Chương 490: Dường như không quá giống một người cha
Khóe môi Lãnh Tư Thần nhẹ nhếch, đáp: “Uhm, ngày rất quan trọng.”
Tiểu Bạch đột nhiên nhớ tới một sự kiện, ảo não nói: “Vẫn không được, trong máy tính của chú không có trò chơi con muốn.”
Trong máy tính anh tất cả đều là tư liệu văn kiện, những thứ trò chơi như vậy từ sau khi tốt nghiệp đại học tiếp quản công ty anh liền không đụng vào.
“Con muốn chơi trò chơi sao?” Lãnh Tư Thần nhướng mày.
“Uhm, hẹn 7 giờ quyết đấu, tuyệt đối không thể thất hẹn! Sẽ rất mất mặt!” Vẻ mặt cậu nhóc nghiêm túc nói.
“Vậy bây giờ download về đi, rất nhanh. Trò chơi gì vậy?” Lãnh Tư Thần hỏi.
Tiểu Bạch có chút kinh ngạc mà nhìn anh một cái, sau đó ngơ ngẩn mà trả lời: “Mộng ảo xuyên việt.”
Lãnh Tư Thần không như những người lớn khác câu đầu tiên liền trách cứ cậu còn nhỏ tuổi đã bị mê hoặc bởi trò chơi, cái này làm cho cậu rất kinh ngạc.
Anh dường như không quá giống một người cha……
Lãnh Tư Thần gật gật đầu, có chút ấn tượng, hình như là một game online gần đây rất hot.
Nửa giờ sau, trò chơi tải xong, Tiểu Bạch thành công online trước 7 giờ.
Lãnh Tư Thần kinh ngạc phát hiện cậu nhóc này cư nhiên nằm trong bảng xếp hạng thế giới, hơn nữa còn xếp thứ nhất, nhưng lại độc lai độc vãng, đẳng cấp cao như vậy, mà không gia nhập bất cứ bang phái nào, cũng không có bạn đồng hành.
Không biết những người chơi đó nếu biết cao thủ đệ nhất toàn khu là một cậu nhóc chưa đầy năm tuổi, sẽ có cảm tưởng gì.
Không tồi, đứa nhỏ này có cá tính!
Cư nhiên giống hệt anh lúc trước!
Thời học sinh anh cũng rất tinh thông các trò chơi, tác phong hành sự cũng thích độc lai độc vãng, cũng khá khiêm tốn.
Mà trên thực tế, khiêm tốn chính là ngạo mạn mà khoe ra nhất!
Tiểu Bạch khiêu chiến chính là người xếp thứ hai trong bảng xếp hạng, tên đứa nhóc kia rất cá tính: Quy tâm tựa tiện. Thành lập bang phái tên “Ninja môn”.
Hoá ra bên trong một đám đều là Ninja rùa sao?
Nhân vật trò chơi của Tiểu Bạch tên là “Phi thương cử bạch”, xuất từ “Ngô đô phú” của Tả Tư.
Nhìn không ra, đứa nhỏ này không chỉ còn nhỏ tuổi đã hiểu tiếng Anh, còn rất yêu thích văn chương!
Bởi vì trận quyết đấu này, rất nhiều người chơi dậy sớm chạy tới xem náo nhiệt.
Chỉ là, kết quả trước sau như một mà khiến người ta thất vọng, thắng bại không hề hồi hộp, Ngọc Tiêu công tử một thân y phục trắng từ trên cao nhìn xuống Ninja áo đen chật vật bất kham.
Quy tâm tựa tiện bên kia nói chuyện rất khó nghe, người thua so với kẻ thắng còn cuồng vọng hơn.
“Hắn nói con thắng chỉ là vận khí.” Lãnh Tư Thần rất có hứng thú mà nhìn nhân vật bên trong đối thoại.
“Hắn thắng mới là vận khí.” Tiểu Bạch hừ một tiếng.
“Hắn nói muốn hack tài khoản con kìa!” Lãnh Tư Thần tiếp tục nhướng mày.
“Tùy tiện.” Tiểu Bạch khinh thường nói.
“Hắn còn nói……”
Hai cha con nhìn Quy tâm tựa tiện đánh ra một câu, đồng thời thay đổi sắc mặt.
Thực hiển nhiên, câu nói kia rất không có tố chất mà đụng đến điểm mấu chốt của hai người.
“Mẹ nói không cần cùng người khác tranh chấp! Huống hồ chỉ là trò chơi mà thôi……” Tiểu Bạch nhịn tức giận nói.
Lãnh Tư Thần vừa nhanh chóng ở trên bàn phím gõ qua một câu, vừa hướng Tiểu Bạch nói: “Lúc nào cũng nhường nhịn không thể giải quyết vấn đề, ngược lại sẽ chỉ làm kẻ địch càng thêm kiêu ngạo. Nguyên tắc của ta chính là…… Đánh tới khi hắn phục mới thôi!”
Tiểu Bạch nhìn về phía màn hình, Lãnh Tư Thần vừa rồi gõ một câu gần như kiêu ngạo nói: Muốn tìm chết, thành toàn cho ngươi.
Ngay sau đó Phi thương cử bạch đã đi xuống đường.
“Chú muốn làm thế nào?” Nhìn nụ cười tà tứ trên khóe miệng Lãnh Tư Thần, Tiểu Bạch theo bản năng cảm thấy người nào đó thật xui xẻo.
“Gậy ông đập lưng ông, hắn không phải nói muốn hack tài khoản con sao?” Lãnh Tư Thần vừa nói ngón tay vừa nhanh chóng bay múa trên bàn phím.