Khuôn mặt của cậu bé đỏ ửng như trái cà chua chín vậy , còn cô bé thì trốn vào trong chăn
Bỗng nhiên , cậu lên giường rồi chi vào chăn nói :
-Nguyệt Nhi , chúng ta chơi trốn tìm đi !
- Được , nếu em thắng , anh sẽ phải mua kẹo cho em , còn nếu anh thua , em sẽ đưa anh đi học mỗi ngày ! Anh chịu không ?- Cái miệng nhỏ của cô bé Nguyệt Nhi chu lên
-Được!-anh nói
-Em trốn , anh đi tìm ! - Nói xong , cô bé vui vẻ tung tăng trốn
1...2...rồi đến 100
Cậu bé bắt đầu đi tìm cô , tìm mọi nơi vẫn không thấy đâu
Bất chợt , cậu thấy trong tủ quần áo có tiếng động lạ , mà nhớ ra là cô bé này rất thích trốn trong tủ quần áo liền ra mở tủ . Cô bé nói :
-Anh giỏi thật đấy , anh tìm được em rồi !
Cô bé chui ra thì bị ngã , cậu bé định đỡ cô nhưng cũng bị ngã . Một cảnh tượng ít ai ngờ tới : một cậu bé đang hôn một cô bé
Cô bé quên cả việc khóc , mở cửa phòng chạy xuống phòng của ba mẹ . Ba mẹ cô còn đang dở dang việc ... (chắc ai cũng biết rồi nhỉ :D)
-Papa, mama , anh Thiên Dương hôn con!
- Vậy à ?- papa cô cưng chiều nhẹ nhàng bồng cô lên
-Vâng ạ ! - cô gật đầu như giã tỏi
Cậu đứng ngoài cửa từ nãy giờ , bỗng nhiên vaò nói :
- Cháu đã cướp đi nụ hôn đầu của Nguyệt Nhi ên cháu sẽ cưới em ấy về làm vợ ! - Lời của cậu như một lời tuyên bố hùng hồn