Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Chương 454: Chương 454: Tôi nghĩ tôi sẽ không thích anh 43




Vừa dứt lời, ánh đèn trong hội trường dần ảm đạm,, trong đại sảnh đã có không ít cả trai lẫn gái ôm nhau, trước mặt mọi người hôn môi lại không ít.

Thường thường loại chuyện này có người đi đầu thì sẽ có người tiếp theo, kéo dài không dứt.

Trong lúc nhất thời, tình cảm mãnh liệt dâng trào khắp nơi .

Tiết Giai Ny tìm một vòng cũng không nhìn thấy Cát Xuyến đâu, trái lại bị một đôi nam nữ nhiệt tình làm hoa cả mắt, cúi đầu nghĩ rằng chỉ cần rời khỏi đây là được, người chủ trì có nói đây là một trò chơi kích thích, cô cũng không muốn bị kéo vào.

Nhưng mà, muốn chạy lại không dễ dàng như vậy.

Vừa quay người lại, tay liền bị người khác kéo lại, thấy là Cố Thừa An, trong lòng nhẹ nhàng thở ra: “Có chuyện gì sao?”

“Giai Ny, anh thích em.”

Tuy rằng chung quanh rất ầm ỹ, nhưng Tiết Giai Ny nghe rất rõ ràng , không thể tin liếc mắt nhìn anh, muốn rút về tay của mình: “Đừng nói giỡn.”

Cố Thừa An thực chăm chú nhìn cô:“Anh không có nói giỡn, anh rất nghiêm túc.”

Dứt lời, không đợi Tiết Giai Ny có phản ứng gì , liền kéo cô vào lòng, nếu anh ta vượt qua trò chơi này, như vậy giả thành thật cũng không phải là không thể xảy ra.

Tiết Giai Ny không hề phòng bị anh ta kéo vào lòng, ngay vào lúc môi anh ta sắp hôn lên, cô lại bị một nguồn lực khác kéo qua, trong lòng không kiềm được nổi giận! Emma! Làm cái quỷ gì a! Những người này cũng không xem thử cô có đồng ý không sao?

Bỗng nhiên, cô ngửi thấy một mùi hương nam tính quen thuộc, cả người ngã vào lòng anh.

“Này nhóc, cô ấy là người phụ nữ của tôi.” Quan Hạo Lê lạnh lùng liếc nhìn Cố Thừa An, ngữ khí cứng rắng, rõ ràng chứa đựng ham muốn chiếm giữ.

Cố Thừa An tao nhã cười cười: “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, một ngày Giai Ny không kết hôn, tôi còn có quyền theo đuổi cô ấy đêm nay là tiệc liên hoan tốt nghiệp cho sinh viên, anh không biết mình rất đột ngột ư?”

Anh ta gián tiếp nhắc nhở về kỷ luật của trường, đống thời cũng tuyên chiến với anh.

“Phải không?”

Quan Hạo Lê lạnh lùng cong môi, mắt hoa đào híp lại, bỗng nhiên cúi đầu, chuẩn xác không sai lên đôi môi nhỏ nhắn mềm mại, một tay ôm eo, một tay lại nâng đầu của cô.

Tiết Giai Ny cũng không có đẩy anh, thực bị động thừa nhận nụ hôn trừng phạt của anh.

Thật ra thì cô cũng không hoàn toàn nghe theo, chẳng qua trong nháy mắt đầu óc mơ hồ, chưa kịp đẩy anh ra.

Nhìn thấy tình cảnh, Cố Thừa An xiết chặt nắm tay, xoay người rời khỏi.

Sau khi anh ta rời khỏi, lại là một hoàn cảnh khác.

“Uhm. . . . . .” Đầu óc Tiết Giai Ny dần thanh tỉnh liền muốn đẩy người đàn ông đang hôn cô sắp không thở nổi ra: “Buông!”

Quan Hạo Lê vẫn chưa muốn buông cô ra: “Buông em ra sao? Nếu anh không tới kịp thì không biết sẽ nhìn thấy cảnh gì nữa.”

“Sao anh lại ở đây?” Tiết Giai Ny kinh ngạc hỏi.

“Cố Thừa An có thể xuất hiện ở nơi này, vì sao anh không thể xuất hiện tại nơi này?” Quan Hạo Lê không hờn giận hỏi lại.

