Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Chương 442: Chương 442: Tôi nghĩ tôi sẽ không thích anh 31




May mắn trong phòng có hệ thống sưởi ấm, cho dù mặc quần áo đơn giản cũng không thấy lạnh, Tiết Giai Ny đẩy cửa phòng tắm ra, vừa đi vừa cầm khăn mặt lau tóc, vốn là động tác tùy ý, nhưng trong mắt Quan Hạo Lê, lại vô cùng khiêu khích.

Đều nói dáng vẻ khi mới vừa tắm xong của phụ nữ là gợi cảm nhất, nước chảy lóc róc ẩm ướt từ trên tóc xuống hai bên má, khuôn mặt nhỏ nhắn như bị thắm ướt bởi nước, bởi vì mặc áo trắng của nam, vừa vặn che tới đùi, lộ ra cái đùi đẹp trắng nõn thon dài, này so với lộ ra trọn vẹn còn khiến người mơ màng hơn.

Hơn nữa động tác vừa đi vừa lau tóc của cô, quần áo trong vạt áo cũng tùy theo đong đưa,dập dờn độ cong rất nhỏ, câu lòng người.

Quan Hạo Lê vô cùng buồn bực trong lòng, đây không phải là tự mình chuốc lấy hay sao?

Sắc đẹp ở phía trước, chỉ có thể nhìn không thể đụng vào, ai. . . . . .

“Có máy sấy không?” Tiết Giai Ny hỏi, bây giờ mỗi tiếng nói cử động của cô đều như tra tấn với Quan Hạo Lê.

“Có.” Quan Hạo Lê cuống cả lên xoay người đi lấy, người nào đó còn cố tình đi theo phía sau anh,mùi thơm của cơ thể cô gái mới tắm gội xong quanh quẩn ngay chóp mũi của anh, kích thích nội tiết tố trong cơ thể anh dâng lên mạnh mẽ.

Lấy ra máy sấy từ trong ngăn kéo, ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại không đưa cho cô, ngược lại nói: “Anh giúp em sấy.”

“Không cần.” Tiết Giai Ny không chút suy nghĩ từ chối.

“Em thật sự kiên trì tự sấy sao?” Ánh mắt Quan Hạo Lê nhìn vào trong vạt áo của cô, ý tứ thực rõ ràng: chỉ cần em không sợ bị nhìn thấy hết, bản thân anh không ngại.

Tiết Giai Ny xấu hổ đến hai gò má ửng hồng, cắn môi trừng mắt liếc nhìn anh, ăn nhờ ở đậu, không thể không cúi đầu.

Quan Hạo Lê được như ý liền giúp cô sấy tóc, trong lúc năm ngón tay dịu dàng qua lại như con thoi trên mái tóc đen dày của cô, trong đầu nhịn không được miên man bất định, anh sấy rất lâu, Tiết Giai Ny rất muốn nhắc nhở anh tóc đã gần khô rồi, nhưng vài lần định mở miệng, đều không nói ra được, ngay cả cô cũng không thể giải thích đây là vì sao.

“Khô. . . . . .” Cô thật sự là nhịn không được , chẳng lẽ anh muốn sấy tóc cô khô xơ xác luôn sao?

“Oh.” Quan Hạo Lê tắt máy sấy, vừa vặn nhìn thấy đôi mắt mở to trong suốt của cô, hai gò má bởi vì gió nóng mà nhiễm đỏ, lặng lẽ tản ra mê hoặc.

“Tránh ra.” Tiết Giai Ny buồn bực người này làm sao nhìn chằm chằm vào cô vậy, bên trong đôi mắt đen nóng bỏng khiến cô sợ hãi, không tự giác muốn rời xa.

“Anh muốn hôn em.” Quan Hạo Lê lại nhẫn nại chịu đựng, thật sự là làm không được Liễu Hạ Huệ.

o(╯□╰)o Tiết Giai Ny bị lời nói thẳng thừng của anh làm ngây người, vừa mới chuẩn bị thoát khỏi thì liền bị anh ép cả người lại, từng bước một, ép cô vào góc tường.

“Anh đã nói. . . . . . Sẽ không bắt buộc tôi.” Tiết Giai Ny bị tình thế của anh dọa sợ.

“Anh thật sự làm không được Liễu Hạ Huệ. . . . . .” Lời nói còn lại đều bị nuốt vào miệng hai người, anh bá đạo hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mà mình mong nhớ ngày đêm.

