Quan Hạo Lê và Tết Giai Ny--- tôi nghỉ tôi không thích anh 63 ——
Quan Hạo Lê có cảm giác như vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên kên hòa thương lùn 2 thước mà muốn sờ đầu người ta(vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì), mới trước còn tốt mà, như thế nào không tới một ngày, liền như vậy?
“Nini, em bình tĩnh một chút, đến cùng xảy ra chuyện gì chứ?”
Bây giờ anh phải tỉnh táo, trong này nhất định là xảy ra chuyện gì anh không biết, bằng không Nini cũng sẽ không khác thường như thế.
Tâm tình Tiết Giai Ny thật không tốt, bản thân bị người yêu lừa gạt không thể nghi ngờ là khiến người tỉnh táo cũng muốn tan vỡ.
“Tôi tỉnh táo không được!”
Cô thật sự là rất khó tỉnh táo lại, chỉ cần vừa nghĩ tới sau lưng anh có mình mà cùng người phụ nữ khác đính hôn, mà bản thân vẫn ngây ngốc mơ mơ màng màng, tâm tình liền cực độ khó chịu.
“Nini, anh thề không có làm chuyện gì có lỗi với em, nếu như em đã nghe được lời đồn đãi gì, tất cả đều là giả dối.”
Trong lòng Quan Hạo Lê nghi hoặc, nhưng anh lại không biết cụ thể là chuyện gì.
“Giả dối? Chẳng lẽ chuyện anh có vị hôn thê cũng là giả dối!” Tiết Giai Ny câu môi cười lạnh.
“Vị hôn thê?” Quan Haọ lê kinh ngạc hỏi lại.
“Ít ở đây giả bộ đi!”
Thấy anh biểu lộ kinh ngạc, trong lòng Tiết Giai Ny hiện lên một chút nghi ngờ, nhưng tiếp theo chính là khinh bỉ! Anh không đáng đồng tình! Một chút cũng không đáng!
“Nini, vị hôn thê của anh chỉ có thể là em, tuyệt đối không phải là người khác.” Quan Hạo Lê nói như đinh chém sắt.
Tiết Giai Ny hừ lạnh một tiếng, “Anh cảm thấy tôi là một đồ ngốc sao?”
Quan Hạo Lê lập tức lấy điện thoại gọi cho trợ lý Phương Thành, cố ý hỏi rõ.
“Hôm nay trong nước có tin tức gì hả?”
Điện thoại bên kia quả nhiên trong lòng Phương Thành “Lộp bộp” một cái, xem ra việc này vẫn bị tổng giám đốc Quan biết, bản thân muốn giấu giếm cũng giấu giếm không được.
“ buổi sáng hôm nay, tất cả báo chí, tạp chí xã trang đầu đầu đề tất cả đều là tin tức về ngài có vị hôn thê, thật là khiến người ta khó hiểu.
“Giản Mộng Ngữ?”
Trong lòng Quan Hạo Lê tức giận, người phụ nữ đáng chết! Cô ta cho rằng nịnh nọt mẹ anh là có thể canh giữ chức con dâu sao? Tương lai cả đời ở với cô ta là mẹ mình sao?
“Vâng.”
Phương Thành đã cảm thấy gió giật trước lúc điềm báo bão về, tổng giám đốc Quan rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!
“Anh đi ngay bây giờ điều tra rõ ràng cho tôi, chuyện này là chuyện gì xảy ra! Tin tức này là ai tiết lộ cho tòa soạn báo cùng tạp chí xã? Sau đó niêm phong tất cả cho tôi!”
“Vâng, tổng giám đốc cứ yên tâm, tôi nhất định làm thỏa đáng.”
Trong lòng Phương Thành thở dài, Giản tiểu thư này, quả nhiên là quá nóng lòng, chinh phục người đàn ông cũng không phải là đi đùa nghịch tâm cơ, ngược lại có mất chứ không bù được gì.
Cúp điện thoại, Quan Hạo Lê nhìn về phía Tiết Giai Ny, “Nini, chuyện này anh thật sự một chút xíu cũng không biết, tối hôm qua anh đã lên máy bay rồi, mới xuống máy bay đã tới trường học tìm emi, còn chưa kịp nhìn tin tức trong nước.”
“Anh cho rằng gọi điện thoại, cùng người khác nói vài câu tôi sẽ tin tưởng anh sao?” Giong nói cảu Tiết Giai Nylãnh đạm.
