Chương 270: Hội đấu giá
“Thế nào? Vừa ý ai rồi à?”
“Cũng chưa có ai đặc biệt, không thú vị……”
“Ai, đúng vậy, sẽ không phải là một chuyến tay không nữa chứ? Hội đấu giá này xác thật là càng ngày càng tệ!”
……
Ngồi trên ghế tiệc thỉnh thoảng truyền đến tiếng nói chuyện với nhau như vậy.
Lam Hạo Dương nhàm chán mà mở notebook ra, đăng nhập MSN.
Thật không biết anh hôm nay tới nơi này làm gì, nếu không phải vì cổ động cho tên gian thương kiêm kẻ tham tiền kia, anh sẽ không tới loại hội đấu giá nhàm chán này.
Không hiểu nổi loại trò chơi không thú vị này sao còn có thể kiếm chác được nhiều tiền như vậy.
Người trẻ tuổi bên cạnh Lam Hạo Dương vừa hưng phấn mà nhìn màn hình, vừa thò qua hỏi: “Này này! Lam thiếu, giúp tôi nhìn xem, đêm nay tôi nên chọn ai?”
Lam Hạo Dương bố thí từ notebook ngẩng đầu lên, nói: “1, 3, 7, 9 là tên Lam Tu kia dùng rất nhiều tiền huấn luyện ra, đảm bảo về kỹ thuật. Xem khí chất 2, 4, 5, thân phận hẳn là không bình thường nha! Ha ha, mua về nhất dạ xuân tiêu, người ta làm không tốt sẽ tố cáo cậu, nói cô ta là thiên kim của một xí nghiệp nào đó, muốn cậu chịu trách nhiệm với cô ta……”
“Ách, không thể nào?”
“Không tin? Vậy cậu có thể thử xem sao!” Lam Hạo Dương nhún vai.
Đang ngồi tất cả đều là trùm thương nghiệp, vậy nơi nào là bọn họ tìm niềm vui trong hội đấu giá, sớm thành con đường cho phụ nữ phàn quyền phụ qu, đều sắp trở thành hội bách hoa hoàng đế cổ đại tuyển chọn phi tử.
Wall hiện tại hoàn toàn là người mua người bán hai bên có lợi, vừa có thể thu tiền bọn họ, lại vừa có thể thu được tiền của những cô gái muốn tiến vào.
Tên Lam Tu kia đã gian thương đạt tới cảnh giới nhất định rồi.
Người vừa hỏi chuyện là người thừa kế tập đoàn áo pháp, năm nay mới vừa tròn mười tám tuổi, lần đầu tiên tới loại hội đấu giá này, tiểu tử dễ dàng hưng phấn.
Nghe nói tập đoàn áo pháp trước đó vài ngày không biết sao đắc tội với tập đoàn thiên lâm, bị chỉnh rất thảm, nhưng tiểu tử này một chút cũng không vì chuyện nhà mà lo lắng, mỗi ngày đều ăn chơi đàng điếm.
Ai! Xã hội thượng lưu chính là hủ bại mà!
“Tôi tin, Lam thiếu anh có kinh nghiệm như vậy, tôi sao có thể không tin được đây! Ha ha……”
Một bên có người chen vào nói, “Nghe nói Lam thiếu cùng người phụ trách quan hệ không tồi, thường xuyên tới cổ động, hắn sẽ không cho anh tin tức chứ?”
Lam Hạo Dương chỉ cười cười, không tỏ ý kiến.
“Đúng rồi, vừa rồi anh nói còn sót lại số 6! Số 6 thì sao?” Tiểu tử Áo pháp vội vàng hỏi.
Lam Hạo Dương nhìn về phía hình ảnh số 6, cô gái trên giường mặc dù bị dược tính khống chế, nhưng vẫn không cho phép hai người đàn ông kia chạm vào cô, mà không phải giống như những cô gái khác chủ động dính sát vào thân thể đàn ông, mọi cách trêu chọc.
Lam Hạo Dương trầm ngâm nói, “Số 6 a! Số 6 cho dù cậu vừa ý, chỉ sợ cũng không hy vọng!”
Quả nhiên, Lam Hạo Dương vừa dứt lời liền có lão tổng ấn vang chuông chọn số 6, ra giá 500 vạn.
Tiểu thiếu gia hiển nhiên ra không qua nổi giá cao như vậy, vẻ mặt tiếc nuối.
Nửa trận kết thúc.
Nhóm cô gái đầu tiên được ba người bán ra, trong đó người được định giá cao nhất chính là số 6, giá cả vẫn tăng vùn vụt.
Phải biết rằng cô gái Hàn Quốc kia chỉ vì nhà nghèo bị cha mẹ bán ra với giá mấy vạn đồng, hiện tại lại được bán ra với giá trên trời 1000 vạn.
Lam Tu ưu nhã mà nhấp ngụm rượu, xem ra khẩu vị đàn ông xác thật dần phai nhạt, bắt đầu thích loại phụ nữ thanh thuần vô tội này rồi.
Kế tiếp, sau năm phút nghỉ giải lao, nửa trận sau bắt đầu.
Hạ Úc Huân đầu tiên là bị mang vào phòng thay đổi một thân sườn xám màu đỏ, búi tóc, mang giày cao gót, sau đó cứ như vậy bị bao bọc kín mít đưa vào một gian phòng phong cách thời kỳ dân quốc.
Đây là làm cái gì vậy? Quay phim sao? Hừ! Không phải là quay cái loại phim kia đó chứ!