Lưng Tiết Giai Ny dựa vào bức tường lạnh lẽo, trước người là cơ thể nóng rực của anh, bị ép phải thừa nhận nụ hôn nồng nhiệt kịch liệt của anh, đây cũng không phải là lần đầu hai người hôn, mỗi một lần tâm tình dường như cũng khác biệt, cảm giác cũng không giống.

Bỗng nhiên cô cảm thấy, chính mình cũng không chán ghét anh hôn môi, nơi nào đó trong lòng còn hơi thích, đầu lưỡi linh hoạt len vào trong miệng của cô , lướt qua từng ngóc ngách, khuấy động từng đợt sóng gợn.

Trong nháy mắt cả người mềm mại như dòng nước, nếu không phải sau lưng có bức tường, thật đúng là đứng không vững, trong cổ họng ức chế không nổi yêu kiều ra tiếng, cánh tay cũng không biết khi nào vòng lên cổ anh, hai người rất nhanh kề dựa sát vào nhau.

Bàn tay lớn của Quan Hạo Lê đầu tiên là di chuyển vòng tròn trên lừng cô, sau đó liền nhanh nhẹn chạm vào nơi mềm mại của cô, lại một lần nữa chạm đến, vẫn gây cho anh rung động mãnh liệt như cũ, trong cơ thể khô nóng từng đợt từng đợt dâng lên, tụ tập ở nơi nào đó, vận sức chờ phát động.

Bên trong áo sơ mi của Tiết Giai Ny có mặc yếm và quần lót, chỉ vì sợ hãi không mặc như vậy sẽ gợi lên thú tính của người đàn ông nào đó, nhưng nghìn tính vạn tính, vẫn là. . . . . .

Bởi vì trước đó từng xảy ra một lần, cô đương nhiên hiểu được nếu tiếp tục sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng khó tránh khỏi có chút sợ hãi, tuy rằng có hảo cảm với anh ta, nhưng rốt cuộc cũng không phải là thật sự yêu anh.

Không thể hoàn toàn giao mình cho anh.

Quan Hạo Lê giống như đang trừng phạt sự không tập trung của cô, cắn mạnh một cái lên đôi môi đỏ mộng của cô, sau đó chậm rãi buông ra, chiến đấu liên tục ở những nơi kế tiếp .

Tiết Giai ny say mê nhìn người đàn ông trước mắt, đôi mắt nóng rực mang theo đam mê và tình cảm nồng nàn, hoàn toàn lộ rõ dưới mí mắt của cô, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, siết chặt đường cong thân thể, khiến cô cảm giác thân thể anh có sự thay đổ, nhất thời, thân thể cứng ngắt giống như bị làm ma pháp, mất đi tất cả sức lực, chỉ có thể yếu đuối mặc anh bắt nạt.

Anh hài lòng cong môi, vùi đầu vào mùi hương ở trên cổ cô, nhẹ nhàng cắn, tiếng thở dốc càng ngày càng ồ ồ, trong miệng phun ra hô hấp ướt át nóng rực.

Ngứa , mềm, tê dại , trêu chọc thần kinh người .

Trên môi Tiết Giai ny còn sót lại sự vuốt ve nồng nhiệt của anh,tầm mắt mê loạn,sương mờ mù mịt, đã quên phải giãy dụa, ngây ngốc tùy ý anh”bắt nạt” .

Một nụ hôn triền miên nồng nhiệt dừng ngay vành tai của cô, sau đó, hai má, hàm dưới, cổ, đều để lại dấu ấn của anh.

Cái gáy thơm mát ngứa ngáy như bị ghẻ lỡ khiến cô không nhịn được mở hàm dưới, tiếng rên nhẹ quyến rũ đục khoét tận xương, nhiệt độ trong cơ thể ngày càng cao, thiêu đốt khiến cô thấy khó chịu cả người.

Quan Hạo Lê hiểu rõ liên tục hôn xuống dưới, cho đến khi gặp được trở ngại, anh biết giờ phút này mình đã là tên trên dây, không thể không phát, rốt cuộc không thể chú ý nhiều như vậy .

Ngón tay linh hoạt cởi ra nút áo sơ mi, khuya cài áo yếm, đang chuẩn bị có hành động.

“Không. . . . . .”

Một tiếng buồn bực ngượng ngùng vang lên bên tai, đôi mắt sâu sắc, nóng rực của Quan Hạo Lê nâng lên, lọt vào trong tầm mắt đó là khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp dễ thương, ngũ quan xinh xắn đang khó chịu nhăn mặt lại, dồn dập không ngừng thở dốc.

Anh có thể hiểu được suy nghĩ của cô, nhưng bây giờ muốn dừng lại thật rất khó.