“Anh không phải như vậy, Nini, em tỉnh táo nhớ tới những chuyện liên tiếp như vậy, phản ứng của anh là giả vờ sao? Nếu như anh biết trước chuyện, nếu như anh có tâm lừa gạt em, nhất định trước đó anh sẽ nghĩ kỹ lí do thoái thác, mà không phải bị động đứng ở chỗ này.”
Lời nói của Quan Hạo Lê nhỏ nhẹ lý trí phân tích, anh thật đúng là đánh giá thấp năng lực của Gỉan Mộng Ngữ.
“Anh còn biết rõ tên vị hôn thê của mình là gì, cần phải giải thích sao?” Tiết Giai Ny lạnh giọng nói.
“Nini, cô ta không phải là vị hôn thê của anh, cô ta chỉ là con gái bạn của ba anh, vừa đúng mẹ anh thích cô ta, ở tạm tại nhà anh.” Quan Hạo Lê dứt khoát ý thức nói ra toàn bộ, che che lấp lấp ngược lại không tốt.
Tiết Giai Ny nghe xong lời này, tâm lập tức nguội lạnh một nửa, còn nói không phải là vị hôn thê, đều ở tại nhà hắn rồi!
“Anh thật coi tôi là đồ ngốc sao?”
“Nini, anh biết rõ trước đó không có nói cho em biết là anh không đúng, có nhưng anh căn bản chỉ xem cô ta là em gái, đối với cô ta không có chút ý gì khác, bây giờ căn bản anh chỉ ở công ty, rất ít về nhà, cô ta ở hay không ở nhà cùng anh cũng không có quan hệ gì. Mặt khác, mẹ ta thích cô ta ở lại không có nghĩa là anhthích cô ta, cô ta làm những thứ này, tất cả đều là chính cô ta một bên tình nguyện mà thôi.”
Quan Hạo Lê vội vàng giải thích nói, anh vốn là muốn nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện đấy, như thế rất tốt rồi, không có việc gì lại kiếm chuyện tới..
“Đừng nói nữa! Tôi không muốn nghe.” Tiết Giai Ny quả quyết nói ra. .
Coi như là bây giờ Quan Hạo Lê nói đều là sự thật, nhưng bối cảnh gia đình anh, cha mẹ của anh muốn tìm một người môn đăng hộ đối cho anh, vả lại đối với sự nghiệp có trợ giúp, mà Giản Mộng Ngữ kia, không thể nghi ngờ là thí sinh tốt nhất.
Trái lại bản thân, không có cái gì.
Nếu như sớm muộn phải tách ra, còn không bằng sớm chút kết thúc!
Khiến cô để ý nhất chính là, chỉ sợ cho tới bây giờ, cha mẹ của anh cũng không biết có cô, người như vậy.
Cho tới nay, anh đều thích chuyện xảy ra rồi sau đó lại giải thích, lúc trước đã có qua hai lần rồi, hiện tại, lại như vậy, cô thật sự mệt mỏi.
Trong lòng Quan Hạo Lê vô cùng thất bại, hình như có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng nhìn thấy bộ dáng thất lạc, lạnh như băng của Tiết Giai Ny, lời nói đã đến yết hầu, liền dường như chắn ở đó rồi.
Xem ra, hôm nay nói cái gì cũng vô dụng.
“Nini, anh biết rõ hiện tại bất luận anh nói cái gì, em cũng sẽ không tin tưởng, nhưng anh có thể thề với trời, trong tâm anh, chưa bao giờ phản bội em.”
Dứt lời, Quan Hạo Lê liền quay người rời đi.
Sau khi trở về chuyện quan trọng, chính là biết rõ người khởi xướng là ai, anh sẽ cho tên đó biết rõ chọc anh sẽ như thế nào!
******
Phương Thành rất nhanh liền điều tra ra chân tướng chuyện này, là một cái vừa đăng kí hòm thư số báo tin tức cho tòa soạn, tuy rằng nhất thời điều tra không ra người kia là ai, nhưng anh có loại dự cảm: Chín phần mười là chính Giản Mộng Ngữ.
Quan Hạo Lê cũng cho rằng như vậy, anh trực tiếp cầm lấy báo chí đi tìm Giản Mộng Ngữ.
“Đây là có chuyện gì?”
“Anh Hạo Lê, em đã ở buồn bực truyền thông và bạn bè cũng không biết sao họ lại nói như vậy, em là người trong cuộc... Cũng không thể khẳng định chuyện này mà bọn họ cũng đều biết rồi.” Giản Mộng Ngữ cố ý giả bộ như một bộ rất kinh ngạc.
“Xem ra, chúng ta có cần phải tổ chức phóng viên làm sáng tỏ chuyện này.” Quan Hạo Lê lạnh lùng câu môi.
