Tiết Giai Ny vốn cho rằng mình sẽ bị đuổi việc, dù sao thì chủ nhiệm Tiếu ở đài cũng giữ một vị trí rất quan trọng, cô chỉ là con tôm nhỏ mà thôi.
Ngoài ý liệu, cô không bị đuổi việc, mà chủ nhiệm Tiếu ngược lại không thấy .
Một đường đi vào đi, cô cảm giác, cảm thấy những người khác nhìn cô với ánh mắt thật kỳ lạ, khiến cả người cô không được tự nhiên, người thực tập cùng với cô còn có Tiểu Uyển lại nhỏ giọng nói: “Cái tên già dâm dê kia có phải tối qua muốn làm gì cậu không? Thật là đồ đàn ông rác rưởi! Không biết đã làm hại biết bao cô gái rồi!”
“Sao mà mình thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt rất kỳ lạ vậy?” Tiết Giai Ny cất kỹ túi xách.
“Có gì mà lạ chứ? Rõ ràng chính là ánh mắt sùng bái, cậu biết không? Nghe nói anh họ của chủ nhiệm Tiếu là quan to của thành phố, đó cũng là lý do vì sao mọi người ai cũng hận ông ta mà không dám nói, hậu trường rất cứng rắn, không thể dao động, cho nên cách làm của cậu tương đương với thay trời hành đạo, giúp mọi người giải trừ một cái tai họa!” Tiểu Uyển lên tiếng nói.
Tiết Giai Ny thở dài trong lòng, không cần đoán cũng biết là người nào đó làm “chuyện tốt” , anh thật đúng là thay cô khoe khoang, cái này tốt lắm, phỏng chừng tất cả mọi người cho rằng cô là một thiên kim đại tiểu thư thâm tàng bất lộ.
Điều này khiến cô làm sao có thể ở chung với đồng nghiệp chứ?
Cho tới trưa, cô như đứng đống lửa, như ngồi đống than, có lẽ là do tác động từ trong lòng , thá độ của nhiều người với cô trở nên rất nhiệt tình, nhiều khuôn mặt tươi cười lộ ra, lúc ẩn lúc hiện, đều giống nhau mang theo một lớp mặt nạ.
Giữa trưa lúc ăn cơm, nhạy tớ ban công gọi điện cho Quan Hạo Lê.
“Việc của chủ nhiệm Tiếu là do anh làm sao?” Cô trực tiếp hỏi .
[Lão ta là loại mặt người dạ thú, lẽ nào không cho lão chút giáo huấn nào sao ? 】 Giọng điệu của anh rất thoải mái, không cảm thấy mình làm sai lầm gì.
“Tôi không nói chuyện này, nhưng mà nó mang đến hậu quả cho tôi, anh phải làm bí mật một chút, khiến cho người ta không liên hệ gì tới tôi được.” Tiết Giai Ny giống như thở dài.
Quan Hạo Lê ở đầu dây bên kia khẽ cười, 【 điểm ấy. . . . . . Đúng là anh xem nhẹ . 】
“Về sau, tôi không hy vọng lại phát sinh cùng việc như vậy nữa, tôi sẽ giải quyết, không có bất cứ quan hệ gì với anh,ok?” Giọng điệu Tiết Giai Ny rất nghiêm túc.
[ Chuyện của em cũng là chuyện của anh, sao có thể không có vấn đề với anh được? Dám khi dễ người phụ nữ của anh, đương nhiên phải trả một cái giá nặng nề. 】 Quan Hạo Lê trả lời rất chân thành.
Tiết Giai Ny hít một hơi thật sâu: “Tôi trịnh trọng tuyên bố lại với anh, tôi không phải người phụ nữ của anh! Đừng có bấu víu quan hệ lung tung !”
[Theo anh thấy thì, đối với việc không tự nhiên ở lại làm tại đài phát thanh “Âm tốt” radio, còn không bằng đổi đến nơi khác, đài phát thanh nổi tiếng ở thành phố C cũng không chỉ có một chỗ đó. 】
Quan Hạo Lê thực thông minh nói sang chuyện khác, tâm tư của cô, anh luôn luôn đoán chính xác.
“Chuyện không liên quan tới anh!” Tiết Giai Ny buồn bực cúp điện thoại.
Đàn ông thối! Dựa vào cái gì mà chen vào chuyện của mình! Không có quan hệ gì với anh ta cả.
