Chương 551: Anh nếu tàn phế em chịu trách nhiệm?
Hạnh Hoa Thôn.
Hạ Úc Huân vừa về đến nhà liền nhìn thấy Âu Minh Hiên vô cùng tự nhiên mà ngồi trên sô pha phòng khách nhà cô, hai chân gác bàn trà, trong lòng ngực ôm gối ôm hellokitty hồng nhạt của cô, vui vẻ thoải mái mà vừa dùng di động chơi trò chơi vừa gặm táo……
Trong miệng còn ồn ào: “Tiểu nguyệt nha, mang lên cho tôi ấm trà!”
Bộ dáng kia, khỏi phái nói có bao nhiêu đáng đánh đòn.
Hạ Úc Huân thay đổi dép đi vào phòng, một chân đá vung lên đá vào eo anh, nói: “Lần trước đã cảnh cáo anh còn dám tái phạm! Sai ai vậy hả! Tiểu nguyệt nha là anh có thể gọi sao? Anh thật đúng là đem nhà người ta xem như nhà mình có phải hay không?”
“Ngao, nha đầu chết tiệt kia! Em đá hướng nào đó hả! Em có biết eo đối với một người đàn ông có bao nhiêu quan trọng không hả?” Âu Minh Hiên khẩn trương không thôi mà xoa eo, thấy Hoa Thủy Nguyệt bưng trà đi tới, ngao ngao kêu: “Thuốc thuốc thuốc! Tiểu nguyệt nha, mau lấy thuốc tiêu sưng tới cho anh!”
“Chị Nguyệt, chị cứ làm việc của chị đi! Đừng bận tâm đến anh ấy!” Hạ Úc Huân đem Tần Mộng Oanh đẩy mạnh vào bếp, cùng cô nháy mắt , xác định chưa bị lộ mới an tâm đi ra.
“Hạ Úc Huân, anh nếu tàn phế em chịu trách nhiệm?” Âu Minh Hiên còn đang gào lên.
Hạ Úc Huân vẻ mặt khinh thường nhìn dáng vẻ khẩn trương của anh, nói: “Phế đi cũng là do bản thân anh cả ngày túng dục quá độ mới phế, đừng ăn vạ trên người em!”
“Anh……” Âu Minh Hiên bị nghẹn đến một chữ đều nói không nên lời.
Túng dục quá độ! Nha đầu chết tiệt kia thật đúng là rắc muối ngay miệng vết thương anh!
“Về sau không cho phép chạy đến nơi này của em! Em cùng anh nói chuyện, anh có nghe hay không? Chị Nguyệt của em không phải người hầu của anh!”
“Có thể hầu hạ anh là phúc phận của cô ấy, bên cạnh anh mỹ nữ như mây, anh còn không cho bọn họ có cái cơ hội kia nữa là!” Âu Minh Hiên rung chân nói.
“Anh cũng biết bên cạnh anh mỹ nữ như mây, mấy năm nay chơi chưa đủ vui sao? Làm gì một hai phải bắt lấy một cô gái từng có con không buông, Âu Minh Hiên anh có phải có bệnh hay không?” Hạ Úc Huân vẻ mặt vô ngữ, ngay sau đó hỏi dò: “Hay là…… Lạc Lạc thật sự là con gái anh?”
“Em quản nhiều như vậy làm cái gì! Dù sao anh có lý do cần phải tìm được cô gái kia! Hạ Úc Huân anh lại cảnh cáo em một lần nữa, nếu như bị anh phát hiện em gạt anh, tình bạn giữa hai chúng ta liền chấm dứt!”
Nhìn vẻ mặt Âu Minh Hiên, tuyệt đối là nghiêm túc.
Hạ Úc Huân khóe miệng khẽ giật, thật không biết lỡ như người này người này biết Hoa Thủy Nguyệt chính là Tần Mộng Oanh sẽ nháo thành dạng gì……
Mặc kệ, dù sao lừa đều lừa, lừa đến cùng!
Âu Minh Hiên trên dưới đánh giá cách hóa trang của cô một cái, mặt lộ vẻ khinh thường, nói: “Mặc thành như vậy, em cho rằng em đang diễn Charlie ‘s Angels sao? Lãnh Tư Thần kia bắt ba ba trong rọ liền chờ em đưa tới cửa a! Anh nói lần sau trước khi làm việc gì em có thể nói trước cho anh một tiếng, đừng không đầu không đuôi mà liền xằng bậy như vậy được hay không a?”
“Nói cho anh làm gì? Chỉ số thông minh của anh nói không chừng còn chưa bằng em đâu!” Hạ Úc Huân nhỏ giọng nói thầm.
“Em nói cái gì?” Âu Minh Hiên vểnh tai.
“Không có gì, anh nói hẹn luật sư cho em, hẹn được chưa?”
“Anh làm việc em còn không yên tâm sao? Hẹn rồi, tối nay 8 giờ tại nhà hàng Pháp Senna. Tư liệu của em anh đã gửi qua cho anh ta xem, em đi trực tiếp cùng anh ta nói chuyện là được.” Âu Minh Hiên nói xong vỗ vỗ mông đứng lên: “Thôi, biết em ghét bỏ anh, anh liền đi!”
“A, đúng rồi!” Mới vừa đi được vài bước lại đứng lại, nói: “Hạ Úc Huân, anh lại cảnh cáo em một lần nữa…… Ngao ngao ngao……”
Lời còn chưa dứt trực tiếp bị Hạ Úc Huân không thể nhịn được nữa một đường đá ra khỏi cửa.
Nhìn người kia ở nơi xa không ngừng phủi dấu chân trên mông, Hạ Úc Huân vô ngữ mà gõ nhẹ cửa.
“Úc huân, làm khó em rồi.” Tần Mộng Oanh xin lỗi nói.
“Không có việc gì, tên này chính là ngứa da, đánh hai lần liền yên tĩnh!”