Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 39: Chương 39: Hạ Úc Huân, cô gan lắm!




Chương 39: Hạ Úc Huân, cô gan lắm!

Hạ Úc Huân trầm mặt không nói lời nào, ngoắc ngoắc ngón tay gọi Tiểu Bảo đang đá chân nói: “Tiểu Bảo, lại đây!”

Trương Bảo lập tức né xa ba thước, nói:“Sư tỷ, cầu xin ngài tha cho tôi đi! Ngài đều đã đánh suốt cả một ngày!”

Hàn Phong thảm nhất, ngày hôm qua Hạ Úc Huân còn hứa hẹn giảm bớt huấn luyện, nào biết hôm nay lại hướng anh tiến hành tra tấn cực kỳ tàn ác phi nhân tính.

Ba bao cát đáng thương tất cả đều trốn trong một góc.

Hạ Úc Huân tự mình thành hình chữ đại nằm trên mặt đất, khoa trương mà kêu rên một tiếng: “Học trưởng, tôi toàn thân vô lực, mắt đầy sao xẹt, ấn đường biến thành màu đen, tôi cảm thấy tôi sắp không chịu được rồi!”

Ba thiếu niên trong góc không nói gì chỉ vả mồ hôi hột, cô như vậy, điên cuồng mấy con trâu đều có thể chế phục, còn toàn thân vô lực, không nói được? Cũng may mắn cô còn nói được.

“Không được, tôi phải chống đỡ, nhất định phải chống đỡ!” Hạ Úc Huân đột nhiên lại nhảy dựng lên, vào trong sân chạy bộ.

Âu Minh Hiên nhìn dáng vẻ lăn lộn kia của cô, vẻ mặt có chút sụp đổ.

Nha đầu này như thế nào lại giống như người nghiện thuốc phiện vậy chứ?

Có lẽ, loại đàn ông như Lãnh Tư Thần chú định chính là anh túc của phụ nữ……

Vì sự an toàn cho tính mạng của cô, vẫn là mau chóng giúp cô “Cai nghiện”!

-

Giờ phút này, người nào đó đang công bố giá vô số kim cương trước quầy, Lãnh Tư Thần kiềm nén sự không kiên nhẫn, không chút để ý mà cùng Bạch Thiên Ngưng chọn nhẫn đính hôn.

“Tư Thần, anh xem cái này em đeo có đẹp không?”

“Không tồi.” Lời ít mà ý nhiều.

“Tiểu thư, tay cô thật đẹp, khí chất lại cao quý, chiếc nhẫn này thật sự thích hợp với cô.” Nhân viên cửa hàng ra sức đẩy mạnh doanh số.

Bạch Thiên Ngưng đùa nghịch nhẫn, khó xử nói: “Nhưng, đắt như vậy.”

“Lấy cái này đi!”

Cô đã chọn suốt một buổi sáng, Lãnh Tư Thần rốt cuộc không kiên nhẫn ngầm kết luận.

Nhân viên cửa hàng lập tức vui vẻ ra mặt, nói:“Tiểu thư, ông xã ngài thật tốt!”

Bạch Thiên Ngưng rụt rè mà cười.

Chuông di động vang lên, Lãnh Tư Thần rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, nói: “Anh đi ra ngoài nhận điện thoại.”

Lãnh Tư Thần sải bước đi ra khỏi nơi đã ở lại suốt một buổi sáng kia, vừa bực bội mà lôi kéo cà vạt của mình, vừa tâm tình không tốt hỏi: “Lương Khiêm, chuyện gì?”

“Lãnh tổng, tin tức mới nhất! Tôi nghe nói có người muốn động vào Hạ Úc Huân bảo tiêu của anh!” Lương khiêm phấn khởi mà nói.

Sắc mặt Lãnh Tư Thần lập tức tối sầm xuống, đáp: “Có ý tứ gì?”

“Cụ thể tôi cũng không rõ lắm, nhưng khẳng định là đối thủ một mất một còn trên thương trường của anh. Bọn họ động vào anh vài lần đều bị Hạ Úc Huân phá hủy, cho nên hiện tại người ta coi cô ấy như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Theo tôi biết, người ta đã ở trên đường cảnh cáo cô ấy một lần, sau rốt cuộc kết quả thế nào liền không rõ ràng lắm, bất quá xem cô ấy đến bây giờ còn tung tăng nhảy nhót, khẳng định là không có việc gì. Bất quá lần này chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy, ra giá lần này chính là đại nhân vật, ra tay thực rộng rãi, sợ là quá mấy ngày nữa sẽ phải động thủ!”

“Đã biết, cậu tiếp tục điều tra.”

“Yên tâm, giao cho tôi.”

Sau khi cắt điện thoại của Lương Khiêm, Lãnh Tư Thần cơ hồ lập tức gọi cho Hạ Úc Huân.

Cùng lúc đó, tinh võ quán truyền đến tiếng kêu cực kỳ bi thảm của Hạ Úc Huân.

“A ——”

Âu Minh Hiên đang đấm bao cát coi như không thấy gì đi qua Hạ úc Huân đang giả chết lại đột nhiên xác chết vùng dậy, nói: “Cô đủ rồi! Lại làm sao vậy!”

Hạ Úc Huân đôi tay run rẩy mà nâng di động, nói: “Học học học…… Học trưởng……”

“Cô gặp quỷ?”

Âu Minh Hiên vừa dứt lời liền nhìn thấy trên màn hình di động Hạ Úc Huân là một chuỗi chữ cái tiếng Anh, khóe miệng run rẩy nói: “My–Sunshine? Tên ghê tởm như vậy, là ai?”

Hạ Úc Huân không kịp giải thích, bị tiếng chuông thúc giục đến mức khẩn trương nhận điện thoại, thanh âm có chút lơ mơ: “A lô, tổng giám đốc……”

“Sao lại lâu như vậy mới nhận điện thoại.” Thanh âm Lãnh Tư Thần thực không vui.

“Tôi tôi tôi…… Tôi……”

“Hạ Úc Huân, kỳ nghỉ của cô kết thúc, lập tức về công ty.” Lãnh Tư Thần không kiên nhẫn mà cắt ngang cô.

Hạ Úc Huân ngây ngốc hỏi: “Vì cái gì a?”

Cô hẳn sẽ không thực ngốc thực ngây ngô đến mức cho rằng anh là nhớ mình.

Một bên Âu Minh Hiên đột nhiên đoạt lấy điện thoại trong tay Hạ úc Huân, nói: “ Thực xin lỗi, Úc Huân cô ấy hiện tại rất bận, hơn nữa, đây là kỳ nghỉ của cô ấy, không phải thời gian đi làm, không có nghĩa vụ nghe theo!”

“Hạ Úc Huân, cô gan lắm!”

Sau một tiếng vang lớn, chiếc di động của Lãnh Tư Thần lại báo hỏng……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.