Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 295: Chương 295: Không thể nào khảo chứng




Chương 296: Không thể nào khảo chứng

“Tôi ở chỗ này ai cũng không quen biết, có thể làm ơn anh đưa tôi về nước trước hay không? Sau khi trở về tôi sẽ trả lại lộ phí cho anh!” Hạ Úc Huân thử thăm dò hỏi.

“Đương nhiên, đây là vinh hạnh của tôi, nguyện ý cống hiến sức lực!” Renault không chút do dự nói, vì tránh cho cô có gánh nặng tâm lý, còn cố ý nói một câu, “Vừa lúc tôi có việc muốn đi, có thể tiện đường mang cô đi cùng.”

Giờ phút này sau lưng Renault quả thực xuất hiện một đôi cánh nhỏ thiên sứ vàng óng, Hạ Úc Huân cao hứng nói, “Vậy thật tốt quá! Cám ơn anh!”

“Không, hẳn là tôi phải cảm ơn cô, cảm ơn cô tin tưởng tôi!” Renault vẻ mặt nghiêm túc.

Lời này nói ra khiến Hạ Úc Huân có chút chột dạ, cô chỉ là cùng đường, coi ngựa chết như ngựa sống mà chạy chữa. Cho dù bị bán, cô cũng không muốn trở về tìm Lãnh Tư Thần.

-

Quán ăn đêm Wall vẫn luôn kinh doanh thịnh vượng phá lệ ra bố cáo muốn ngừng kinh doanh một tuần, nghe nói xảy ra một sự việc khó lường, mọi người bàn tán sôi nổi, nhưng tin tức phong tỏa rất nghiêm mật, cái gì cũng không tìm hiểu được.

Hai ngày trước, phòng tổng thống một khách sạn cao cấp nào đó ở Indonesia.

Lam Tu mặt như tro tàn mà đứng trước mặt Nam Cung Lâm, hắn cái gì đều không dám nghĩ, dù sao lần này khẳng định là một con đường chết.

Hắn chẳng thể nghĩ tới cô gái kia không chỉ có quan hệ với Lãnh Tư Thần, cư nhiên còn có liên quan đến ông chủ.

Nam Cung Lâm ngồi trên chiếc ghế da to rộng kiểu Âu, đáng sợ là con mắt hình viên đạn có thể giết người, ông cố ý tra tấn người dường như ngón tay có tiết tấu mà gõ vào tay vịn, sau một lúc lâu mới lạnh lùng mở miệng nói: “Cho ngươi một cơ hội, tìm ra tên đầu sỏ gây tội. Nếu tìm không thấy…… Người chết chính là ngươi!”

Nghe ông chủ nói xong, Lam Tu bỗng nhiên ngẩng đầu, hai tròng mắt tỏa sáng, mặt không thể tin nổi, không nghĩ tới chính mình cư nhiên còn có một con đường sống. Hắn

còn tưởng rằng lần này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bởi vì nhìn thái độ ông chủ dường như là đặc biệt để ý cô gái kia.

Hai ngày sau buổi tối hôm nay.

Lam Tu lại một lần nữa đứng trước mặt Nam Cung Lâm, nhớ lại màn nguy hiểm trước đây, đến bây giờ lòng còn sợ hãi.

“Tra ra chứ?” Nam Cung Lâm không kiên nhẫn hỏi.

“Là!” Lam Tu đem toàn bộ danh sách nhân viên tham dự đến sự kiện bắt cóc, thân phận bối cảnh tất cả đều sửa sang lại tốt, cung cung kính kính mà đưa cho Nam Cung Lâm.

Nam Cung Lâm không thèm nhìn lấy một cái, trực tiếp hỏi, “Chủ mưu?”

Lam Tu thấp thỏm mà giải thích nói, “Ông chủ, trước khi tôi tìm được những người này, tất cả bọn họ đều bị giải quyết hết. Cho nên, chủ mưu không thể nào khảo chứng!”

Nam Cung Lâm nghe vậy nhíu mày, rốt cuộc người nào tốc độ lại nhanh như vậy?

“Biết là ai làm chứ?” Nam Cung Lâm trầm giọng hỏi.

Lam Tu khó khăn nói: “Đối phương hành sự rất bí ẩn, không có lưu lại bất cứ dấu vết gì, cho nên……”

Thần sắc Nam Cung Lâm đã tương đối không kiên nhẫn, dùng ánh mắt đồ ăn hại liếc xéo hắn một cái, cười lạnh nói, “Lại là không thể nào khảo chứng?”

Hai chân Lam Tu run lên, trên trán mồ hôi lạnh ròng ròng, “Cũng không phải không có manh mối, phát sinh đồng thời với chuyện này, có một người đã ẩn nấp thật lâu trongtổ chức ngầm ở chi nhánh Indonesia đột nhiên hoạt động thường xuyên hơn……”

“Xác định hai người này chắc chắn có liên quan sao?” Ánh mắt Nam Cung Lâm khẽ động.

Lam Tu ấp a ấp úng, nói: “Này……”

“Không thể nào khảo chứng đúng hay không?” Nam Cung Lâm cười đến vẻ mặt phúc hậu và vô hại, cuối cùng buồn bã nói, “Vậy nói cách khác, thời gian hai ngày điều tra, ngươi không thu hoạch được gì!”

“Ông chủ…… Ông chủ tôi……”

Lam Tu chân run rẩy tuyệt vọng hết sức, thịch thịch thịch tiếng gõ cửa vang lên.

Lam Hạo Dương đúng lúc đuổi tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.