân trước, thích ứng với nước ấm.” Lương Chân Chân nghịch ngợm nhếch khóe môi, cố ý đi đến hồ nước nông ngồi xuống.

Dưới ánh đèn lờ mờ, hoàn toàn yên tĩnh không tiếng động, bóng đêm đen như bức tranh thủy mặc phóng túng, nông sâu hợp tan, ngước mắt nhìn, màn trời như lụa đen hoàn toàn không thấy chút ánh sáng sao, chỉ có bông tuyết nhẹ nhàng nhảy múa khắp bốn phía, giống như yêu tinh của đêm đen, kể chuyện tình đẹp đẽ.

Đằng Cận Tư híp tròng mắt đen nhìn bà xã nghịch ngợm, hận không thể lên bờ bắt cô tới, hắng giọng một cái, “Ngoan, tuyết rơi càng lúc càng lớn rồi, mau tới đây, đừng để bị cảm.”

Lương Chân Chân cũng cảm thấy hơi lạnh, mặc dù nơi này là phương Nam, nhưng nhiệt độ cũng âm vài độ rồi, mặc ít như thế này bên ngoài quả thật hơi lạnh.

Lập tức đứng dậy đi tới, cởi áo ngủ đặt lên ghế gỗ, vừa định đặt chân xuống hồ nước nóng.

“Khăn tắm cũng cởi.”

“Không cần.” Lương Chân Chân cự tuyệt không chút nghĩ ngợi.

“Ngoan, đợi lúc đứng lên sẽ lạnh, hơn nữa ở đây chỉ có hai chúng ta, em còn thẹn thùng?” Khóe môi Đằng Cận Tư chứa đựng nụ cười xấu xa.

“Ai nói em thẹn thùng, em chỉ…” Lương Chân Chân cắn cắn môi, không biết nói sao, vừa ngước mắt lên đã tiếp xúc với ánh mắt cười như không cười của ông xã, giống như đang nói: em chính là xấu hổ!

“Cởi thì cởi, ai sợ ai!” Cô hạ quyết định, dứt khoát cởi khăn tắm ra, chân ngọc xinh xắn bước từng bước xuống bậc thang, cho đến khi toàn thân ngập trong nước trong, một luồng ấm áp bao vây lấy cô, xua đi lạnh ghê người vừa rồi.

Xuyên qua ngọn đèn màu vàng, Đằng Cận Tư nhìn thân thể ngọc ngà hấp dẫn dưới nước của bà xã, không nhịn được hít sâu một hơi, ánh mắt không tự chủ liếc nhìn qua cô, nước nóng vừa đến die3nda`nle3qu'ydo0n ngực nhọn của cô, hoàn toàn che lại thân thể uyển chuyển, rồi lại lờ mờ bóng ngược ra đường cong động lòng người, vừa nghĩ tới làn da nõn nà mềm mại đang gần trong gang tấc…

Yết hầu trên cổ anh lăn mấy cái, có khao khát mãnh liệt trong thân thể không kiềm chế nổi.

Hơi thở của cô lại còn thanh nhã say lòng người như vậy, xuyên qua hơi nước nóng bay vào mũi, có một mùi sữa nhàn nhạt, liếc mắt nhìn qua, ngấn nước vừa đến ngực đầy đặn mượt mà, dưới ánh đèn óng ánh như ngọc, trắng nõn như bơ, mê hoặc anh.

“Nai con…” Giọng nói của anh hơi khàn, khàn đến không tưởng tượng nổi.

“Thật thoải mái!” Lương Chân Chân hơi nhắm mắt lại, giang hai tay ra, say mê dựa vào đá cuội trên vách, hưởng thụ nước nóng gột rửa, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt người đàn ông nào đó nhìn mình càng lúc càng nóng bỏng.

Cô vô ý cử động đã khiến trái tim Đằng Cận Tư mềm nhũn rồi, “Không thoa phấn trang điểm mà nhan sắc như tuyết trong ánh bình minh”, những lời này dùng để hình dung cô vào giờ phút này thật thỏa đáng.

Ngâm trong nước nóng, da thịt cô giống như được dính lên một tầng hồng nhàn nhạt, không tiếng động tỏa ra vẻ hấp dẫn.

“Khụ…” Hô hấp của Đằng Cận Tư càng ngày càng rối loạn rồi, nhẹ nhàng đi tới chỗ bà xã đang tự sung sướng, anh cũng không phải là Liễu Hạ Huệ, không nhẫn nhịn nổi ngồi trong lòng mà không loạn.

Đợi đến khi Lương Chân Chân mở mắt ra, đột nhiên nhìn thấy một khuôn mặt phóng đại, không vui đẩy anh một cái, “Đứng gần như vậy làm gì? Anh ra chỗ đó.”

Cô chỉ chỗ nào đó đối diện mình, nhưng Đằng Cận Tư thờ ơ, ngược lại đưa tay ôm cô, thân thể dần áp sát cô, “Bà xã, em cố ý.”

“Em cố ý thế nào đây?” Lương Chân Chân không hiểu trừng mắt nhìn, vẻ mặt rất vô tội.

Đằng Cận Tư lại gần, cắn lỗ tai cô nhỏ giọng thầm thì mấy câu, lập tức nhận được quả đấm của cô, như mưa rơi lên người, không cảm thấy đau đớn chút nào, ngược lại giống như xoa bóp.

“Bại hoại! Rõ ràng anh kêu em cởi xuống, mình không yên lòng, còn đổ cho em.”

“Anh chính là không yên lòng, anh, muốn, em, rồi.” Ngược lại Đằng Cận Tư thoải mái thừa nhận, còn nói từng câu từng chữ tâm tình triền miên.

“Gạt người, mỗi ngày đều gặp mặt, có gì có thể muốn.” Lương Chân Chân cắn môi, rõ ràng không tin.

“Không chỉ anh muốn, nó cũng muốn.” Đằng Cận Tư tư tưởng xấu xa đè lên cô, trong tròng mắt đen lóe ra ánh sáng chói mắt, ngón tay cũng chậm rãi dọc theo sống lưng của cô đi xuống, thỉnh thoảng xoay vòng tròn lưu luyến ở nơi nào đó.

Nghe được lời tâm tình rõ ràng như thế, trên mặt Lương Chân Chân ửng hồng, cúi đầu cắn mạnh lên vai anh, “Đồ xấu xa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.