“Anh có thể hỏi những câu không liên quan tới anh ta không, tôi không có quan hệ gì với anh ta cả.” Tiết Giai Ny mất hứng .

“Giải thích liền tương đương với che dấu.”

Tiết Giai Ny vừa mới chuẩn bị nói chuyện, vừa ngẩng đầu lên liền thấy nét mặt của Quan Hạo Lê là lạ , trong lòng xuất hiện một suy nghĩ, lẽ nào anh ấy đang ghen ư? .

“Dường như tôi ngửi được mùi chua đó.”

Quan Hạo Lê lập tức kịp phản ứng, vội vàng phủ nhận: “Hừ!Em ngửi nhầm rồi.”

“Thật không?” Dường như tâm tình của Tiết Giai Ny rất tốt , khóe miệng khẽ nhếch, hai gò má ửng hồng, ngay cả đáy mắt đều tràn đầy ý cười vui vẻ.

Nét mặt của người nào đó “sáng lạn”, không hề suy nghĩ, lại tiếp tục chiếm giữ cánh môi mềm mại của cô, nụ hôn xâm nhập thật sự, căn bản là không cho Tiết Giai Ny cơ hội thở dốc.

May mà chung quanh hầu như cả trai lẫn gái đều đang hôn nhau, bọn họ trong thật bình thường nên cũng không có ai chú ý tới.

******

Từ trong hội trường đi ra,vẻ mặt Tiết Giai Ny nóng bỏng, môi hơi sưng phù, ửng đỏ, đặc biệt mê người.

Quan Hạo Lê nhiều lần nhìn thấy đều muốn hành quyết cô ngay tại chỗ, có trời mới biết từ sau khi hai người xảy ra quan hệ, đã qua vài tháng, anh chịu đựng rất vất vả!

“Đi chậm một chút !” Tiết Giai Ny mang giày cao gót bị anh lôi kéo , mệt chết đi !

Quan Hạo Lê liếc mắt nhìn thấy giày cao gót của cô, liền ôm lấy eo của cô đi đến ngay chỗ dừng xe của anh .

Cửa xe vừa mới đóng lại, nụ hôn của anh liền rơi xuống như mưa, nóng rực nóng bỏng khiến cả người Tiết Giai Ny như bị đốt cháy , chỉ có thể bị động thừa nhận , hoàn toàn vô lực phản kháng.

Cô cảm thấy đêm nay Quan Hạo Lê nhiệt tình như lửa , đốt cáy tất cả lý trí của cô, tất cả đều phát triển theo hướng mà cô không ngờ được.

“Không. . . . . .” Cô muốn đẩy anh ra.

“Nini, anh muốn em.”Giọng nói trầm thấp đầy khêu gợi của anh giống như bùa chú, nuốt tất cả những gì Tiết Giai Ny muốn nói lại.

Từ khi sau phát hiện cô thích anh, cô đã không còn kháng cự hay trốn tránh anh như trước nữa, mọi người đều đã là nam nữ trưởng thành,đều rất rõ ràng cái gì nên làm và cái gì không nên.

“Nơi này. . . . . . Là trường học. . . . . .” Đầu lưỡi Tiết Giai Ny bị anh cắn mút đau vô cùng, hat tay liên tục đẩy anh,tiếc rằng bắp thịt của anh rất rắn chắc , căn bản là lấy trứng chọi đá.

“Vậy chúng ta về nhà thì thiếp tục.” Quan Hạo Lê thật cao hứng nói, lập tức buông cô ra, khởi động xe.

Cô có ý đó ư? Tiết Giai Ny suy nghĩ buồn bực trong lòng , lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Cát Xuyến, cũng không biết cô ấy như thế nào rồi?

Chuông vang lên rất lâu nhưng không có người nghe máy, cô không khỏi lo lắng, lỡ như cô ấy nhất thời mê man, làm ra việc gì không nên? Chẳng phải là rất thảm rồi ư ?

“Tôi muốn đi tìm Cát gia.”

“Yên tâm đi, cô ấy không có việc gì đâu.” Quan Hạo Lê trả lời rấ chắc chắn.

Tiết Giai Ny kỳ quái nhìn anh: “Vì sao anh có thể xác định như vậy?”

“Mặc dù cô ấy có mê man, nhưng không phải loại nữ sinh xằng bậy, hoàn toàn kiên trinh bất khuất với bạn trai, nếu không như vậy, Nam Cung Thần đã sớm cướp lấy cô ấy rồi.”

