Chương 233: Có thể bớt phóng túng một chút không?
“Hằng tinh có thể lệch khỏi quỹ đạo hay không thì em không biết, nhưng, nhìn dáng vẻ, Lãnh Tư Thần xác thật là bị chị thu phục. Tuy rằng không biết chị rốt cuộc làm như thế nào, nhưng, em thật sự quá bội phục chị!
Trước đây em chưa từng bội phục ai, Lãnh Tư Thần là người duy nhất, hiện tại, chị đã thành công thay thế vị trí của anh ta.” Nam Cung Mặc cười nói.
“A —— lại tiếp tục như vậy tôi sắp điên rồi! Tôi cần phát tiết phát tiết!” Hạ Úc Huân ôm chăn ở trên giường lăn qua lăn lại.
“Chị, em muốn nhắc nhở chị một chút, mặt trăng lóa mắt tuy rằng thực khiến người ta hướng tới, nhưng, nếu đến quá gần, khó tránh khỏi sẽ bị nhiệt độ của nó làm bỏng rát.” Nam Cung Mặc lo lắng nói.
“Tôi biết! Cho nên tôi vẫn luôn đang nỗ lực làm tốt hơn, trở thành người phụ nữ có thể đứng ở bên cạnh anh ấy.”
“Không cảm thấy vất vả sao?”
Hạ Úc Huân lắc đầu, “Vì thích một người mà nỗ lực, một chút đều không vất vả. Chờ cậu có người cậu thích, muốn bảo hộ, liền sẽ hiểu.”
Hạ Úc Huân nói đột nhiên nhớ tới chính sự, lăn long lóc bò dậy, nói: “Nói nửa ngày, tôi còn chưa nói chính sự a! Cậu rốt cuộc có muốn đi đại học C không? Tôi hôm nay chính là cố ý từ xa chạy tới đưa cậu đi nhập học!”
“Không đi!” Nam Cung Mặc không chút do dự nói.
“Vì cái gì a! Tuy rằng đại học C so với đại học A kém một chút! Nhưng đại học C chính là địa bàn của tôi, nếu cậu đi, tuyệt đối không có ai dám khi dễ cậu!” Hạ Úc Huân lời thề son sắt.
“Làm ơn, đây không phải trọng điểm được chứ?” Nam Cung Mặc bất đắc dĩ.
“Được, vậy chúng ta nói trọng điểm, cậu có đi hay không?” Hạ Úc Huân cọ cọ cọ lẻn đến trước người cậu ngồi xổm, hai mắt to tròn mở ra hệt như đôi mắt chó con nhìn cậu.
“Em không đi, em dựa vào cái gì phải chịu sự sắp xếp của ông ta.” Nam Cung Mặc quay mặt đi.
“Đi đi mà! Đó chính là trường học cũ của người ta! Cho chút mặt mũi được không?” Hạ Úc Huân đem đầu đáp trên đầu gối cậu cọ cọ.
“Này, chị đừng có làm giống pudding vậy chứ?” Nam Cung Mặc ho nhẹ một tiếng đẩy cô ra.
“Làm ơn, chị so với pudding vẫn đáng yêu hơn nhiều?” Hạ Úc Huân bất mãn, sau đó nói lời thấm thía: “Ngu ngốc, cậu làm gì không đi a! Đi học liền có thể trọ ở trường, cậu không phải không muốn ở nhà sao? Ba mẹ cậu tất cả đều chuẩn bị định cư trong nước, chẳng lẽ cậu chuẩn bị một mình về Italy?”
Quả nhiên, nghe nói như thế, Nam Cung Mặc có chút do dự.
“Mặc, đi đi mà!”
“Thì đi.”
Kỳ thật, cuối cùng làm cậu thỏa hiệp, là vết thương trên mặt cô.
-
Dọc theo đường đi Hạ Úc Huân hoàn toàn là bay đến đại học C.
“Lái nhanh một chút, buổi tối tôi còn có hẹn a!” Hạ Úc Huân không yên tâm mà dặn dò.
Nam Cung Mặc không nỡ nhìn thẳng mà thở dài, “Chị, chị có thể bớt phóng túng một chút hay không?”
“Tôi làm sao vậy?”
“Chị đã ngây ngô cười dọc đường rồi! Lau lau nước miếng chị đi, đừng làm rớt trên Silver Charm của em!”
Hạ Úc Huân tiếp tục ha ha ngây ngô cười, “Tôi vui vẻ sao! Cậu có biết hay không, Hạ Úc Huân tôi xui xẻo hơn hai mươi năm, hiện tại rốt cuộc đã thay đổi vận khí!
Học trưởng vẫn luôn mắng tôi không phân biệt giới tính cư nhiên cùng tôi cầu hôn, vũ trụ vô địch đại băng sớn tôi đã theo đuổi nhiều năm như vậy cư nhiên chủ động nói rõ với tôi, vừa rồi thần tượng của tôi còn nói muốn nhận tôi làm con gái nuôi!
Biết cái gì gọi là trên trời rơi xuống bánh có nhân chứ? Chính là đây! Ha ha ha…… Đập chết tôi đi! Đập chết tôi đi!”
“Chị cứ tự mãn đi! Bất quá, chị đáp ứng Nam Cung Lâm sao?” Nam Cung Mặc có chút khẩn trương hỏi. Không biết sao, cậu theo bản năng có chút không hy vọng cô đáp ứng.
“Vẫn chưa a.”
“Vì cái gì không đáp ứng?”
“Bởi vì, tôi vẫn cảm thấy mình đang nằm mơ, chờ tôi tỉnh rồi nói sau!”
“……” Chỉ mong chị vĩnh viễn sẽ không tỉnh.