“Đừng sợ. . . . . . Anh sẽ rất dịu dàng .”

Nói xong, liền không hề cho cô cơ hội được nói chuyện, vùi vào hai khỏa mềm mại êm ái, bây giờ anh không muốn nghe gì cả, cũng làm không được, đêm nay anh thầm nghĩ phải cưng chiều cô thật tốt.

Tiết Giai Ny vừa thẹn vừa giận,nhưng sức lực của phụ nữ làm sao có thể mạnh hơn đàn ông được, mặc dù anh bị bệnh, nhưng mình cũng không thể làm gì anh cả, cố tình giờ phút này cả người cô khô nóng khó nhịn,với mỗi lần vuốt ve của anh đều rất vui sướng, loại cảm giác này khiến cô sợ hãi.

Khi anh nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi mềm mại ấm áp thì cô giống như bị điện giật, không thể ngăn chặn bật ra tiếng ngâm, khi ý thức được mình vừa làm gì, liền buồn bực xấu hổ dùng khớp hàm cắn môi đỏ mọng, bắt buộc mình nuốt xuống tất cả âm thanh khiến người ta mặt đỏ tai hồng.

Liên tục hôn, tỉ mĩ trên da thịt trắng nõn mềm nhẵn, thân thể Tiết Giai Ny bị kích thích một trận, trong đôi mắt đẹp mở to dường như lộ ra năm màu sắc, khiến cô dần đánh mất chính mình. . . . . .

“Giai Ny. . . . . .” Gi ọng nói nhẹ nhàng trầm thấp của anh khiến cô cuối cùng cũng không thể suy nghĩ, yếu đuối ở trong lòng anh.

Trúng tà !

Cô nhất định là trúng tà !

Trong sự say đắm mê hoặc, cô hoảng hốt thầm nghĩ.

Quan Hạo Lê lo lắng đến đây là lần đầu tiên của cô, phải đối xử dịu dàng,liền ôm ngang eo cô, đi thẳng vào phòng ngủ . .

Bức tường lạnh như băng ở phía sau trở thành chiếc giường mềm mại thì Tiết Giai Ny vẫn còn vô tri vô giác, mãi đến khi cô phát hiện áo sơ mi và áo yếm đã không còn, người đàn ông ở trước mắt thì đang cởi áo ngủ.

“Quan Hạo Lê.”

Giọng nói của cô đầy sợ hãi, có chút bất lực, có chút mê mang, cô không điều này đúng hay không, quen biết người đàn ông này thời gian tổng cộng không quá một năm, số lần hai người gặp mặt cũng không tính là nhiều, từ lúc bắt đầu có ác cảm chán ghét cho tới bay giờ có hảo cảm và thích, đã trải qua một đoạn thời gian rất dài.

Nhưng cô vẫn thấy mình không có chuẩn bị tốt,cảm giác đối với phương diện này, trong lòng cô luôn rất bảo thủ, cảm thấy nên để lại cho đêm tân hôn với chồng, cho dù giữ không được, thì cũng phải cho gười đàn ông mình yêu nhất.

Người trước mặt này có phải không?

Cô thật sự không biết.

“Giai Ny, tin tưởng anh.”

Giọng nói thuần hậu khàn khàn, tình cảm dịu dàng lưu luyến,“Anh yêu em” , cho tới bây giờ anh cũng chưa từng nói qua, cũng nói không nên lời, đối với phụ nữ, anh vẫn luôn vui đùa một chút mà thôi, cho tới khi gặp được cô, anh mới thật sự bắt đầu, nhưng đến trình độ nào, thì anh cũng không nói chính xác được.

Tiết Giai Ny thực mâu thuẫn, một giọng nói vang lên với cô: không thể; một giọng nói khác lại nói: thử xem đi.

Thân thể đàn ông cao to trắng nõn xuất hiện trong tầm nhìn của cô thì nháy mắt lý trí đổ sụp xuống, trên mặt nóng rực , cũng không dám nhìn, hoang mang nắm chặt lấy ra giường, cũng không dám thở mạnh, để mặc cho bàn tay to nóng bỏng của anh lướt qua bên hông bóng loáng của cô, lại là một trận chiến nữa, cô muốn khép lại hai chân, anh cũng không đồng ý, ngón tay từ từ luồn vào phiến cấm địa của con gái, khiến cô vừa vội vừa tức, lại chỉ có thể đỏ bừng mặt.

“Không cần. . . . . .” Vốn là từ chối nhưng lời nói lại dịu dàng êm ái đến kỳ lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.