Hôm nay tòa án nhân dân cấp cao của thành phố C chật ních nhân viên, bên ngoài đứng đầy phóng viên đài truyền hình và các báo lớn, phải biết rằng, hôm nay có sự kiện mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án mạng do hỏa hoạn ở khu chung cư vườn hoa quốc tế Nhã Lam, nhận được đại đa số dân chúng và truyền thông chú ý, tất cả mọi người đều muốn biết rốt cuộc chân tướng là gì.
Xa xa, nhìn thấy một chiếc Cayenne màu đen hào hoa phiên bản dài từ từ dừng lại, các phóng viên giống như điên nhào qua, không chờ người trong xe bước xuống, đã bao vây bên ngoài như nước chảy cá không lọt.
Đằng Cận Tư có kích động muốn kêu tài xế quay đầu về công ty, những phóng viên này quá đáng ghét, giống như con ruồi đuổi không đi, cứ ở bên cạnh anh “Vo ve vo ve” réo lên không ngừng.
Nhưng anh biết hôm nay mình phải trình diện, chỉ có thể tối sầm mặt mở cửa xe ra, nếu như không phải có vệ sỹ ngăn ở trước mặt, sợ rằng những phóng viên kia sẽ chen chúc móp méo cánh cửa xe, micro rậm rạp chằng chịt đưa tới.
“Đằng thiếu, xin hỏi thái độ của ngài với sự kiện hỏa hoạn lần này?”
“Đằng thiếu, mức độ ảnh hưởng nghiêm trọng của sự kiện hỏa hoạn tới công ty như thế nào?”
“Đằng thiếu, nghe nói cổ phiếu bất động sản của quý công ty bị hạ giá vô cùng kịch liệt, có phải báo trước bất động sản của quý công ty rơi vào thời kỳ trầm xuống không?”
“Đằng thiếu, kể từ sau khi xảy ra hỏa hoạn, đây là lần đầu tiên ngài xuất hiện trong tầm mắt công chúng, đây là bởi vì trong lòng áy náy sao?”
“…”
Một loạt vấn đề bén nhọn giống như thủy triều lao tới Đằng Cận Tư, tròng mắt đen bén nhọn của anh quét về nhóm phóng viên vây thành một vòng quanh anh, “Nếu các vị quan tâm chuyện này như vậy, vậy thì… chờ kết thúc phiên tòa thôi.”
Anh cố ý bán gút thắt, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh lùng, làm cho người ta lạnh tới đáy lòng, nhưng các phóng viên đã sớm luyện thành tường đồng vách sắc, da mặt còn dày hơn lqd tường thành, hoàn toàn không để ý, Đằng Cận Tư cũng không nói thêm nữa, trong lòng cũng biết công phu vô lại của bọn họ không ai bằng, nhấc chân chuẩn bị rời đi, nhưng các phóng viên bát quái sao lại bỏ qua cho anh, chặn anh lại khiến nửa bước cũng khó đi.
Lúc này, đến lượt vệ sỹ bắt đầu phát huy tác dụng, hai người vạm vỡ khó khăn mở đường ở phía trước, Đằng Cận Tư chậm rãi theo phía sau bước về phía trước, trong lòng vô cùng căm tức, có thể trở thành một nhân vật công chúng, lúc nào anh cũng chú ý đến hình tượng của mình, nhất là lúc đặc biệt này, anh càng cẩn thận mỗi tiếng nói hành động của mình, không thể để người có lòng bắt được cái chuôi, xã hội bây giờ, lực lượng tuyên truyền của internet quá mức kinh khủng, khó lòng đề phòng, nó có thể đưa bạn lên thành minh tinh trong vòng một đêm, cũng có thể vứt bạn xuống tám tầng địa ngục cũng trong một đêm!
“Đằng thiếu, có thể tiết lộ một chút nội dung phiên tòa hôm nay không?”
“Đằng thiếu, ngài cảm thấy hôm nay quý công ty sẽ thắng kiện sao?”
“Đằng thiếu, ngài đang trốn tránh vấn đề sao?”
Giọng phóng viên the thé chói tai, ngọn lửa không tên trong cơ thể Đằng Cận Tư “Vùn vụt” tăng vọt, sắc mặt tối tăm đen xì, cả người giống như bao phủ một lớp khí lạnh, ngăn chặn người xa ngoài ngàn dặm.
“Tránh ra! Tất cả đều tránh ra cho tôi!” Nam Cung Thần oang oang giọng quát, những người này chính là điên rồ rồi, người người chen nhau cảm giác rất tốt sao? Ở chung một chỗ ghê tởm chết đi được!
