Sắc Mặt Vạn Dạ ảm đạm không ít, bất quá liền khôi phục lại bình thường : " Vậy thật đáng tiếc , người tốt như anh thật tiện nghi cho người khác .".
" Bất quá , nước phù sa không chảy ruộng ngoài , không ngại thì ngài cùng Mạn Mạn thử xem .". Cắn một miếng tôm hùm , Tô Thiên nảy ra ý tưởng gán ghép hai người
Tiểu Thiển không biết Vạn Dạ trong lòng mất mát , tiếp tục càn quét mĩ vị : " Nào dám , tại hậu cung của em có điểm loạn .".
" Tiểu Thiển , chuyện của em anh đều biết , không phải khế ước hết hạn rồi sao , sao em còn chưa buông tha cho chính mình ?".
Thân mình Tô Thiển dừng lại một chút , nhất định la do cái miệng của Nhiễm Mạn mà lần khác phải khâu miệng cô ấy lại .
" Tình huống có chút phức tạp , em sẽ xem xét lại
Vạn Dạ " …. " .
Đúng 5 giờ , chiếc xe thể thao Bugatti sành điệu đỗ lại trước cửa công ty Tô Thiển Làm nhiều người ghé mắt , dù sao thì loại xe này không phải mỗi ngày đều nhìn thấy .
An Thần nhếch môi , mở cửa xe , tao nhã bước xuống .
Tiếng kêu sợ hãi vang lên xung quanh , xe đẹp , mỹ nam . đây quả là sự kết hợp hoàn mỹ .
Tô Thiển vừa ra khỏi cữa liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy không khỏi che mặt , anh có thể đừng khoa trương thế không ?
Hiền nhiên An Thần cũng thấy cô , liền mỉm cười đi qua .
" Có mệt hay không ? "
Bên kia vạn Dạ vừa lái xe ra nhìn chằm chằm An Thần đón Tô Thiển , tay càm lái bất giác nắm thật chặt
" Về sau em có thể tự mình đi xe công cộng , anh không cần phải đưa đón .".
Bị hắn nháo lần này , không biết ngày mai công ty sẽ xuất hiện lời đồn gì nữa , theo đại gia? Chân đạp hai thuyền ?...
" Cô gái của mình đương nhiên do mình tiếp , làm sao có thể để em đi xe công cộng được!".
An Thần nói thực tự nhiên , Tô Thiển nghe lại ngượng ngùng
" Ôi chao , dừng xe , dừng xe… ". Tô Thiển kêu lên đầy sợ hãi
" Làm sao vậy ?". Dừng xe lại , An Thần Khó hiểu
" Hình như là bạn em …". Tô Thiển nhảy nhanh xuống xe , băng qua đường chạy đi .
" Cẩn thận !!! " . An Thần nhíu mày , cô gái này không biết thời điểm tan tầm xe cộ rất đông sao?