An Thần ghê tởm, An Thần ác độc.
Cô ngược lại nửa tin nửa ngờ về cách nói dùng coca cola*tắm rửa, có thể trăm phần trăm giết chết tinh trùng!
*Giải “Nobel ngược” lần thứ 18giải thưởng đáng chú ý nhất của nămnay thuộc về tập thể các nhà khoa học Mỹ của đại học Puerto Rico, Trung tâm Sinh sản của đại học New England, đại học Y tế Boston và đại học Y tế Havard. Đội ngũ này đã dày công chứng minh rằng nước giải khát đóng chai có gaCoca-Cola là thuốc bôi trước khi quan hệ giúpdiệt tinh trùng, ngừa thai cực kì hiệu quả.
Đã sớm nghe nói uống cola có thể đưa đến tác dụng diệt sự hưng phấn, cũng không biết có phải thật không, rối rắm nủa ngày, mới thận trọng né tránh cánh tay An Thần, lục lọi xuống giường tìm cola.
Đem tủ lạnh trong nhà lật tung một lần, cũng không có tìm ra một chút xíu, Tô Thiển bực bội, An Thần người đàn ông này dù chết cũng không uống cola?
Im lặng ngồi ở trên bồn tắm, đem mọi nơi tắm không biết bao nhiêu lần, ở đáy lòng yên lặng cầu nguyện ngàn vạn lần không được trúng chiêu.
An Thần tỉnh dậy, trong ngực trống rỗng, cau mày nghe từ trong phòng tắm truyền tới tiếng nước chảy ào ào, khóe miệng khẽ nhếch.
Nhận một cú điện thoại, ban đêm Dạ Thương báo cáo nói đã chộp được người đàn ông uy hiếp Doãn Phỉ Phỉ.
Đừng tưởng rằng anh là người tốt lành gì, anh cũng không phải là vì Doãn Phỉ Phỉ, chỉ là muốn cho người khác hiểu, ngay cả An thị bị anh chuyển cho người khác, cũng không phải là người nào muốn động là có thể động.
Người dám có ý đồ với An thị, cũng phải xem xem mạng của người đó có đủ cứng rắn hay không.
Đơn giản phân phó Dạ Thương nên làm những gì liền cúp điện thoại, những sự tình nhỏ này, căn bản không cần tự anh ra tay.
Mặc quần áo tử tế lật người xuống giường, rót một ly rượu đỏ, từ từ chờ người phụ nữ trong lòng anh từ phòng tắm đi ra, loại cảm giác này, là anh tha thiết ước mơ thật lâu.
Nếu như, người phụ nữ mà anh yêu cũng yêu anh như thế thì thật tốt biết bao.
Tắm hơn nữa giờ, Tô Thiển mới phát giác được mình an toàn một chút, nắm khăn tắm đem thân thể bao lại kỹ lưỡng, vẫn như cũ không mang dép chạy ra ngoài.
Cô hiển nhiên là không ngờ tới An Thần đã tỉnh lại, thấy anh giương mắt lạnh lẽo nhìn chân của cô, Tô Thiển không tự chủ lui lui về phía sau.
Nhìn trái nhìn phải một chút, sau đó một cước cho chân vào cặp dép lê lông xù.
An Thần híp mắt, để ly rượu xuống, rồi đi về hướng tủ giày, tìm ra một đôi giày đế bằng đặt ở bên giường, rồi sau đó đến gần cô, kéo cô ngồi xuống.
Tô Thiển bắt đầu buồn bực, cô mang giày gì anh cũng muốn trông nom sao?