Chương 440: Người đàn ông này quá gian trá!
Lãnh Tư Thần nghe vậy vẻ mặt cô thật là muốn quá nhiều quá tự kỷ rồi, lạnh lùng nói: “Yên tâm, đây không phải từ diễn thành thật, mà là giả diễn giả làm.”
Cung Hiền Anh vừa nghe sửng sốt, đáp: “Anh rốt cuộc có ý gì a? Có thể một hơi nói rõ ràng hay không?”
Khớp xương ngón tay Lãnh Tư Thần có tiết tấu mà gõ mặt bàn, buồn bã nói: “Tôi muốn ép cô ấy tự mình xuất hiện, nếu không, cho dù tôi tìm được cô ấy, cô ấy vẫn sẽ không ngừng trốn tránh tôi.”
Giờ phút này trong đầu Cung Hiền Anh chỉ còn lại một ý niệm, đó chính là, người đàn ông quả thực quá gian trá!
“Cho nên, anh muốn dùng phương pháp kết hôn ép cô ấy xuất hiện? Làm ơn, anh đầu tiên là để tôi đóng vai bạn gái anh, hiện tại càng quá mức, trực tiếp kết hôn?” Cung Hiền Anh muốn nói rất nhiều lần lại thôi, cuối cùng vẫn không nói không vui nhịn không được đả kích anh, nói: “Tôi nhớ rõ ngay từ đầu tôi đã nói với anh, nếu cô ấy không yêu anh, thật lòng muốn trốn tránh anh, phép khích tướng của anh căn bản chỉ là một vở kịch buồn cười mà thôi, một chút tác dụng đều không có! Chúng ta kết giao đã vài tháng, trong lúc này, cô ấy có chút động tĩnh sao? Không có!”
Lãnh Tư Thần nghe vậy sắc mặt bạch bệch, môi mỏng mím chặt, nói: “Chính là vì không có, cho nên tôi mới phải dùng phương pháp cuối cùng này.”
Cung Hiền Anh đỡ trán, nói: “Vậy anh có nghĩ tới, lỡ như cô ấy không xuất hiện thì sao? Lỡ như cô ấy căn bản là không để ý anh yêu ai, thậm chí kết hôn với ai……”
Ánh mắt Lãnh Tư Thần tức khắc đông lại thành băng, ngay cả không khí xung quanh đều đình trệ lại, khóe môi anh nhếch lên, gằn từng chữ một nói: “Chúng ta liền kết hôn thì được rồi.”
Ngữ khí này giống như nói, chúng ta đêm nay đi ăn lẩu là được rồi!
Cung Hiền Anh quả thực sắp bị người này làm cho tức điên rồi, nhìn anh, học ngữ khí của anh gằn từng chữ một nặng nề mà nói: “Lãnh, Tư, Thần, lão nương có thể thấy anh lý trí một lần hay không?”
Lãnh Tư Thần tự giễu mà nhếch khóe miệng, vẻ mặt có chút thảm đạm, ngữ khí không chút để ý nói: “Nếu cô ấy thật sự không để ý đến tôi, dù sao tôi cưới ai đều đã không sao cả.
Về phần cô, ngay từ đầu tôi cũng nói qua, tôi sẽ là lựa chọn tốt nhất của cô. Cùng tôi kết hôn, cô cũng không thiệt thòi.
Chẳng lẽ cô uốn cả đời không kết hôn? Cho dù cô muốn kiên trì với lựa chọn của mình, cũng không cách nào trốn tránh ánh mắt người đời.”
Cung Hiền Anh gắt gao nắm hai nắm đấm, nét mặt thay đổi thất thường.
Cái người đàn ông âm hiểm xảo trá này, anh cho rằng cô sẽ chịu không nổi dụ hoặc đáp ứng anh sao?
Nhưng, đáng chết, những câu anh nói đều nói trúng điểm uy hiếp cô!
“Lỡ như…… Lỡ như cô ấy tới?” Cung Hiền Anh hỏi.
Lãnh Tư Thần hô hấp cứng lại, nói: “Lỡ như cô ấy tới……”
Cho dù đây chỉ là giả thiết, trái tim anh đều nhịn không được đập nhanh hơn.
Cung Hiền Anh vừa thấy vẻ mặt của anh trong lòng lập tức nảy lên dự cảm không tốt, nói: “Fuck! Anh hẳn không phải là muốn vứt bỏ tôi chứ! Tôi chẳng phải là rất mất mặt?”
“Cô ấy…… Sẽ đến sao?” Lãnh Tư Thần khó được lộ ra thần thái mê man hoàn toàn khác hẳn vẻ khôn khéo như thường, hoảng hốt mà lẩm bẩm tự nói.
Nhìn phản ứng này của anh liền biết là hoàn toàn chưa từng suy xét, Cung Hiền Anh không thể tin nổi mà run rẩy ngón tay chỉ vào anh, nói: “Này ày này! Anh hẳn không phải là căn bản chưa suy xét đến điểm này chứ! Lãnh, Tư, Thần, tôi, muốn, giết, anh!”
Đáng tiếc người nào đó đã hoàn toàn đắm chìm trong ảo tưởng tươi đẹp, căn bản mặc kệ cô đang nổi trận lôi đình.
Cung Hiền Anh vô lực mà suy sụp hạ bả vai, thật sâu cảm thấy màn đóng gải này thật sự là quá không đáng tin cậy.
Nhưng, hiện tại cô còn có khả năng cự tuyệt sao?
Ha ha, cô lúc này xem như ngã vào cống ngầm rồi……