“Ách. . . . . . Nhưng đêm nay không giống vậy!” Tiết Giai Ny vẫn là không yên tâm lắm.

“Nếu em là Cát Xuyến, em sẽ vui vẻ với người đàn ông khác một đêm ư?” Quan Hạo Lê hỏi lại.

“Sẽ không.” Tiết Giai Ny thực khẳng định lắc đầu.

“Các em đều là một loại người, điểm ấy không thể nghi ngờ.”

Tiết Giai Ny không nói gì nữa, đúng là như vậy, cô không thể không tin tưởng Cát gia, cô ấy là một cô gái biết tự kiềm chế mình, từ đầu đến cuối trong lòng cô ấy chỉ có một người đàn ông mà thôi, đêm nay cô ấy chắc chắn là đến chỗ của anh ấy.

Sự thật thì kết quả đúng là như vậy, nhưng quá trình thì có chút không giống, đó là Đỗ Triêu Hàng tự mình đi bắt người, có thể hiểu được, buổi tối sẽ rất dữ dội!

Trở lại nhà trọ của Quan Hạo Lê, vừa mới vào cửa, người nào đó tựa như ngọn núi đè xuống, để lại những nụ hôn vừa chi chít đầy trời.

Tiết Giai Ny cảm thấy sẽ không thở nổi, vài giây nữa sẽ ngất đi, dưới sự nhiệt liệt chưa từng có trước giờ ở anh, cô như bị thiêu đốt, cả người mềm yếu, không hề nhận ra bị anh đặt lên cánh cữa, vừa giữ chặt lại vân vê.

“Uhm. . . . . .” Cô nhu mì kêu thành tiếng, hai gò má ửng đỏ như máu, cả người tản ra sức quyến rũ câu hồn.

Quan Hạo Lê như con dã thú cực kỳ đói, cấm dục vài tháng, thật sự một khảo nghiệm gian khổ, đêm nay anh muốn đòi lại gấp đôi.

Bàn tay to thon dài đưa vào trong lễ phục của cô, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần bóng loáng, cảm nhận được da thịt tinh tế tỉ mỉ, tâm thần dập dờn từng mảng.

Rất nhanh, liền chuyển dời đến trước ngực, vuốt ve lúc nặng lúc nhẹ.

Trên lưng truyền đến cảm giác đau đớn khiến Tiết Giai Ny có chút bất mãn, mở hờ mắt nhìn anh, đứt quãng nói: “Còn. . . . . . Không tắm rửa.”

“Ngoan, tắm rửa không quan trọng.”

Bây giờ Quan Hạo Lê thầm nghĩ sẽ đặt cô phía dưới mình để chăm sóc thật tốt mới được, anh nhớ cô đến mất hồn.

Lễ phục rất nhanh đã bị anh xé nát , da thịt trần trụi bỗng nhiên tiếp xúc với bầu không khí lạnh lẽo, Tiết Giai Ny bị anh đặt tại trên cửa hôn đến lóa mắt choáng váng , đã không còn năng lực để hỏi gì nữa.

Cái gì đó càng ngày càng cứng rắn khiến cô tỉnh táo lại một chút, nhớ lại mấy tháng trước, cô nhớ rõ chính mình sáng ngày hôm sau tỉnh lại, trên bắp đùi đau đến không thể nào đi được, cô liền có chút mâu thuẫn.

“Đau. . . . . .”Giọng nói của cô rất nhỏ, như lời từ chối .

“Ngoan, lần này nhất định không đau.” Quan Hạo Lê cắn lỗ tai của cô nói nhỏ.

“Gạt người.” Cô không tin, lần trước thật sự vô cùng đau đớn.

“Lần đầu tiên của người phụ nữ đều rất đau, nhưng sau đó thì sẽ ổn.” Quan Hạo Lê chỉ có thể dịu dàng trấn an.

Đêm nay, anh khẳng định sẽ không bỏ qua cho cô.

Dứt lời, liền ôm cô vào phòng tắm, mở vòi hoa sen, để mặc cho nước ấm chảy ra, tay chân lanh lẹ lột sạch sẽ người phụ nữ trong lòng ra, sau đó là chính mình. . . . . .

“Tự tôi tắm.” Tiết Giai Ny vẫn là thẹn thùng .

“Không được, anh giúp em tắm.” Người đàn ông vô liêm sĩ nào đó cười không hề đứng đắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.