Buổi trưa , tại Nam Cung gia
Anh dắt tay cô đi vào nhà , mọi người đang trò chuyện vui vẻ. Anh lễ phép nói :
- Ba , mẹ , anh cả , anh hai , chị ba !
- Ba , mẹ ! - Cô cúi thấp đầu lí nhí nói
- Nguyệt Nhi , kia là anh cả của em , kia là anh hai em , còn đây là chị ba của em !
- Anh cả , anh hai , chị ba
Nam Cung phu nhân hiền từ lên tiếng :
- Nguyệt Nhi , ngẩng đầu lên con . Đừng cúi gằm mặt xuống như thế ! - Cô ngoan ngoãn ngẩng đầu lên
Anh nhẹ nhàng nói với cô :
- Em ở đây chơi ! Anh lên phòng nói chuyện với ba mẹ một chút ! Được khồng ?
- Um ! - Cô nghe lời gật đầu rồi ra chỗ anh cả cô ngồi .
- Ba , mẹ , hai người lên thư phòng cùng con đi . Con có chuyện muốn thương lượng cùng 2 người
_____________
Trong thư phòng
- Nói đi , con có chuyện gì sao ?
- Mẹ , ba , con muốn cho Nguyệt Nhi nghỉ học!
- Sao con lại đưa ra quyết định như vậy ! Con đã hỏi ý kiến con bé chưa ?
- Mẹ , ba , nhìn thấy cảnh cái cô Lý Lệ Lệ gì đó cùng đám bạn súc vật của cô ta ỷ mạnh hiếp yếu Nguyệt Nhi , con không chịu được
Sau đó , anh kể lại toàn bộ chuyện sáng nay cho ba mẹ . Nam Cung Thiên Tịch ( cha của Thiên Dương ) trầm lặng từ nãy giờ , bây giờ mới lên tiếng :
- Con làm như vậy là rất đúng ! Nếu là ba , ba cũng sẽ làm giống con
Nói xong , ông lấy điện thoại ra gọi và chỉ nói vỏn vẹn đúng một câu :
- Điều tra cho tôi Lý Lệ Lệ cùng đám bạn cô ta
_______
Dưới phòng , mọi người đang cười nói rất vui vẻ nhưng hình như cô có tâm sự, rồi ba người đi xuống . Cô chạy ra ôm lấy anh , nghẹn ngào gọi :
- Dương ca , huhu ... hức hức ...
- Sao vậy ? Sao đang yên đang lành em lại khóc ?
Anh nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô , cô đưa cái điện thoại cho anh xem . Bên trong là tin nhắn của một số lạ : “Tao là Lý Lệ Lệ đây . Đứa con hoang như mày không có tư cách để sánh vai cùng Nam Cung thiếu gia . Càng không có tư cách làm con dâu nhà Nam Cung . Chỉ là bây giờ anh ấy nhất thời bị mày mê muội nên mới như vậy . Tao tin , sẽ có một ngày , tao sẽ cướp được anh ấy từ tay mày . Con đ***”
Anh đọc xong dòng tin này cảm thấy tức điên lên , ném cả cái điện thoại làm nó vỡ tan thành từng mảnh . Mọi người đều giật mình , còn cô thì vô cùng sợ hãi , kéo ống tay áo sơ mi của anh , nghẹn ngào gọi :
- Hức hức ... Dương ... Dương ca ...
- Ngoan , nghe lời Dương ca , nín đi nào ! Ngoan ! Lát nữa , ăn cơm xong , anh lấy kẹo cho em nha ! Ngoan !
Cô ngoan ngoãn gật đầu rồi khẽ sụt sịt . Anh để cho cô ngồi bên cạnh mình rồi lấy cơm bắt đầu xúc cho cô.
