Bà Xã Ngoan Nào

Chương 106: Chương 106: Làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật !




Nhiễm Mạn rất tự nhiên cùng anh lên tiếng chào hỏi, Tô Thiển cũng khẽ gật đầu.

Vạn Dạ đến gần Tô Thiển, nhìn dung nhan thanh lệ của cô, tim bỗng đập nhanh, “đã lâu không gặp!” Anh cười cùng cô chào hỏi.

Tô Thiển cũng bình tĩnh lại, cố ý không nghĩ đến chuyện đêm đó, chỉ chỉ cô gái đi cùng anh đứng cách đó không xa: “Bạn gái của anh ? Sao không giới thiệu với em một chút?”

Vạn Dạ sắc mặt cứng đờ, lập tức khôi phục lại bình thường: “Là con gái bác anh, mới về nước hai ngày nay, nhờ anh chăm sóc hai ngày.” .

Anh nhìn chằm chằm mặt cô, dường như không muốn bỏ qua bất kỳ vẻ mặt gì trên mặt cô, đáng tiếc, không có như anh nghĩ.

Tô Thiển gật nhẹ đầu, “Làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật nha.” .

Vạn Dạ không nói, đôi mắt nhìn cô đang cột dây giày, con bé này, còn chưa phải thích giày cao gót.

Anh ngồi xổm người xuống, tự mình giúp cô đem dây giày buộc lại, Tô Thiển có chút ngượng ngùng nhìn một chút xung quanh, cũng ngồi xổm xuống : “Em tự mình làm là tốt rồi …”

Cách đó không xa, tên paparazzi trên cổ đeo máy chụp hình hưng phấn vỗ vài tấm hình xem ra cực kỳ mập mờ, hài lòng sải bước rời đi, đây chính là người không gần nữ sắc trong truyền thuyết Vạn Dạ Vạn Tổng tài, tin tức này, tuyệt đối có giá trị!

Nhiễm Mạn cùng cô gái đi tới, Tô Thiển cười xin lỗi với cô : “Dây giày của tớ bung ra …”

Cô gái chỉ hơi hơi gật đầu, vẻ mặt nhìn qua cũng không mấy tốt, tựa hồ đối với Tô Thiển có chút địch ý. Tô Thiển nhức đầu, Vạn đại thần a!!!

“Buổi tối cùng nhau ăn cơm đi, chúng ta rất lâu nay không có ở chung một chỗ gặp mặt rồi.”. Vạn Dạ không để ý lắm, tựa hồ trong mắt anh chỉ dung hạ được một mình Tô Thiển.

Tô Thiển cùng Nhiễm Mạn do dự, trước không nói tới chuyện không nên làm kỳ đà cản mũi người khác, bị An Thần biết cũng không thể rồi, nhưng càng ngày càng như là rõ ràng, An Thần hoàn toàn chính là một bình dấm chua.

“Thế nào? Nữ vương không có ý định thưởng cho tiểu nhân chút thể diện sao? Anh rất thương tâm!”. Vạn Dạ đáng thương nhìn Tô Thiển, như vậy Tô Thiển cũng không tiện thế nào cự tuyệt : “Được!”.

Trên tay bao lớn bao nhỏ y phục, giày, mỹ phẩm, cũng bị Vạn Dạ vượt lên trước trả tiền, làm cho Tô Thiển thật sự có chút ngượng ngùng.

Vạn Dạ chở mọi người dừng trước quán cay Tứ Xuyên, đây là Tô Thiển thích nhất đầy các món ăn xanh xanh đỏ đỏ khiến cho sắc mặt Hà Nguyệt đại biến, nhìn về phía Vạn Dạ trong mắt có chút khó tin, anh lại như vậy thích ăn cay.

“Hà tiểu thư không ăn cay được?” Tô Thiển thấy Hà Nguyệt một mực không động đũa, dừng tay một chút.

“Không, rất tốt.” Hà Nguyệt rủ xuống tầm mắt, có chút lộ ra mỉm cười.

Tô Thiển gật đầu, hướng phục vụ viên gọi một ly nước ấm đặt bên cạnh Hà Nguyệt nói : “Nếu quá cay chần qua nước một cái, mùi vị sẽ không kém đi nơi nào, uất ức cô rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.