Giản Mộng Ngữ nghe xong, liền luống cuống, điềm đạm đáng yêu nói: “Anh Hạo Lê, anh thật không có một chút xíu yêu thích em sao?”
“Tiểu Ngữ, khi còn bé, anh đã xem em là muội muội, sau khi lớn lên cũng như thế, anh với em đã nói rất rõ ràng, anh có người anh yêu, em làm gì mà cố chấp không buông như vậy hả?”
“Anh Hạo Lê, anh cũng nói đến rất rõ ràng, em thích anh, không phải anh không lấy chồng, người phụ nữkia đến cùng có cái gì tốt? Em có điểm nào nhất không bằng cô ta? Anh nói cho em biết đi!” Giản Mộng Ngữ có chút cuồng loạn.
“Tiểu Ngữ, chuyện tình cảm vốn là không có vì cái gì, càng chưa nói tới tốt cùng không tốt, anh yêu là cô ấy, vĩnh viễn cũng không thể nào là người con gái khác.”
Quan Hạo Lê rất khẳng định nói, anh và Giai Ny quan biết đến giờm đã đủ nhiều chuyện bất ngờ rồi, anh hy vọng những ngày tiếp theo có thể thuận buồm xuôi gió, không bao giờ có đường rẽ nữa.
“Em không tin! Người dì thích là em, dì sẽ không cho anh lấy người con gái khác.” Giản Mộng Ngữ đã hoàn toàn bất cứ giá nào rồi.
“Nếu như mẹ của tôi thích cô như vậy, tôi không ngại để cô và mẹ tôi sống cả đời với nhau.” Giong nói của Quan Hạo Lê lạnh lùng như băng.
Anh nghĩ mãi mà không rõ Giản Mộng Ngữ vì cái gì nói đúng là không hiểu, hai người gặp mặt mới mấy tháng, cô ta cứ như vậy khăng khăng một mực yêu mến mình rồi?
Căn bản không khả năng! .
Giản Mộng ngữ cực kỳ bị thương nhìn anh, “Anh Hạo Lê, anh chán ghét em đến như vậy sao?”
“Tôi không có chán ghét cô, chẳng qua là không thích cô.”
Quan Hạo Lê lành lạnh mà lạnh nhạt mà nói thật sâu làm tổn thương nội tâm yếu ớt của Gian Mộng Ngữ, tứ chi vô lực ngồi liệt trên ghế sa lon, nơi khóe mắt không nhịn được chảy xuống hai giọt nước mắt.
Tuy rằng tổn thương phụ nữ không phải là việc một thân sĩ gây nên, nhưng Quan Hạo Lê cảm thấy có một số việc phải nên ngừng mặc dù dùng thủ đoạn, còn hơn đáp án mơ hồ chỉ biết càng đả thương người.
Sau khi anh rời khỏi, Giản Mộng Ngữ liền quay về biệt thự Quan gia tìm Trình Nhã Chi khóc lóc kể lể, khóc đến được kêu là một loại lê hoa đái vũ, đáng thương.
Trình Nhã Chi chỉ có thể hao tâm tổn trí suy nghĩ an ủi cô ta, vẫn gọi điện thoại cho con trai hung hăng mắng một trận, huyên náo rất không thoải mái.
Sáng hôm sau, Quan Hạo Lê cố ý tổ chức hợp báo, nói với mọi người chuyện này là hiểu lầm, là có người cố ý bịa đặt, căn bản không phải là thật.
Xong việc, anh còn nói anh có vị hôn thê, nhưng không phải tên Giản Mộng Ngữ, làmột người khác hoàn toàn.
Cái này, đúng là đánh trúng tâm các phóng viên, từng người nhao nhao đoạt hỏi.
“Tổng giám đốc Quan, thuận tiện nói ra danh tính của vị hôn thê của ngài đi?”
“Tổng giám đốc Quan, vị hôn thê của ngài là tiểu thư của tập đoàn nào?”
“Tổng giám đốc Quan, vị hôn thê của ngài bây giờ đang ở đâu?”
...
Đối mặt các vấn đề liên tiếp của các phóng viên, Quan Hạo Lê cười đến rất nhạt ưu nhã mở miệng, “Thật xin lỗi, thứ cho tôi hiện tại không thể trả lời, đến lúc đó, tôi tự nhiên sẽ thông báo cho mọi người biết.”
Nghe trả lời như vậy, các phóng viên lập tức một mảnh thổn thức, hình như người ta không muốn nói, bọn họ cũng không có biện pháp.
------------------------