Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 287: Chương 287: Em cắn chết anh thì thôi




Chương 288: Em cắn chết anh thì thôi

Tuy rằng Lãnh Tư Thần thoạt nhìn không có gì khác thường, nhưng Hạ Úc Huân vẫn nhạy bén mà nhận thấy được anh tựa hồ có chút không thích hợp, xoay người hỏi, “Làm sao vậy? Ai gọi vậy?”

“Không có việc gì, công ty bên kia báo cáo công tác với anh.” Lãnh Tư Thần đem cô ôm càng chặt, nói: “Cho anh ôm một chút.”

Hạ Úc Huân chớp chớp mắt, tùy ý anh ôm mình, cũng không hỏi nhiều, suy đoán có thể là công ty xảy ra cái gì phiền toái?

Lãnh Tư Thần chỉ lẳng lặng mà ôm cô, cái gì cũng không làm, cái gì cũng chưa nói, bấu không khí giữa hai người trở nên âm áp hiếm có.

Hạ Úc Huân thực hưởng thụ thời khắc như vậy, thậm chí cứ muốn sẽ mãi như vậy cho đến thiên hoang địa lão……

Cứ như vậy ôm nhau hơn nửa tiếng đồng hồ, đến khi tiếng chuông cửa vang lên, có người đưa tới cho cô vài bộ quần áo.

Lãnh Tư Thần thúc giục cô đem quần áo thay ra, sau đó thần bí mà nói muốn mang cô đến một nơi, hỏi anh đi nơi nào anh cũng không nói.

Kỳ thật Hạ Úc Huân không muốn đi, thân thể quá mệt mỏi, hơn nữa lo lắng chuyện nhà, thật sự không có tinh thần gì, bất đắc dĩ ở nơi trời xa đất lạ quỷ quái này, cô chỉ có thể đi theo sói xám này thôi.

“A Thần, chúng ta rốt cuộc phải đi đâu a? Em phải về nhà! Pudding chết đói làm sao bây giờ? Lại không quay về em sẽ bị ba em đánh chết!”

Trên xe, Hạ Úc Huân kêu rên suốt một đường.

Lãnh Tư Thần cảm thấy mỹ mãn mà đem cô ôm ngồi trên đùi, cằm chống trán cô, buồn bã nói: “Dù sao em trở về ngày nào kết quả đều sẽ là bị ba em đánh chết, về trễ một chút có thể chết muộn hơn vài ngày!”

“Lãnh, tư, thần! Anh đây là cái logic kỳ quái gì a! Em còn nói sớm chết sớm siêu sinh a!”

“Được rồi được rồi, đừng nháo có được không?” Lãnh Tư Thần đem cô chọc cho xù lông lại bắt đầu dỗ.

“Anh đi chết đi! Rốt cuộc là ai đang nháo? Đừng dùng loại ngữ khí người lớn mà nói chuyện với em, em không phải trẻ con!” Hạ Úc Huân tiếp tục xù lông.

“Uhm, xác thật không phải trẻ con, là một người phụ nữ chân chính!” Lãnh Tư Thần thực nghiêm túc mà tán đồng nói.

Hạ Úc Huân hai má đỏ lên, ngao một tiếng nhào lên, nói: “Khốn nạn, em cắn chết anh thì thôi!”

Hai người lại nháo thành một đoàn.

Lương Khiêm trở thành tài xế kiêm bóng đèn thê lương mà ai oán một tiếng.

Còn có thể cho chó độc thân này một đường sống hay không vậy?

Lãnh Tư Thần đối với phụ nữ từ trước đến nay vẫn lãnh đạm cư nhiên sẽ thích trêu đùa Hạ Úc Huân, không chỉ có thích, quả thực là đã đến trình độ nghiện.

Động một tí liền đem tiểu cô nướng người ta chọc tức giận đến oa oa kêu to, sau đó lại cố sức đi dỗ dành cô, tựa như bây giờ.

Phía sau cái người thú vị kia thật sự là lão đại cao quý lãnh diễm của anh sao?

Hình tượng Lãnh Tư Thần trong cảm nhận của anh giờ phút này đã tiêu tan ảo ảnh thành mảnh vụn, anh thật sự là không thể khoanh tay ngồi nhìn……

Hai người nháo xong, Lãnh Tư Thần lấy notebook ra, đưa tới đầu gối Hạ Úc Huân, nói: “Cho em xem một thứ.”

“Xem cái gì?” Hạ Úc Huân lẩm bẩm.

“Bảo bối pudding của em, còn có ba ba vừa trở về liền sẽ đấnh chết em.” Lãnh Tư Thần vừa nói vừa mở video ra.

“A ——” Video mới vừa phát, Hạ Úc Huân lập tức vui sướng vạn phần mà ôm lấy màn hình, thò lại gần, hôn một cái, “Mua~ pudding! Thân ái, chị nhớ em muốn chết!”

Giữa hình ảnh, pudding đang trước cánh cửa chính phong cách ngủ gật, nằm ở trên mặt đất cuộn tròn lại, từ xa nhìn lại, hoàn toàn như một quả cầu lông xù, đáng yêu không chịu được, làm người ta nhìn liền muốn chà đạp.

“Ưm…… Pudding hình như lại béo lên!” Hạ Úc Huân lau mồ hôi.

Chủ nhân lâu như vậy không ở nhà, em liền không thể hơi u buồn một chút sao? Cư nhiên không chỉ có không ốm còn mập lên! Đồ chó con không lương tâm! Lãnh Tư Thần đưa qua quả nhiên là vật giống chủ của nó……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.