Truyện : Bà Xã Đại Nhân Đừng Hòng Chạy Trốn
Chương 11 :
~ Bạch Uyển Tình ~
------).....(-------
Lâm Nhã Uyên chậm rãi bước vào trong , bên trong hậu trường trang trí rất hoành tráng và lộng lẫy ..
.
Chiếc váy đỏ khiến cho cô vừa xinh đẹp kiêu kì vừa ngây thơ thuần khiết ..
Thân hình gợi cảm thu hút ánh mắt của nhiều người đàn ông khác ..
Còn đám phụ nữ thì ghen tị , ngưỡng mộ khi nhìn thấy cô cư nhiên ngồi vào hàng ghế Vip sát khán đài ..
.
Lúc này ở bên trong xe ..
Phong Đình Nguyên đang chăm chú quan sát camera ghi hình trực tiếp buổi đấu giá ..
Khuôn mặt anh tuấn thoáng chút khó chịu . Không nghĩ con mèo hoang nhỏ lại xinh đẹp tới vậy ..
Lần sau nhất định không để cô trang điểm như thế này nữa ..
.
Lâm Nhã Uyên hứng thú nhìn xung quanh .. Tự nhiên nhìn thấy phía bên trái một người rất quen ..
Nam nhân trẻ tuổi , toàn thân tây trang màu đen được cắt may thủ công , gương mặt ưu nhã .
.
Ánh mắt cô bỗng sáng lên .. Là giáo sư Đàm ..
.
Phong Đình Nguyên bắt gặp ánh mắt say mê của cô nhìn về phía người đàn ông bên cạnh liền bất mãn ..
- “ Vừa xa tôi có một chút .. Em lại không yên phận rồi nhỉ “ .. Giọng nói bá đạo phát ra từ chiếc bông tai làm Nhã Uyên giật cả mình ..
.
Cô chẳng dám trả lời chỉ khẽ chau mày một cái rồi nhìn về phía sân khấu ..
Người chủ trì cuộc đấu giá là một người đàn ông trung niên ..
Lòng Nhã Uyên có chút hồi hộp đây là lần đầu tiên cô tham gia một bữa tiệc đấu giá còn với tư cách là khách mời nữa ..
Những đồ vật ở đây cả đời cô cũng không mua nổi ..
.
Trên màn ảnh lớn đang phát ra hình ảnh một viên kim cương đỏ được đặt trong chiếc hộp nạm ngọc cực kì quý giá ..
.
-” Đây là viên kim cương đỏ đắt nhất thế giới , nặng chỉ 3,11 carat , viên đá quý hiếm này không đơn thuần có màu đỏ thẫm hay đỏ tươi mà mang màu đỏ tía . Giá khởi điểm là 3 triệu USD ( ~ 52 tỷ ) , mỗi lần kêu giá tương đương 2USD .. Bây giờ bắt đầu kêu giá” ..
.
Lâm Nhã Uyên nuốt một ngụm nước bọt ..
Thật không thể tưởng tượng nổi ..
Chỉ là một viên đá lại có thể đắt tới vậy sao ..
.
” Bằng mọi giá phải mua được viên kim cương đó “ .. Giọng nói lãnh khốc từ chiếc hoa tai một lần nữa vang lên ..
.
Nhã Uyên gật đầu .. Cầm chiếc bảng nhỏ bên cạnh giơ lên nhỏ giọng nói : “ 32 triệu “
.
” Vị tiểu thư này ra giá 32 triệu USD có ai ra giá cao hơn không “ .. Người chủ trì nói ..
.
” 35 triệu “ .. Một giọng đàn ông cứng rắn vang lên ..
Lâm Nhã Uyên nghiêng đầu nhìn về phía người đang ra giá ... Là giáo sư Đàm ..
Nhã Uyên khẩn trương đến bàn tay đổ mồ hôi lạnh ..
- “ Vị tiên sinh này ra giá 35 triệu USD .. Còn ai ra giá cao hơn không “ .. Người chủ trì nói ..
.
” Ra giá 40 triệu “ .. Phong Đình Nguyên nói ra một câu lạnh lẽo ..
.
Nhã Uyên vừa nói ra giá .. Tất cả người trong hội trường đều đổ dồn ánh mắt về phía cô ..
.
Cô gái này là ai ? Thật khiến cho người ta mở rộng tầm mắt ..
.
Đàm Hy Thần khóe môi nhếch lên .. Hắn ta đúng là chẳng bao giờ bỏ qua thứ mình thích ..
” 40 triệu USD .. Còn ai ra giá cao hơn không .. Bốn mươi triệu lần thứ nhất ... Bốn mươi triệu lần thứ hai .. Thành giá .. Chúc mừng tiểu thư “ ..
Không khí xung quanh nhuộm màu quỷ dị , tiếng bàn tán xôn xao về xuất thân của cô gái bí ẩn ..
.
Buổi đấu giá đã tới hồi kết thúc ..
Trái tim của Nhã Uyên vẫn đập liên hồi ..
-” Làm tốt lắm .. Tôi đợi em ở ngoài .. “ .. Giọng nói ôn nhu của Phong Đình Nguyên làm cho cô dần bình tĩnh hơn ..
.
Lâm Nhã Uyên sau khi kí xong lọat giấy tờ xác nhận , vội vã tiến ra ra ngoài , nhìn xung quanh lại không thấy xe của Phong Đình Nguyên ở đâu ..
Vừa định mở hoa tai gọi hắn ta , thì từ phía xa một người đàn ông tầm ba mươi tuổi , khuôn mặt bị che bởi cặp kiếng đen đi tới trước mặt cô cung kính chào :
” - Tiểu thư .. Phong Thiếu có chuyện gấp đã đến công ty .. Tôi ở đây chờ đưa tiểu thư trở về biệt thự trước .. “
..
Nhã Uyên chần chờ một chút rồi cũng lên xe ..
.
Tại bãi đỗ xe ..
Phong Đình Nguyên nhìn đồng hồ ở cổ tay có chút không kiên nhẫn ..
Quá chậm chạp ..
” - Lâm Nhã Uyên cô là rùa sao ? Lại dám để tôi chờ lâu như vậy” .. Phong Đình Nguyên tức giận phát tính hiệu gọi điện bằng chiếc hoa tai ..
.
” Ơ .. Không phải anh cho người tới đón tôi sao “ .. Nhã Uyên ngạc nhiên nhìn xuống bốn phía bên cạnh ..
Phong Đình Nguyên trước giờ rất giỏi giữ bình tĩnh nhưng lần này trái tim lại lâm vào cảnh vô cùng hoảng loạn ..
” Cô đang ở đâu “ .. ?
” Tôi “ ..
Chưa kịp dứt lời chiếc xe đột ngột dừng lại làm cô mất thăng bằng ngã chúi về phía trước ..
Chiếc hoa tai bị một lực mạnh giằng rơi xuống gầm xe ..
- “ Phong Thiếu .. Chắc mày chưa quên người quen cũ nhỉ .. Tao cho mày biết giờ ngay cả ông trời cũng không cứu kịp cô ta .. Mày chờ mà nhặt xác con đàn bà đê tiện này đi “ ..
( Còn tiếp )
[ Để biết người quen cũ là ai vui lòng đọc lại chap 5 nhé ]