Nghe tiếng “tút tút” trong điện thoại, khóe môi Quan Hạo Lê vểnh lên, tâm tình tốt lắm.
Trải qua hai ngày suy nghĩ tường tận, trong lòng Tiết Giai Ny thừa nhận quan điểm của người nào đó, cô thật sự không thể ở lại”Âm tốt” , mọi người đều nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ, cô còn nghe được nhiều người bàn tán ở sau lưng cô.
“Rõ ràng chính là thiên kim đại tiểu thư, còn làm bộ chạy tới làm viên chức quèn, muốn giành bát cơm với chúng ta nưã, thật không biết xấu hổ!”
“ Hiện tại khó tìm được công việc, có điều tốt không sử dụng, còn muốn cạnh tranh với chúng ta , ghê tởm!”
“Thật sự là không rõ suy nghĩ của cô ta, nếu tôi có một người cha có tiền, sẽ trực tiếp để ông ấy mở một cửa hàng cho mình, tự mình làm ông chủ kiếm sống.”
. . . . . .
Đủ loại đồn đãi khó nghe, Tiết Giai Ny đã không thể dùng từ nào để nói lên tâm tình của mình .
Thực quyết đoán đưa ra đơn từ chức với ban lãnh đạo, lãnh đạo cứ việc hết lần này tới lần khác giữ cô lại,nhưng cô cảm thấy không cần thiết ở lại , cô thầm nghĩ muốn tìm một công việc ổn định để làm chứ không phải ở trên đầu sống ngọn gió để mọi người soi mói.
Thời khắc trước khi đi thời khắc, cô không quên nói lại với các cô ấy mộ câu: “Điều kiện gia đình tốt hay xấu cũng không phải do sự lựa chọn của chúng ta , còn có, đều không phải tất cả những cô gái nhà có tiền đều là kẻ thích ngồi mát ăn bát vàng, dựa vào cố gắng làm việc của mình mới thật sự có ý nghĩa . Mặt khác, xin khuyên mọi người một câu, có thời gian rãnh rỗi đoán mò còn không bằng lo làm việc thật tốt, con cái của mọi người trong tương lai sẽ ở trong gia đình có điều kiện tốt!”
Dứt lời, cầm đồ đạc của mình cũng không quay đầu lại tiêu sái rời đi, để lại một đám đàn bà phiền muộn.
*****
Mặc dù thông suốt, nhưng trong lòng vẫn còn buồn chán, liền hẹn Cát Xuyến đi ăn cơm, nói chuyện phiếm xua tan phiền não.
Sau khi cơm nước xong, Cát Xuyến đề nghị đi quán bar ‘ tả ngạn mỵ chuyển ’ vui chơi, nói chỗ mới tới có một chuyên gia pha đồ uống cũng không tệ, Tiết Giai Ny tán thành. .
Bốn năm đại học , cơ bản thì hai người đều đến một hai lần, đều là bị bạn học cùng khóa cứng rắn lôi kéo.
Chỉ có lần này, hai cô tự đi.
“Ném hết tất cả nỗi buồn qua một bên thôi!” Tiết Giai Ny ngồi ở trên thành ghế uống một ly Margaret.
“Đi con đường của mình, cứ mặc người khác nói gì thì nói! Vào lỗ tai trái ra lỗ tai phải, quá để ý sẽ làm khổ mình,không đáng.” Cát Xuyến bĩu môi.
“Khuyên người khác đều thực dễ dàng, đặt ở trên người mình, vẫn là cần một quá trình để thích ứng” Tiết Giai Ny thở dài.
Cát Xuyến trầm mặc, Giai Ny nói rất đúng, đạo lý này ai cũng biết, nhưng người làm được thật sự rất ít!
“Có thể đổi nơi để thực tập ! Đài phát thanh tốt nhất thành phố C ‘ Thanh Nghệ ’, tần số bao phủ rộng lớn, tỉ số người nghe đài cho đến bây giờ là đứng nhất, nếu không cậu đi thử xem?”
“Mình nghĩ phải nghỉ ngơi trước vài ngày.” Tiết Giai Ny há mồm uống một hớp lớn.
“ok, cậu suy nghĩ thật tốt, bây giờ thì chúng ta đừng nghĩ gì nữa, chỉ cần khiêu vũ say mê thôi!” Cát Xuyến lao vào sàn nhảy náo nhiệt.
Ngọn đèn lóe ra, hoảng người ánh mắt đều không mở ra được, sân nhảy trung cả trai lẫn gái ra sức vặn vẹo dáng người, tận tình cuồng hoan hi da.