Đột nhiên, phía bên kia có vài chiếc taxi chạy tới, xuống xe là người thân của người chết và người bị thương, những người kia vừa nhìn thấy Đằng Cận Tư giống như thấy kẻ thù muốn chạy vọt tới tìm anh liều mạng, may mắn, cách biển người “vạn trượng”, bay cũng chưa chắc đã tới.
“Đằng Cận Tư, gian thương lòng dạ hiểm độc này! Cả nhà chúng ta nguyền rủa mày chết không yên lành, nhanh đền mạng cho con trai tao!” Người thân của người chết gào lên như giết heo.
Đằng Cận Tư đi ở phía trước, vẻ mặt ngày càng lạnh, trong tròng mắt đen đầy sương lạnh, mặt tối sầm đi về phía bên trong tòa án, ngay cả Nam Cung Thần ở bên cạnh cũng cảm thấy rõ ràng trên người cậu chủ tỏa ra khí lạnh, trong lòng mặc niệm thay những người đó: A di đà Phật! Mấy người chính là chán sống, cả đám đều chạy tới khiêu chiến cực hạn của cậu chủ.
Lúc này cậu chủ không phát huy, không có nghĩa như vậy là xong chuyện, một khi cậu chủ có lòng chỉnh người, vậy cũng chỉ có thể trách bản thân xui xẻo, bởi vì --- cậu chủ sẽ khiến cho người đó hối hận vì đã đến đời này
Hậu quả chọc giận cậu chủ, tuyệt đối không phải người bình thường có thể chịu đựng nổi, nền móng của nhà họ Đằng ở thành phố C sâu đậm, gần như không ai biết, không phải không có khả năng lật tay làm mây úp tay làm mưa.
Nhưng mà, nhiệm vụ quan trọng trước mắt của cậu chủ là phá vỡ truyền thông và dư luận đồng thời công kích, giải quyết khủng hoảng kinh tế ở công ty mình, sau đó tính sổ kẻ chủ mưu phía sau và người tham dự, cậu chủ sẽ không cho bọn chúng một chút xíu tình cảm và thể diện!
Trong quá trình tòa án thẩm vấn, nội dung đặc sắc lạ thường, khiến cho mọi người giật mình chính là nguyên nhân hỏa hoạn có thay đổi mới, người thân của người chết hô to không thể nào, nhưng mà, sự thật vô cùng chính xác…
Nhà họ Đằng, trong phòng ngủ chính trên tầng hai, Lương Chân Chân còn nằm nướng trên giường chưa dậy, ngày không cần đi làm đúng là sảng khoái, ngày ngảy ngủ thẳng cẳng đến lúc mặt trời lên cao mới dậy cũng không có vấn đề gì, cuộc sống gia đình tạm ổn trôi qua nhàn nhã vừa lòng, điều duy nhất khiến cho cô hơi lo lắng chính là: mỗi tháng dì cả sẽ đúng lúc đến thăm cô, để cho cô hơi sợ, trong lòng hy vọng nhường nào dì cả có thể xa nhà thăm người thân một chút!
Hoặc là, tạm thời “Biến mất” Cũng tốt!
Theo lý thuyết, cô cũng nên mang thai, mỗi lần cùng a Tư đều không làm bất kỳ biện pháp phòng ngừa nào, hơn nữa, mình có điều dưỡng tốt thân thể theo dặn dò của bác sỹ, ngày ngày bà nội cũng cho nhà bếp hầm cách thủy đủ các loại canh bổ dưỡng, ba bữa cơm đều phối hợp dinh dưỡng, ăn đến cô đã tăng vài ký, bụng nhỏ cũng sắp to ra.
Mỗi lần phàn nàn với a Tư mình lên cân, anh đều nói thích mình có thịt, sờ đặc biệt có cảm giác, ╭(╯╰)╮ anh nhất định là lừa dối mình! Nào có người đàn ông nào thích phụ nữ mập mạp?
Ôi… Cô cuộn chăn trên giường lăn hai vòng, tâm tình rất buồn bực, bàn tay lặng yên không tiếng động sờ lên bụng, nơi này, khi nào thì có bé cưng đây?
Chẳng lẽ trời cao cố ý trừng phạt cô? Trừng phạt cô vứt bỏ thiên thần bé nhỏ chưa thành hình kia?
Lúc cô đang suy nghĩ lung tung, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cô cầm lên vừa nhìn: Quý đại ca?
Mặc dù trong lòng nghi ngờ, nhưng vẫn nhận, “Quý đại ca, gần đây hiệu quả hồi phục của anh tốt chứ?”
