Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 862: Chương 862: Ham sắc đẹp chọc họa (6)




Nha đầu chết tiệt kia, lá gan lớn, cư nhiên dám cúp điện thoại của anh!

Lãnh Tư Thần tiếp tục gọi qua, đối phương thế nhưng tắt máy, trong khoảng thời gian ngắn sắc mặt mưa gió sắp đến càng thêm đáng sợ, đông lạnh đến suốt một buổi tối không ai dám đi lên cùng anh đáp lời.

Mà mũ lưỡi trai bên này, đang tiếp tục cởi quần áo Hạ Úc Huân.

Gã khẩu trang đứng trước giường chuẩn bị camera nhìn cô gái bị cởi áo khoác, váy cũng kéo xuống một nửa, lộ ra ánh sang dụ hoặc như trân châu, da thịt trong người, ùng ục một tiếng nuốt nước bọt, nhịn không được thử thăm dò mở miệng nói: “Này, Hắc tử! Chúng ta…… Bằng không chúng ta trước nếm thử một chút? Lão tử trước nay vẫn chưa từng nếm qua bạch phú mỹ đâu!”

“Nếm thử mới mẻ?” Động tác của tên mũ lưỡi trai dừng một chút, ánh mắt ở trên người cô gái đánh giá một vòng, độ ấm trong con ngươi rõ ràng dần dần lên cao.

“Đúng vậy đúng vậy!” Gã khẩu trang gật đầu không ngừng.

Ngón tay mũ lưỡi trai sờ sờ đầu vai mượt mà trần trụi của cô gái, nhưng chỉ vài giây liền thu về, con ngươi hiện lên một tia tàn khốc: “Không được! Nhanh chóng làm chính sự! Làm xong vụ này lấy được tiền, cậu muốn phụ nữ gì mà không có! Đừng để đến lúc đó giỏ tre múc nước chẳng được gì!”

Gã khẩu trang ảo não mà thở dài, trong lòng âm thầm nói thầm, nhưng không có mặt hàng tốt như vậy……

Tuy rằng trong mắt đều là tiếc nuối, quả thực đấm ngực dậm chân, nhưng hắn hiểu tính tình Hắc Tử, không dám nói ra, chỉ có thể nhanh chóng khởi động camera.

“Tôi nói cho cậu biết, chờ lát nữa chụp như vậy, đứng ở cửa sổ, góc độ thấp một chút, như vậy nhìn không ra mắt bọn họ đang nhắm, hiện tại chụp mà không quay video, ảnh chụp cần phải hết sức chân thật……”

“Kỳ thật chúng ta có thể cho tiểu tử này uống chút thuốc mà! Đến lúc đó còn sợ nó không theo sao?” Gã khẩu trang nói thầm.

“Ai sẽ biết tiểu tử này sẽ nửa đường thay đổi, tôi còn mang theo bên người một đống các loại thuốc này a? Tôi liền mang theo một lọ! Cậu biết một lọ đắt thế nào không?” Mũ lưỡi trai cả giận nói.

Gã khẩu trang đá Tô Trừng Duẫn một đá, một bộ nhìn kẻ ngốc, nói: “A, thật là ngu xuẩn, có tiền lại được nằm trên con nhóc này, chuyện tốt như vậy cư nhiên đẩy ra bên ngoài, tôi thấy dáng vẻ cậu ta về sau cũng sẽ không có tiền đồ gì lớn rồi……”

……

Hai người đang nói chuyện, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa dồn dập.

Hai người tức khắc cảnh giác mà nhìn ra bên ngoài, kinh nghi bất định hai mặt nhìn nhau.

Mũ lưỡi trai trầm ngâm: “Đã trễ thế này sẽ là ai?”

Khẩu trang suy đoán nói: “Có thể là sắp xếp phóng viên tới không?”

Mũ lưỡi trai trừng hắn một cái, đáp: “Không thể nào, dựa theo kế hoạch, phóng viên là sáng mai mới đến, sao có thể đến lúc này!”

Khẩu trang sắc mặt ngưng lại: “Vậy sẽ là ai a……”

“Cậu đi xem! Cẩn thận một chút!” Mũ lưỡi trai thúc giục.

“Được!” Khẩu trang thật cẩn thận mà đi đến huyền quan.

Đang nheo một con mắt từ mắt mèo nhìn ra bên ngoài xem là ai, êm đẹp cửa lớn đột nhiên một chân bị người từ bên ngoài đá văng, ngay cả hắn cũng bị cửa văng ngã trên mặt đất.

“A ——” Gã khẩu trang che eo lăn vài vòng tại chỗ, nhìn ba người đột nhiên xông tới, mặt kinh ngạc nói: “Ai? Các người là ai?”

Người đàn ông cầm đầu mặc áo khoác da đen như gió lốc chạy vào phòng ngủ, hai vệ sĩ đi theo sau hắn một tay đem gã đàn ông đeo khẩu trang đang nhìn tình huống không đúng mà có ý đồ chạy trốn giữ chặt lại.

“Anh…… Thẩm…… Thẩm Diệu An……” Mũ lưỡi trai nghe được thanh âm không thích hợp mới vừa chạy ra khỏi phòng ngủ nhìn thấy người tới, trên mặt lập tức lộ ra vài phần kinh hoảng.

Đáng chết, người này sao đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.