Bà Xã Đại Nhân Đừng Hòng Chạy Trốn

Chương 2: Chương 2




Truyện : BÀ XÃ ĐẠI NHÂN ĐỪNG HÒNG TRỐN Chương 2 : ~ Bạch Uyển Tình ~ ---------- Nhã Uyên nhìn đồng hồ đeo tay , đã gần tám giờ tối .. Cô vội vã bắt xe bus tới hộp đêm lớn nhất ở thành phố C ... Hộp đêm Yến Triều mấy năm nay đặc biệt nổi tiếng , là nơi đốt tiền của đám quyền quý , với lại ở đây sở hữu đội ngũ nữ nhân viên xinh đẹp sẵn sàng phục vụ tới bến .. Nhã Uyên nhìn lên bảng hiệu thở dài , chậm rãi tiến vào trong .. Cô nhận đồng phục , là một áo buộc dây màu trắng , váy ngắn màu đen mỏng manh để lộ cặp đùi trắng nõn .. Cô nhìn mình trong gương .. Khóe mắt không khỏi ửng đỏ .. Nếu không phải hoàn cảnh ép buộc cô nhất định sẽ không tới đây làm công việc thấp kém này . Kí ức mơ hồ hiện lên trong đầu cô , cha cô qua đời từ khi cô còn rất nhỏ , năm đó cô vừa tròn mười tuổi , bên ngoài trời mưa rất lớn .. Mẹ gì bảo vệ cho cô mà xảy ra tai nạn , khoảnh khắc chiếc xe lao vào người bà , máu tươi hòa lẫn với nước mưa tạo thành một cảnh tượng khiến chín năm qua cô không khỏi tự trách mình mình .. Viện phí của mẹ ngày một tăng , học phí của cô một phần là nhờ học bổng .. Một đứa sinh viên chưa tốt nghiệp như cô thì làm gì có thể xin được việc làm tốt .. Chỉ có ở đây , một đêm ít nhất cô cũng kiếm được hai nghìn tệ .. ” Nhã Uyên .. Theo tôi lên phòng Vip hạng nhất “ .. Quản lý vội vã kéo tay cô đi lên lầu ba .. ---... --- Bên trong phòng Vip hạng nhất , là ba người đàn ông trên người tây trang sang trọng . Vài cô gái õng ẹo uốn éo ngồi trên đùi hai người đàn ông trẻ tuổi .. Nhã Uyên bước tới , rót rượu vào ly . Đàn ông tới nơi này nhất định là để mua vui , cô chỉ làm đúng bổn phận của mình là bồi rượu , nếu khách có hành vi quá đáng có thể gọi bảo vệ vào giải quyết ... Nào ngờ vừa ngẩng đầu lên , đã bắt gặp gương mặt lạnh lẽo như băng , ánh mắt quyến rũ thâm trầm .. Hảo là soái ca a .. Ơ .. Khoan đã .. Cái tên này chẳng phải là tên ác ma biến thái hôm qua bị cô mắng cho một trận sao ? ... Không thể nhanh như vậy liền gặp lại chứ .. Phong Đình Nguyên ngồi trên ghế sofa hai chân dài bắt chéo , nhìn xuyên qua đám phụ nữ phấn son đầy mặt , liếc mắt liền nhìn thấy cô gái đang rót rượu đang định tiến tới gần . Cô ta cúi mặt , mặc dù vậy Phong Đình Nguyên vẫn có thể nhận ra cô ta chính là nữ nhân hôm qua dám ném tiền vào mặt hắn .. Đây là tự cô ta dẫn mình tới .. Nghĩ tới đây môi mỏng nhếch lên tạo thành đường cong quyến rũ .. Phong Đình Nguyên bỏ chân xuống , nghiêng người về phía trước , vươn tay kéo Nhã Uyên vào lòng mình .. Cô bị kéo bất ngờ , liền nhếch nhác ngã vào lòng hắn , chiếc áo hai dây mỏng manh để lộ ra bầu ngực mềm mại .. Hắn đoạt lấy ly rượu trên tay cô , ép cô mở miệng uống hết .. Liên túc ba bốn ly rượu được rót vào miệng Nhã Uyên . Vị rượu nồng đậm làm đôi má mịn màng của cô trở nên hồng nhuận .. Hắn ta vẫn tiếp tục rót rượu , Nhã Uyên thấy vậy liền hoảng sợ từ chối .. ” Xin lỗi .. Tôi không thể uống nữa “ Động tác của Phong Đình Nguyên đột ngột dừng lại , ngón tay dài sờ soạng xương quai xanh của cô .. ” Tôi thật không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy lại gặp mặt “ Thì ra hắn ta từ đầu đã nhận ra cô .. Hành động nãy giờ cũng là để trả đũa cô sao .. Đúng là loại đàn ông hèn hạ , thù dai .. ” Rất xin lỗi anh về chuyện ngày hôm qua “ Dù vậy cô vẫn phải nén bực tức lại , lí nhí xin lỗi . Ở đây xem khách hàng là thượng đế .. Cô lại không muốn mất công việc tốt này .. Chỉ có thể nhẫn nhịn .. ” Giá của em là bao nhiêu “ .. Tay hắn trượt dần xuống đùi Nhã Uyên ... Ánh mắt nhìn chằm chằm lên người cô .. ” Xin lỗi , tôi chỉ tiếp rượu .. Xin anh tự trọng một chút “ ” Em tới đây phục vụ chẳng qua chỉ vì tiền ... Theo tôi một đêm cũng nhiều hơn vài năm làm việc của em ở đây “ Lâm Nhã Uyên phút chốc hóa đá , đây là siêu cấp biến thái tự luyến trong truyền thuyết sao .. Hết lần này tới lần khác khi dễ cô là loại tham tiền bán thân sao .. [ Còn tiếp ]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.