Bà Xã Muốn Trốn Sao? Mơ Đi!

Chương 31: Chương 31




Cánh cửa mở ra , tôi mỉm cười nhìn hai cha con rồi đưa tờ giấy uỷ quyền cho Khắc Hàn :

- Công ty của anh đây , em giao quyền lại cho anh !

- Nhưng.. Em cứ việc điều hành đi , anh sẽ bên cạnh em ! - Khắc Hàn mỉm cười từ chối

- Đúng đấy mẹ , chúng ta chưa xác nhận được mọi thứ mà ! - Minh Hàn nói lạnh

- Không sao , anh cứ việc kí tên , em có công ty riêng mà ! - tôi mỉm cười

Khắc Hàn nhìn tôi rồi cuối cùng cũng mỉm cười kí tên vào bản uỷ quyền . Tôi mỉm cười nhẹ rồi hôn vào má anh một cái nói nhẹ :

- Chúng ta đi ăn mừng nhé !

- Được ! - Khắc Hàn mỉm cười rạng rỡ

Thế là chúng tôi đến một nhà hàng sang trọng kiểu Nhật ăn mừng . Hôm nay tôi rất vui vẻ , nên tuỳ hứng chọn đồ ăn . Đồ ăn mang lên Minh Hàn nhíu mày rồi ăn vài miếng , tôi cười tươi ăn ngon miệng thì :

- Ren , anh làm gì ở đây vậy ? - Hấn xuất hiện cùng với một cô gái

- Anh ấy đang ăn cùng tôi , cô không thấy sao ? - Tôi liếc nhìn cô

- Anh mau ra đây với em ! - Hana kéo tay anh

- Cô mau buông ra trước khi tôi nổi giận ! - Tôi bỏ dao nĩa xuống

- Anh ấy là hôn phu tôi , cô dám lén lút với người có hôn thê không biết thẹn sao ? - Hana la to khiến mọi người chú ý

- Tôi có bằng chứng cho thấy anh ấy là Vương Khắc Hàn , là chồng của tôi ! Cô dám dẫn anh ấy đi tôi liền không khách sáo ! - tôi đưa súng lên trước mặt ả

- Tiểu Hạ , cô ấy đối với anh cũng là ân nhân , đừng giết ! - Khắc Hàn nói nhẹ

- Ren , tối mai em gặp anh ở nhà , anh không đến em liền chết cho anh vừa lòng !

Hana bỏ đi , tôi ngồi xuống để súng vào túi áo , rồi ăn .. Nhưng mùi vị lại không được ngon như ban nãy .

- Anh không đi được không ? - tôi nhìn anh

- Anh chỉ đến xem cô ta làm trò gì thôi ? Nếu cô ta chết anh cũng không quan tâm ! - Khắc Hàn nhìn tôi dịu dàng

Tôi im lặng không nói gì nhưng linh cảm báo cho tôi biết anh đi lần này sẽ không quay về nữa ..

Tối hôm sau , Khắc Hàn đến nhà Hana , vừa bước vào nhà Hana liền nhanh chóng mỉm cười nhìn anh :

- Anh yêu , anh cũng đến rồi ! Lại đây nào !

- Cô có gì mau nói đi ! - Khắc Hàn lạnh lùng

- Anh thay đổi rồi sao ? Từ khi nào anh lại nói với em kiểu thái độ đấy ! - Hana lắc lư ly rượu

- Cô không có gì thì tôi về !

- Anh dám về tôi liền đưa cho cô ta xem những tấm ảnh này ! - Hana giơ lên những tấm ảnh cô cùng anh khoả thân

- Cô .. Những bức hình này là sao ? - Khắc Hàn tức giận

- Anh quên là chúng ta từng qua đêm với nhau sao ? Em cũng đang mang thai , anh có cần em cho anh xem đoạn clip chúng ta ân ái không ? - Hana mỉm cười

Hana không phải nói dối mà cũng không phải nói thật hoàn toàn , cô và anh tuy có thân mật nhưng chưa bao giờ trọn vẹn cả cứ đến lúc anh liền dừng lại thôi . Khắc Hàn nhìn những tấm ảnh rất thật tâm anh liền bối rối , kết quả mang thai của cô cũng rất giống lúc ngày anh say rượu cùng cô quan hệ . Hana mỉm cười ôm lấy Khắc Hàn :

- Anh yêu , em chỉ mong anh bên cạnh em thôi ! Anh vẫn có thể bên cạnh cô ta nhưng anh phải qua đây với em thường xuyên !

- Cô về phòng đi !

Khắc Hàn nói lạnh , anh ngồi xuống sô pha . Đầu óc anh rối loạn , khẽ nhíu mày anh nhìn vào điện thoại là tin nhắn từ vợ anh “ Khắc Hàn , anh mau về nhé , em sẽ chờ anh !” . Khắc Hàn nhanh chóng ra ngoài lái xe về nhà , thấy tôi đang ngồi trên sô pha anh khẽ mỉm cười nhẹ .

- Anh về rồi hả ?

- Ừ , anh về rồi ! - Khắc Hàn bước đến gần tôi

- Anh muốn ăn gì không ? - tôi đứng lên định đi vào bếp thì

- Không cần , chúng ta về phòng thôi !

