Chương 357: Surprise!
Bệnh viện Nhân Đức.
“Bác sĩ, cô ấy thế nào?” Âu Minh Hiên nôn nóng hỏi.
“Người bệnh không có trở ngại, về phần vì cái gì sẽ đột nhiên té xỉu, có thể là do gần đây áp lực tâm lý quá lớn, còn do mệt nhọc quá mức tạo thành, tình huống cụ thể chúng ta cần làm thêm một bước kiểm tra!”
Áp lực tâm lý quá lớn? Sao lại thế này?
Trông đầu cô rốt cuộc suốt ngày suy nghĩ cái gì? Thậm chí nghĩ đến té xỉu!
Hạ Úc Huân từ từ tỉnh lại, Âu Minh Hiên vội vàng thò lại gần, nói: “Em tỉnh rồi!”
Nói xong lập tức lại cả giận nói, “Đáng chết! Lãnh Tư Thần tên khốn kia rốt cuộc là chăm sóc em thế nào?”
“Em không có việc gì, em phải đi về.” Thân thể cô nhìn qua rất suy yếu, con ngươi lại vô cùng thanh tỉnh.
“Đi đâu? Em còn chưa làm kiểm tra tổng quát!” Âu Minh Hiên đỡ lấy thân thể cô đnag lảo đảo.
“Sức khỏe em em tự mình hiểu rõ, không cần làm kiểm tra!”
Hạ Úc Huân bực bội mà ném tay Âu Minh Hiên ra.
Cô không có dư thừa thời gian lãng phí ở chỗ này, cô còn phải đi hỏi thăm tin tức của ba cô.
Nhận thấy vẻ mặt tổnt hương của Âu Minh Hiên, Hạ Úc Huân bất đắc dĩ mà đi qua, nói: “Học trưởng, em thật sự không có việc gì, chỉ cần trở về ngủ một giấc thì tốt rồi, chỉ là tối hôm qua xem kịch bản quá muộn, cho nên hôm nay mới có thể ngủ không đủ giấc mà ngất xỉu.”
“Thật sự?”
“Đương nhiên là thật sự!”
“Vậy em hôm nay vì cái gì đến trễ?”
“Bởi vì…… Bởi vì em ngủ quên!”
“Hạ Úc Huân, em vừa rồi còn nói giấc ngủ không đủ, hiện tại lại nói em ngủ quên? Tự mâu thuẫn như vậy cho rằng anh ngu ngốc có phải hay không? Em nếu không muốn nói có thể không nói, đừng qua loa lấy lệ với anh!”
“Học trưởng…… Em rất mệt…… Anh đừng ép em nữa được không? Không nên hỏi em vì cái gì, cái gì đều không nên hỏi em!”
Không muốn cùng anh khắc khẩu, thật sự không muốn.
“Ngu ngốc!” Âu Minh Hiên thẹn quá thành giận mà ôm chặt cô, nói:“Em muốn giết chết anh có phải không? Trơ mắt nhìn em thống khổ, nhìn em khổ sở như vậy, mà anh lại không thể làm gì!”
“Học trưởng, có những lời này của anh…… Là đủ rồi! Em cảm thấy thực an ủi.”
“Nha đầu đáng chết! Thật bị em almf cho tức chết! Đang tốt lành làm gì phải đi yêu một người đàn ông chỉ biết cho em sự ngột ngạt như vậy, anh có nơi nào không tốt? Em nói đi, anh rốt cuộc có chỗ nào không tốt?”
“Học trưởng anh rất tốt, nhưng chúng ta không thích hợp.”
Âu Minh Hiên nghe xong lập tức gõ đầu cô một cái, nói: “Nha đầu chết tiệt kia! Anh cho em dùng những lời này cự tuyệt đối với người đàn ông lì lợm la liếm em, không phải để em tới cự tuyệt anh!”
Hạ Úc Huân sờ sờ đầu, mắt lên án, nói: “Không thể trách em, trừ anh ra, căn bản không có đàn ông nào lì lợm la liếm với em a! Đau chết được, mỗi lần đều gõ đầu em……”
“Hiện tại là như thế nào? Có người đàn ông khác, anh chỉ gõ một cái đều không thể?” Âu Minh Hiên trợn mắt giận nhìn.
“Được rồi được rồi! Chỉ cần ngài có thể nguôi giận, ngài cứ tùy tiện gõ được không?”
Âu Minh Hiên bất đắc dĩ mà nhìn cô, nói: “Thật sự không cần làm kiểm tra tổng quát?”
“Đang tốt kiểm tra làm gì chứ, đi thôi!”
“Em thật là…… Vậy, ngày mai tập luyện……”
“Làm ơn, chỉ bằng kỹ thuật diễn của em, không tập luyện cũng có thể lên sân khấu được rồi!”
Thấy cô khôi phục tinh thần, Âu Minh Hiên hơi chút an tâm.
-
Ngày công diễn tới rất đông người.
Diễn xuất thành công ngoài dự đoán, cả vở kịch thúc giục người ta rơi lệ.
Đặc biệt là phần đọc diễn cảm đoạn kết thâm tình kia, Tịch Mộ Dung “Một gốc cây nở hoa”, kể về tình yêu say đắm cảm động của nữ chính cố chấp.
Cuối cùng trước khi hạ màn, toàn thể thành viên cúi chào.
Hạ Úc Huân mới vừa thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên, trên đài phanh phanh phanh vang lên liên tiếp tiếng pháo hoa nở rộ, sau đó chính là khắp hội trường là khí cầu champagne cùng tiếng nhiệt liệt hoan hô, “Suprise——”
Tiếp theo, mọi người nhìn về phía cô, cùng kêu lên —— “Chúc chị sinh nhật vui vẻ!”