Quan hạo lê cùng Nam Cung thần như trước ngồi ở bọn họ già vị trí, theo Tiết Giai ny cùng cát thiến đi tới, hai người bọn họ liền nhìn thấy.
“Nhìn, em Tiết có mặt gợi cảm động lòng người như vậy, chậc chậc chậc!” Nam Cung Thần nhìn không di chuyển tầm mắt khỏi cô gái trên sàn cảm thán nói.
“Xem đủ chưa?” Quan Hạo Lê u ám mở miệng, ánh mắt sắc bén.
Nam Cung Thần cười tủm tỉm liếc mắt nhìn anh: “Cậu có thể quản được tất cả ánh mắt say mê của đàn ông trong quán rượu này sao?”
“Đêm nay cậu nói rất nhiều.”
“Mình luôn nói nhiều, không phải chỉ có đêm nay.” Nam Cung Thần tươi cười: “Kỳ thật, mình có một đề nghị rất tốt cho cậu, cậu có thể lên sân nhảy. . . . . . Nhảy múa với cô ấy, mình đảm bảo,hiện trường đêm nay sẽ bị lật tung!” .
Nếu ánh mắt có thể giết chết người, Nam Cung Thần đã sớm chết một trăm lần.
Quan Hạo Lê đứng lên “xoẹt” một tiếng, không phải anh nghe theo đề nghị của Nam Cung Thần, mà là thật sự nhìn không được .
“Mỗi người phụ trách một người.” Nói xong, anh liền đi vào sân nhảy.
“Uy ! Một người khác đã có bạn trai, không có chút quan hệ nào với mình đâu!” Nam Cung Thần kêu lên.
Bất luận anh ta nói cái gì, Quan Hạo Lê cũng không quan tâm, anh chỉ có thể thất bại đứng dậy, ai! Không gặp người quen à!
Đêm nay Tiết Giai Ny mặc bộ váy màu đen bó sát người, làn váy dài tới đùi, lộ ra đôi chân thon dài xinh đẹp, bởi vì có uống chút rượu, khiến cô có chút điên cuồng, dáng người lồi lõm, thật sự là câu hồn người.
Kéo theo nhiều người đàn ông tới gần cô, lại cố ý khiêu vũ gần sát cô, trong ánh mắt tất cả đều là dục vọng bừng cháy.
Cát Xuyến cũng không tốt hơn bao nhiêu, dưới sự thôi thúc của âm nhạc, cô khiêu vũ ngày càng say mê, cả người đều lộ ra một loại cuồng dã.
“Em thật sự biết hưởng thụ đấy chứ?” Quan Hạo Lê rất nhanh liền tìm được cô gái đang tận tình nhảy lắc lư trong sàn, đuổi đi những người đàn ông không tốt bên cạnh cô.
“Anh . . . . . Sao anh lại ở đây?” Tiết Giai Ny híp mắt cười hì hì nhìn người đàn ông có chút quen mặt trước mắt, cô đã không còn tỉnh táo, ý thức bị rượu thôi miên ngày càng mãnh liệt.
Có thể là chơi đùa rất vui, trong đầu cô trống rỗng, trước mắt tất cả đều là bóng người chớp nhoáng, thân thể cũng không khỏi tự chủ chuyển động theo.
“Không để người ta bớt lo mà!” Quan Hạo Lê lôi kéo tay cô ra khỏi sân nhảy, lại để cô tiếp tục náo loạn, hậu quả thực nghiêm trọng!
“Uy . . . . . . Anh buông ra!” Tiết Giai Ny không thuận theo giãy dụa , nhưng sức lực từ bàn tay của anh quá mạnh, cô liền cắn lấy tay anh, đau đến nỗi Quan Hạo Lê buông tay.
“Kiếp trước anh nợ em mà!” Anh nuốt xuống một hơi, ôm cô tới hàng ghế cuối, bước đi ra quán bar.
Cát Xuyến nhìn bạn tốt bị bắt cóc , lập tức lảo đảo đuổi theo ra đi, lại đụng vào một người đàn ông , sau một lúc ngẩng đầu xem xét anh ta, đột nhiên ngây ngô nở nụ cười: “Tôi biết anh, anh là. . . . . . Nam Cung Thần.”
Nam Cung Thần bất đắc dĩ thở dài, lương tâm của anh có thể bị che mờ để làm việc thọc gậy bánh xe được sao?