【Chân Chân, anh đã có thể vứt bỏ gậy tự mình đi, bác sỹ nói anh khôi phục rất nhanh, không bao lâu nữa có thể xuất viện.】 Trong giọng nói của Quý Phạm Tây lộ ra mừng rỡ.
“Có thật không? Vậy thì tốt quá! Quý đại ca, chúc mừng anh!” Lương Chân Chân chúc mừng từ tận đáy lòng, cô biết rõ suốt chặng đường này Quý đại ca đã khổ cực bao nhiêu, khắc phục nhiều khó khăn như vậy và ap lực kiên quyết tiến hành điều trị phục hồi chức năng, cũng may có công mài sắt có ngày nên kim, rốt cuộc cố gắng của Quý đại ca đã thấy hiệu quả rồi!
【Ừ, nghe nói hôm nay mở phiên tòa? Anh ta có nắm chắc không?】 Quý Phạm Tây đột nhiên đổi đề tài, kể từ sau khi Đằng Cận Tư đến bệnh viện tàn nhẫn mắng anh một trận, ấn tượng của anh với anh ta rõ ràng có chuyển biến tốt, mấy ngày nay anh đã sớm nghe huyên náo xôn xao về án mạng hỏa hoạn, cũng tương đối quan tâm đến kết quả.
Lần này đổi lại là Lương Chân Chân giật mình, OMG! Quý đại ca anh ấy… lại có thể quan tâm a Tư? Đây là điều không thể tưởng tượng nổi? Rốt cuộc quan hệ giữa hai người này trở nên tốt như vậy từ lúc nào? Sao cô không biết?
“Em tin tưởng năng lực của a Tư.” Tám chữ đơn giản lộ ra tin tưởng tràn đầy của cô đối với anh, hôm nay tòa án thẩm tra, cô có lòng tin với anh.
Ở đầu điện thoại bên kia, khóe môi Quý Phạm Tây nhếch lên lộ ra nụ cười khổ, là lúc mình nên hoàn toàn buông tay. Mặc dù Đằng Cận Tư anh ta cũng không phải là người tốt lành gì, nhưng anh ta thật tâm thật ý cưng chiều Chân Chân, thậm chí có thể nói, anh ta cho Chân Chân toàn bộ tình cảm của mình, từ thân thể đến linh hồn đều chỉ thuộc về một mình Chân Chân, hai người đều là duy nhất của nhau, là một đôi trời đất tạo nên.
Anh chúc phúc trong lòng: hạnh phúc mỹ mãn, đầu bạc răng long.
【Chân Chân, sau này chúng ta vẫn còn là bạn chứ?】
“Dĩ nhiên, Quý đại ca vĩnh viễn là bạn của chúng em.” Lương Chân Chân đáp lại rất vui vẻ.
Nụ cười khổ nơi khóe miệng Quý Phạm Tây dần nhạt đi, trở thành ấm áp, 【buổi trưa có rảnh không? Anh rất nhớ hương vị cháo ở tiệm Tô Ký nơi em dẫn anh đi, nhẹ nhàng khoan khoái ngon miệng, nhạt mà không ngán, từ đó đến nay chưa từng ăn gì ngon bằng thứ đó.】
Coi như một lần cuối cùng đi, anh ích kỷ muốn gặp cô một lần, muốn hưởng thụ đối xử tốt của cô với mình, về sau, cô là bà xã người khác, sẽ không thể liên quan đến anh.
“Có! Vừa đúng lúc em từ chức, ở nhà nhàn rỗi mà nhàm chán! Vậy bây giờ em sẽ đi mua ngay cho anh, sau đó mang tới bệnh viện.” Lương Chân Chân đồng ý rất sảng khoải.
【Ừ, anh chờ em.】Quý Phạm Tây bình tĩnh nói
Sau khi cúp điện thoại, Lương Chân Chân thay một bộ quần áo đi ra cửa, Đằng lão phu nhân nghe cô nói đi bệnh viện thăm bạn, liền để lái xe tiểu Lưu đưa cô đi, cứ như vậy, tất cả mọi người tương đối yên tâm.
Ngồi trên xe, Lương Chân Chân gọi điện thoại cho ông xã, nhưng vẫn không có người nào nghe, trong lòng suy đoán chắc bây giờ anh đang trên tòa, có thể đã tắt âm rồi, liền không để ý nữa, dọc đường đi đến tiệm cháo Tô Ký tâm tình đều rất nhẹ nhõm, không biết nguy hiểm đang lặng lẽ tới, phía sau cô vẫn có người theo sát, đang tìm cơ hội thích hợp xuống tay với cô.
Xe dừng ở cửa bệnh viện, Lương Chân Chân xách cháo đã bọc kỹ chuẩn bị bước lên bậc thềm.