Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 793: Chương 793: Nước phù sa không chảy ruộng ngoài (7)




Từ hôm nay trở đi?

Lương Khiêm lẳng lặng chờ đợi lời căn dặn của ông chủ, với kinh nghiệm nhiều năm của anh, tâm trạng ông chủ hôm nay có chút rất không hợp a!

Trước đó xem anh ấy và Âu thiếu phát Weibo, kỳ nghỉ bảy ngày hẳn là chơi thật sự vui vẻ mới đúng! Đây là làm sao vậy……

“Giúp tôi chặt chẽ chú ý động tĩnh bên phía cô ấy.” Lãnh Tư Thần nói.

Lương Khiêm ngẩn người, anh tất nhiên biết chữ “Cô ấy” này là ai, nhưng: “Chừng mực của việc này là?”

“Đúng lúc cùng ta hội báo toàn bộ hành trình của cô ấy, ở nơi nào, làm cái gì, cùng ai gặp mặt.” Lãnh Tư Thần nói.

“Được, tôi đã biết.” Lương Khiêm gật đầu.

“Gần đây trong khoảng thời gian này, cậu chuyên tâm làm tốt một chuyện này là được, chuyện công ty tạm thời giao cho Uất Trì.” Lãnh Tư Thần bổ sung một câu.

“Được……”

Giờ phút này đáy lòng Lương Khiêm tràn đầy hồ nghi, rốt cuộc phát sinh chuyện gì, làm ông chủ như lâm đại địch thế kia.

Ngay cả lúc trước phu nhân mới vừa khôi phục thân phận Nam Cung đại tiểu thư, bên cạnh vô số đàn ông như hổ rình mồi, ông chủ cũng không có mất bình tĩnh như vậy a!

Đây là trở trời sao?

Anh tựa hồ đã có thể nhìn đến tương lai huyết vũ tinh phong……

-

Trong vòng 3 ngày tiếp theo.

Mọi thứ vẫn bình thường.

Đúng vậy mọi thứ đều bình thường.

“Mấy ngày nay, đặc biệt là buổi tối, cô ấy đều không có gặp ai đặc biệt sao?” Lãnh Tư Thần nhíu chặt mày.

“Đúng vậy, một lần là lễ chúc mừng ở công ty, một lần là trực tiếp về nhà, còn có một lần là cùng khách hàng bàn việc kinh doanh, xác thật không có gặp qua…… Người nào đặc biệt.” Lương Khiêm có chút tỏ ra không rõ người đặc biệt mà ông chủ nói là người nào.

Lãnh Tư Thần sắc mặt hơi trầm xuống, đáp: “Đã biết.”

Nha đầu kia rốt cuộc đang có chủ ý gì?

Anh còn tưởng rằng với cá tính của cô, lần trước cùng mình ầm ĩ một trận nhất định sẽ giành giật từng giây làm anh tức chết, ai ngờ giờ đều đã qua ba ngày, cô một chút động tĩnh đều không có……

Gió êm song lặng không hợp với lẽ thường này khiến anh có chút bất an.

Vì thế, đến thời điểm dùng Âu Minh Hiên rồi.

Lãnh Tư Thần lập tức gọi cho Âu Minh Hiên.

“Alo.”

“Nha! Hôm nay thổi trúng gió gì vậy! Lãnh đại tổng tài ngài cư nhiên chủ động gọi điện thoại cho tôi!”

“Tiểu Huân gần đây không đi xem mắt?” Lãnh Tư Thần trực tiếp hỏi một câu.

“Ách…… Tuy rằng hai chúng ta hiện tại là quan hệ đồng minh, anh không thể hàn huyên vài câu cùng tôi bồi dưỡng cảm tình rồi hãy hỏi thăm tin tức từ tôi được sao? Anh cũng quá thô bạo bình thường đi! Quả thực không thể nào nhịn được anh!”

“Cậu ồn ào như vậy tôi đều nhịn xuống đó thôi.”

“Ha, anh nói ai ồn ào hả! Tôi ồn ào sao? Tôi nơi nào ồn ào! Lãnh Tư Thần anh đây là vũ nhục nhân cách của tôi, anh hôm nay nói rõ ràng cho tôi!”

“Tôi có lẽ nên đổi người kết minh.” Lãnh Tư Thần đột nhiên không nhanh không chậm mà nói một câu.

“Thiết, trừ bỏ tôi, ai chịu nổi anh, lại nói trừ bỏ tôi, anh còn có thể tìm ai chứ!” Âu Minh Hiên ngữ khí không có sợ hãi nói.

“Bác sĩ Tần.” Lãnh Tư Thần lạnh lạnh nói.

“Mẹ kiếp! Cầm thú! Anh đừng có mà có chủ ý với tức phụ nhi của tôi!” Âu Minh Hiên trực tiếp ở di động bên kia tức giận đến dậm chân, nhanh chóng nói: “Làm gì mà nhanh như vậy, nha đầu kia mới vừa đi làm bận rộn lắm a, gần đây Nghiêm Tử Hoa lại đi Mỹ thăm Nam Cung Lâm rồi, cho nên liền chậm trễ mấy ngày! Có cái gì ngạc nhiên lớn đâu!”

Vừa dứt lời, di động Lãnh Tư Thần cúp.

Không sai, chính là thô bạo bình thường như vậy.

Âu Minh Hiên nhìn di động bị cúp, vẻ mặt nghẹn khuất nghiến răng nghiến lợi, biến thái chết mất, chính là bởi vì tính tình đáng đánh đòn này của anh mới đuổi không kịp phụ nữ, chờ xem, quay đầu lại nhìn tiểu gia khai hỏa toàn bộ đại chiêu ôm được mỹ nhân về, ngồi chờ anh hâm mộ ghen ghét đến phát khóc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.