___________
Sau khi ăn cơm xong , anh bảo cô cùng mọi người ra ngoài chơi trước rồi anh sẽ ra sau . Trên bàn ăn chỉ còn 2 người , đó là anh cả cô và anh . Anh nói trước :
- Em đã bảo cha em sẽ đầu tư vốn để giúp anh xây dựng lại một Lãnh thị mới
- Cảm ơn em
- Ah , em có việc muốn anh giúp . Là việc của Nguyệt Nhi
- Nó là em gái anh . Tất nhiên là anh phải có trách nhiệm rồi.
Nói rồi , anh nói hết cho anh cả cô . Anh cả cô lẩm bẩm :
- Lý Lệ Lệ , Lý Lệ Lệ ! Là con gái của tập đoàn Lý thị đúng không?
- Em cũng không biết nữa! Có điều , cha em đã cho người đi điều tra về thân thế cô ta rồi . Chắc sẽ sớm có kết quả thôi !
- Mong là vậy
____________
Về phía Lý Lệ Lệ , sáng nay cô đã bị một đám người cưỡng bức , không sai , đó chính là người của anh . Vừa về đến nhà , mẹ của Lý Lệ Lệ chạy ra , hoảng loạn hỏi :
- Tiểu Lệ à , con sao vậy ?
- Nam Cung Thiên Dương , đại thiếu gia tập đoàn Nam Cung đã khiến cho con trở thành bộ dạng này . Mẹ , mẹ phải đòi bại công bằng cho con
Ông Lý ngồi ở trong nhà nghe thấy con gái mình nói thế thì chạy ra , tát cô một cái thật đau . Bà Lý cùng Lý Lệ Lệ sững sờ . Mãi , cô mới hét lên :
- Cha , sao cha lại đánh con ?
- Đánh cho mày tỉnh . Đại thiếu gia tập đoàn Nam Cung là người mà mày có thể đụng vào à ? Mày muốn hại cả gia đình này ra đường mà ở à ?
Bà Lý là người hám của , nghe thấy cụm từ 'phải ra đường ở ' là đã dựng đứng ngay lập tức
- Con gái ngoan à . Chỉ là một chút chuyện này mà cũng làm ầm lên không phải là rất mất mặt cho Lý gia chúng ta sao ? Con hãy nhẫn nhịn vì Nam Cung gia là người mà chúng ta không thể đắc tội được đâu
______________
Sau khi bàn bạc xong với anh cả cô , anh đi ngoài phòng khách gọi : “Nguyệt Nhi ơi , anh lên phòng ngủ trưa một lát , em có lên cùng anh không ?” . Cô chạy ra chỗ anh , ôm lấy anh, khẽ gật đầu . Anh mỉm cười , bỗng nhiên bồng cô lên , cô sợ hãi , ôm chặt lấy đầu anh. Anh buồn cười , nói :
- Đến phòng rồi , mau xuống đi thôi ! - Nói xong , anh đặt cô xuống đất .
Cô cực kỳ vui vẻ , mở cửa phòng ra rồi nhảy lên giường anh . Anh đóng cửa phòng lại , nói với cô :
- Em vào phòng vệ sinh thay đồ đi ! Quần áo anh treo ở trên mắc .
_________
Cạch ! Tiếng mở chốt cửa làm anh quay ra nhìn . Bây giờ , cô mặc một chiếc áo phông trắng cùng chiếc chân váy nhìn trông rất đẹp . ' Đẹp tựa như là tiên giáng trần ' . Đó là từ ngữ mà anh chỉ có thể dùng để miêu tả cô lúc này .
- Lại đây ! - Anh vỗ vào chỗ bên cạnh mình
Cô ngoan ngoãn ra rồi nhẹ nhàng trèo lên giường . Anh tắt TV rồi điều chỉnh tư thế để cô nằm thoải mái .
- Nguyệt Nhi này !
- Dạ?
- Ngày mai , em có muốn đi học nữa không?
- Em muốn ở nhà với Dương ca cơ !
- Được . Ngày mai Dương ca ở nhà với em . Còn bây giờ thì đi ngủ thôi .
- Um
Hai người nhanh chóng chìm vào giấc ngủ nhưng không hề hay biết rằng, ở bên ngoài , có một ánh mắt đang dõi theo