Tôi nhìn anh rồi mỉm cười theo anh về phòng . Cánh cửa vừa đóng Khắc Hàn liền ôm lấy tôi hôn mạnh bạo , tôi ngạc nhiên đánh nhẹ vào người anh nhưng anh vẫn thô bạo lột bỏ váy ngủ trên người tôi rồi chiếm đoạt lấy tôi , cả hai triền miên cùng nhau .

Những ngày sau trôi qua , Minh Khánh đã làm thủ tục hoàn tất cho Khắc Hàn phẫu thuật , tôi mỉm cười nhìn Khắc Hàn , bàn tay nắm lấy tay anh :

- Em có thể yên tâm , chỉ cần tuần sau anh sẽ giúp cho Khắc Hàn có được trí nhớ !

- Anh ba , anh thật là tốt ! - tôi ôm lấy Minh Khánh vui vẻ

- Chỉ cần em vui là được !

Minh Khánh mỉm cười xoa đầu tôi rồi bảo tôi với Khắc Hàn về đi . Tôi mỉm cười vui vẻ thì :

- Anh có việc , anh đi nhé ! - Khắc Hàn nhìn vào đồng hồ

- Ừ , anh đi đi !

Khắc Hàn hôn nhẹ lên môi tôi rồi rời đi . Tôi lái xe về nhà thì thấy Minh Hàn đang ung dung coi báo :

- Mẹ đi lo cho ông ta nữa à !

- Minh Hàn , phải gọi anh ấy là ba ! - tôi nhìn cậu nhóc

- Mọi thứ không bao giờ như ý muốn của mình , mẹ coi chừng bị gạt lúc nào không hay ! - Minh Hàn nói lạnh nhạt

- Minh Hàn ! - Tôi thật sự tức giận với thằng bé

- Mẹ đừng gọi tên con ! Những điều con nói không bao giờ sai đâu ! - Minh Hàn nhìn tôi

Tôi nhíu mày nhìn thằng bé , đúng thật là dạo này Khắc Hàn luôn bận rộn việc công ty nhưng đó là việc nên làm mà sao tôi có thể nghi ngờ anh chứ . Minh Hàn nhìn mẹ mình rồi nói :

- Sao không đến công ty coi thử coi ông ấy có thật sự làm việc không ?

- Cũng được !

Tôi tin anh không lừa dối tôi , những niềm tin tôi trao cho anh hoàn toàn là tuyệt đối . Đúng lúc này , Khắc Anh lái xe đến :

- Em đi đâu vậy ? - Khắc Anh mở cửa kính

- Anh đưa em đến công ty L&A ! - tôi bực tức

- Nhưng ... ! - Khắc Anh ngập ngừng

- Chú Khắc Anh , mau đưa mẹ con cháu tới đó đi ! Chúng cháu sẽ tới thăm ba !

Minh Phong nhìn Khắc Anh rồi cũng lái xe đến công ty L&A . Tôi bước vào công ty , dặn với tiếp tân không cần thông báo cho anh rồi cùng với Khắc Anh và Minh Hàn lên tầng 20 - phòng Giám Đốc . Đến trước cửa phòng , tôi gõ cửa :

- Không tiếp ! Mời về ! - tiếng nói lạnh lùng của anh

- Ren , con đang đạp em nè ! - tôi lại nghe tiếng của Hana

Minh Hàn nhanh chóng mở cửa ra , tôi liền thấy cảnh anh đang chăm sóc xoa nắn bụng to của Hana . Trái tim tan nát , niềm tin tôi trao cho anh hoàn toàn biến mất , giờ đây trong tôi hoàn toàn là sự lừa dối . Nước mắt rơi ra , tôi siết lấy tay nhìn anh :

- Tiểu Hạ ! - Khắc Hàn nhìn tôi

- Anh tránh ra , em sẽ giết cô ta , cô ta sẽ không bám theo anh nữa ! - tôi lấy súng từ sau lưng quần ra chĩa về hướng Hana

- Tiểu Hạ , không cần như thế ! - Khắc Hàn che lại

- Ren , con của chúng ta lại đạp em nữa nè ! - Hana cố tình nói ra

Tay tôi siết lại , đưa mắt về anh rồi nói lạnh :

- Anh tránh ra ! Tôi không e là tôi có thể kiểm soát tốt ! - tôi đưa súng lên

- Tiểu Hạ , bình tĩnh đi em ! - Khắc Hàn bước tới

- Đứng yên ! - phát ra nổ bên cạnh anh , đó là từ khẩu súng trong tay Minh Hàn

- Tôi đã nói nếu ông là cho mẹ tôi đau khổ , tôi sẽ giết ông mà ! - Minh Hàn giơ súng trúng mục tiêu

- Minh Hàn dừng lại đi ! - tôi hét lên

Minh Hàn nhìn mẹ mình đang khóc , lòng anh cũng đau theo . Khắc Anh bước tới đấm vào mặt Khắc Hàn một cái thật mạnh :

- Sao mày có thể làm như vậy hả ?

- Khắc Anh , tránh ra đi ! - tôi hét lên

Khắc Hàn quay lại nhìn tôi , tim anh đau đớn rồi cũng im lặng tránh sang một bên . Tôi lau đi nước mắt tiến tới trước mặt anh , đưa khẩu súng :

- Một là anh giết em , hai là anh giết cô ta , anh chọn đi !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.