Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 388: Chương 388: Cả ngày đều thuộc về em




Chương 390: Cả ngày đều thuộc về em

Vì thế Hạ Úc Huân cứ như vậy bọc thành một viên cầu đi theo Lãnh Tư Thần ra ngoài.

Trải qua nơi có vài tầng cửa, không tầng cửa nào không yêu cầu mật mã và vân tay chỉ có Lãnh Tư Thần biết, toàn bộ người trông coi bên ngoài cũng chỉ nghe khẩu lệnh của Lãnh Tư Thần.

Nơi cô ở như thiết thông kín kẽ, ngay cả ruồi bọ đều bay không lọt được, cho nên Renault vẫn luôn không tìm được cơ hội mang cô đi.

Có lẽ…… Có lẽ hôm nay là một cơ hội……

Hạ Úc Huân không khỏi xiết chặt hai năm đấm, giây tiếp theo, vẻ mặt ngẩn ra, thì ra là bị Lãnh Tư Thần cầm tay đeo găng tay ấm.

Hạ Úc Huân bất đắc dĩ mà thở dài, anh thật sự chuẩn bị đem cô bọc thành quả cầu sao?

Ách, anh hẳn không phải nghĩ thông suốt phương thức hạn chế giá trị vũ lực cô chứ……

Đừng nói, vẫn rất hữu dụng!

Tay chân cô hiện tại đều duỗi không ra……

Bất quá, Lãnh Tư Thần chỉ cho cô đeo một bên, một tay kia không có đeo, mà bị anh nắm, nắm trong lòng bàn tay ấm áp.

Hạ Úc Huân cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay anh, trong lòng chua xót nói không nên lời……

Mọi thứ này đều là những thứ cô từng hướng tới, nhưng cái giá phải trả để có được quá nặng nề, nặng nề đến mức cô không cách nào gánh vác nổi.

Rất nhanh xe của Lãnh Tư Thần chậm rãi mở ra, Lương Khiêm ở phía trước lái xe, Lãnh Tư Thần ôm cô ngồi phía sau, sau xe bọn họ còn ba chiếc đi theo, đại khái là đề phòng có người trên đường cướp người.

Gần đây học trưởng và Mặc cũng ngừng nghỉ, tựa hồ đều bị chuyện gì đó ngăn trở, rất có thể là Lãnh Tư Thần động tay động chân, mà Uất Trì Phi cũng không có tới nữa.

Hạ Úc Huân cười khổ, cô đây là thật sự thành họa quốc yêu phi sao?

Dọc theo đường đi, cửa hàng ngoài cửa sổ tất cả đều giăng đèn kết hoa, cửa trang trí rất nhiều cây thông Noel phát sáng, Hạ Úc Huân có chút hoảng hốt, nhìn ngày trên di động, lúc này mới phát giác, hôm nay cư nhiên là lễ Giáng Sinh……

Nửa giờ sau, xe dừng lại.

Hạ Úc Huân xuống xe, nhìn cổng vòm trai trí một mảnh đỏ xanh đầy không khí Giáng Sinh trước mắt, còn có cây thông Noel thật lớn ngay cổng chính, cùng với nhân viên hóa trang thành ông già Noel……

Cô vẫn luôn không hỏi Lãnh Tư Thần muốn mang cô đi đâu, không nghĩ tới người không thú vị như Lãnh Tư Thần cư nhiên sẽ mang cô tới công viên giải trí.

“Sao? Thích chứ?” Lãnh Tư Thần hỏi.

Nhìn vẻ mặt Lãnh Tư Thần chờ mong mà khẩn trương, Hạ Úc Huân gật gật đầu.

Lãnh Tư Thần nhẹ nhàng thở ra, kéo tay cô, nói: “Vào đi thôi, hôm nay cả ngày của anh đều thuộc về em! Cùng em chơi thỏa thích!”

Phía sau hai người từ trong chiếc xe màu đen thứ tư.

Uất Trì Phi vẻ mặt âm u, nói: “Đây đã là lúc nào rồi, cư nhiên còn có tâm tư bồi phụ nữ ra chơi lễ Giáng Sinh! Lão đại thật là điên rồi! Cô gái này nhất định phải trừ bỏ!”

Hướng Viễn bên cạnh lắc lắc mà nhìn hắn một cái, nói: “Được rồi phi ca, anh còn ngại lần trước bị lão đại đánh chưa đủ thảm sao?”

Uất Trì Phi sắc mặt cứng đờ, đáp: “Lời thật thì khó nghe! Cho dù bị lão đại đánh chết ta cũng phải nói!”

“Được rồi, bình tĩnh chút không được sao? Hôm nay dù sao cũng là ngày đặc biệt, anh có thể châm chước thì châm chước đi, đôi tình nhân nào mà không cùng trải qua lễ Giáng Sinh a? Đây không phải thói thường của con người sao?” Hướng Viễn khuyên.

“Lão đại không phải người bình thường!”

Hướng Viễn làm vẻ quẫn bách, nói:“Lão đại cho dù lợi hại cũng là con người mà, anh đừng sùng bái mù quáng được không?”

“Hướng Viễn! Ngươi rốt cuộc đứng về bên kia sao? Sao lại luôn nói giúp cô gái kia vậy!” Uất Trì Phi giận dữ hét.

“Phi ca, anh không cảm thấy anh mấy ngày nay đặc biệt nóng nảy sao?” Hướng Viễn bịt tai lại, nhỏ giọng ngập ngừng nói: “Anh nên không phải là yêu lão đại rồi chứ…… Cho nên nhìn thấy lão đại bị cướp mới kích động như vậy……”

“Ngươi lẩm nhẩm lầm nhầm cái gì a?”

“Ách, không có gì không có gì……”

……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.