Seattle, bên trong quán rượu, đối diện gần cái cửa sổ trước bàn, một bóng lưng kiên định đang bận rộn ở trên bản ghi chép, ngón tay thon dài thuần thục phá bức tường phòng lửa, tiến vào trung tâm video clip, đó là một tòa tư nhân giữ bí mật của các video clip, Lục Thiếu Đình lật xem các video clip gần đây, rốt cục tại ngày thứ năm vào buổi sáng Lục Tướng, nhìn bóng dáng quen thuộc, mặc dù gió thổi làm rối loạn tóc dài của cô, thấp thoáng vẻ mặt của cô hiện ra, Lục Thiếu Đình nhìn là biết thân phận của cô, Tô Cẩm, quả nhiên cô xuất hiện ở nơi này
Lục Thiếu Đính ấn tạm dừng, hình ảnh bắt giữ cô bên cạnh, nhìn vẻ mặt Trương Khả Khiêu kính sợ, vẻ mặt Lục Thiếu Đình đăm chiêu, sau đó bình tĩnh ở trong ngôi biệt thự, hắn áp chế Bản Bút Ký, đôi mắt thâm thúy kiên định lóe ra tia lạnh thấu xương, bây giờ hắn tuyệt đối sẽ để cho cô chạy thoát
Sáng sớm, một chiếc xe màu đen có rèm che chậm rãi nhanh chóng rời biệt thự, hôm nay Lãnh Mặc Phàm có một cuộc họp hội nghị vô cùng đặc biệt, nhất định phải đi, trong phòng ngủ của biệt thự, ở trên có thể thấy bóng dáng gợi cảm của cô gái đang ngủ say, Tô Cẩm biết rõ Lãnh Mặc Phàm đã rời đi, nhưng cô lưu luyến chiếc giường mềm mại này, còn có hơi thở của hắn để lại, cô buồn ngủ lật người, tiếp tục chiềm vào trong mộng đẹp
Trong rừng rậm xe xuống dốc, ở giữa cây cối che dấu chiếc xe, đôi mắt lợi hại nhìn chắc xe màu đen có rèm chạy về phía xa, trong tay đẩy súng, vang lên một tiếng kẹt, đáy mắt Lục Thiếu Đình hiện lên tia sát khí, đối với hắn mà nói đây là một cơ hội tốt
Biệt thự yên tĩnh, sáng sớm tinh mơ không thể nhận ra một đám sương mù, ướt át trong bầu không khí hòa quyện với hương vị cỏ xanh, bóng dáng thon dài của người đàn ông vượt qua sân lan can, lặng yên không một tiếng động nhảy xuống đất, ánh mắt cảnh giác quét về cảnh vật trước mắt, hắn tinh anh phân tích hoàn cảnh phía trước, bốn phía không người, hắn nhẹ nhàng đẩy cửa thủy tinh ra, tiến vào phòng khách, lúc sau kiểm tra phòng khách, ảnh mắt của hắn cuối cùng dừng lại ở cửa phòng ngủ, con ngươi mạnh mẽ kiên cường nheo lại, chậm rãi lên lầu
Trên giường, Tô Cẩm không một mảnh vải che thân, ý thức mơ màng, đầu óc đột nhiên hiện lên
một loại cảm giác không an toàn, cô vẫn không có thói quen nhìn cảnh vật xung quanh yên tĩnh, buồn ngủ cũng biến mất, cô đứng dậy ,bỗng nhiên, trên chiếc sàn bóng loáng bên ngoài xuất hiện một cái bóng mờ nhạt
Tô Cẩm chỉ một giây phản ứng, nhanh chóng đem cái gối ném tới, đồng thời nhặt chiếc khăn tắm trên mặt đất lên quấn quanh thân, đi chân trần trốn ở phía sau cánh cửa, ngay lúc này ở ngoài cửa có tiếng bước chân rất nhỏ, cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, Lục Thiếu Đình nhìn trên bóng dáng trên giường, giơ súng lên chần chờ vài giây, mà đúng vài giây này, một bóng dáng thon dài đột nhiên dùng chân đạp mạnh một cái, cổ tay hắn bị đập vào khung cửa. Lục Thiếu Đình hết sức giật mình, các ngón tay tê rần, súng trên tay hắn rơi trên mặt đất, tiếp theo chân dài trắng nõn đảo qua, súng rơi vào dưới gầm giường
Tô Cẩm lui về phía sau vài bước, vung quyền ra giữa, giương mắt nhìn gương mặt quen thuộc, lắp bắp kinh hãi, đôi môi đỏ mọng cười mị hoặc "Là ngươi"
Sắc mặt Lục Thiếu Đình có vài tia khó coi, vừa rồi nổ súng, hắn thế mà chần chờ, không rõ tại sao hắn đối với cô có một tia khoan dung, hắn thờ ơ xem cô trùm khăn tắm, hừ lạnh một tiếng "Hôm nay ngươi trốn không thoát"
Tô Cẩm híp híp mắt, tò mò nêu câu hỏi "Là người nào phái ngươi đến giết ta?" Hắn thực sự là cha nuôi trong miện Hình Cảnh Quốc Tế sao? Sao hắn luôn luôn đơn độc hành đông?
"Ngươi không cần biết" Sắc mặt Lục Thiếu Đình trầm xuống, một giây sau vung quyền đánh về phía trước, Tô Cẩm nghiêng người tránh, giơ tay đánh lại, trong chớp mắt đã giao thủ mười chiêu, bỗng nhiên, Lục Thiếu Đình hướng bàn tay kéo lấy khăn tắm của cô, khuông mặt tuấn tú ngẩn ra, dường như do dự, thế mà Tô Cẩm dùng quả đấm đánh tới mặt hắn, hắn vung bàn tay vừa ngăn khăn tắm Tô Cẩm, tuy là kẻ địch nhưng giờ phút này sự tình và nhâm phẩm **, thân thể Tô Cẩm uyển chuyển, cô sửng sờ một lát, nhất thời tức giận lên não, kéo chăn mỏng trên giường quấn quanh thân, đồng thời cả người nhảy lên hung hắn về phía ngực hắn, mắng một tiếng "Hạ lưu"
Sắc mặt Lục Thiếu Đình bối rối, đâu óc bình tĩnh trở lại, Tô Cẩm ** lại hiện trên đầu, thăm dò, hắn không tránh không đỡ, trực tiếp nhận lấy, thân thể cũng lui về phía sau vài bước va chạm ở trên tường, thân thể Tô Cẩm trợt, chui vào gầm giường, bên kia trượt ra, giờ phút này Luajc Thiếu Đình mới hoàn hồn, nhìn thấy họng súng nhắm ngay mình, hắn nhanh chóng đẩy cửa ra, sau khi trên khung cửa đầy tiếng đạn, Lục Thiếu Đình chật vật nhảy từ lầu hai nhảy xuống, vừa đến cửa, súng liền nhắm ngay hắn, hắn dùng lực nhảy lên, thân thể va chạm vào khung cửa thủy tinh mà ra
Tiếp đó, Tô Cẩm quấn chăn mỏng, cùng nữ thần là một loại, kéo xuống lầu, ánh mắt kia, lạnh lẽo, quả quyết, không lưu tình chút nào, tới cửa, nhìn không thấy hình dáng ở bên ngoài, vẻ mặt của cô trầm xuống, đáy mắt lộ ra vẻ nghi ngờ.