Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 228: Chương 228: Tránh thoát một kiếp




Chương 229: Tránh thoát một kiếp

“Ưm, ưm……” Hạ Úc Huân gấp đến độ đánh đấm vào ngực anh, nhưng anh lại càng phấn khích, hôn càng thêm hăng hái.

“Úc huân, ta vào được chứ!”

Thanh âm then cửa xoay chuyển vang lên, Lãnh Tư Thần chợt buông cô ra, nói: “Đêm mai lại đây tìm anh! Có nghe hay không?”

“Đã biết đã biết!” Hạ Úc Huân bị anh lăn lộn đến hồn phi phách tán.

Lãnh Tư Thần cuối cùng liếc nhìn cô một cái, không cam lòng mà nhảy ra ngoài cửa sổ.

Cùng lúc đó, Hạ Úc Huân lập tức bay trở lại giường nằm.

Giây tiếp theo, Hạ Mạt Lâm mở cửa đi vào nhà.

“Úc huân!”

Hạ Úc Huân làm ra một bộ mới vừa tỉnh ngủ, nhìn thấy Hạ Mạt Lâmđi qua, nói: “Ba! Người như thế nào đã trở lại?”

“Con cái nha đầu này, ở nhà a! Ba còn tưởng rằng không thấy con! Như thế nào hôm nay ngủ dậy muộn như vậy?” Hạ Mạt Lâm nhìn thấy Hạ Úc Huân khỏe mạnh, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

“Con chạy xong liền trở về ngủ thêm một chút. Ba, ba đối với con có chút tin tưởng được không? Lúc ba không ở đây, con rất ngoan!” Hạ Úc Huân vừa nói, vừa bất động thanh sắc mà dùng chân đem áo sơmi màu trắng dính máu của Lãnh Tư Thần đá xuống dưới giường.

“Đúng rồi, úc huân, con có thấy áo sơmi màu trắng của ba đâu không? Kỳ quái, tìm nửa ngày đều không có, còn có một cái áo thun sam cũng không thấy!”

Hạ Úc Huân sửng sốt, áo sơmi màu trắng tối hôm qua cho Lãnh Tư Thần thay, áo thun sam kia là chuyện như thế nào? Hẳn là không liên quan đến cô chứ?

Ách…… Không đúng, áo thun hình như là bị Nam Cung Mặc mặc rồi!

Quả thực bi kịch!

Hạ Úc Huân xin lỗi mà nói, “Lão ba thực xin lỗi a! Tối hôm đó con quên lấy vào, gió lớn thổi đi rồi!”

Hạ mạt lâm không thèm để ý nói, “Chỉ là hai cái áo không có mà thôi, không sao, vậy so với tình huống ba dự đoán còn tốt hơn nhiều!”

“Ách, tình huống ba dự đoán?”

“Con nếu thực sự gây họa, cả căn nhà này đều có thể không còn! Con tuyệt đối có năng lực đó!” Hạ mạt lâm tức giận nói.

“A, ha ha, ba à, ngài đối với còn thật sự là có tin tưởng……” Hạ Úc Huân cười gượng.

Xem ra cô thật đúng là không để ba bớt lo, sự thật cũng là như thế.

Không biết lão ba nếu biết chuyện xảy ra mấy ngày nay có thể điên mất hay không a?

“Đúng rồi, cửa chính nhà chúng ta là chuyện như thế nào?” Hạ mạt lâm hồ nghi hỏi một câu.

“A, có người lái xe có tiền lúc quay xe không cẩn thận đâm hỏng rồi, một hai phải đền một cái cho chúng ta.” Hạ Úc Huân đã sớm chuẩn bị lý do thoái thác.

Hạ mạt lâm có chút không tin mà nhìn cô, nói:“Úc huân, con hẳn không phải là làm tiền người ta chứ? Cánh cửa kia ít nhất giá trị mấy chục vạn!”

Làm tiền? Hình tượng cô trong lòng ba mình rốt cuộc là có bao nhiêu kém a?

Hạ Úc Huân vô ngữ xua xua tay, “Nào có a! Đó là đồ dỏm mà!”

Hạ Mạt Lâm lúc này mới nửa tin nửa ngờ gật gật đầu.

Hạ Úc Huân mới vừa nhẹ nhàng thở ra, Hạ Mạt Lâm lại hỏi, “Ba vừa rồi ở cửa nhìn thấy một con chó.”

“Đó là con nhặt về!” Hạ Úc Huân lập tức trả lời, để tránh Hạ Mạt Lâm tiếp tục hỏi, nhanh chóng nói sang chuyện khác, “Đúng rồi, ba, người đi Hàn Quốc chơi có vui không a?”

Lại để ba cô hỏi nữa, cô thực chịu đựng không nổi.

-

Hạ Úc Huân thật vất vả mới đối phó được với Hạ Mạt Lâm, điện thoại trong nhà đột nhiên vang lên, Hạ Úc Huân vội vàng nhận.

“Alo, tinh võ quán, xin chào xin hỏi ai vậy?”

“Alo, úc huân, là ta, Nam Cung Lâm!”

“Nam Cung tiên sinh? Ông sao lại biết số điện thoại nhà tôi?” Hạ Úc Huân kinh ngạc nói.

“Tiểu Mặc nói.”

Điện thoại đầu kia, Nam Cung Lâm nghe Hạ Úc Huân trả lời bình thường mới an tâm, cô thật sự đã khỏe hẳn.

Hừ, Lãnh Tư Thần, lần này liền không cùng cậu so đo.

“A, ngài có việc sao?” Hạ Úc Huân hỏi.

“Là như vậy, tôi phải sắp xếp trường học cho Tiểu Mặc, vừa lúc là trường học cũ của cô, muốn xon cô hỗ trợ đưa nó đi một chút, không biết cô ngày mai có thể hay không.” Nam Cung Lâm có chút khó xử mà mở miệng thỉnh cầu.

Hạ Úc Huân nghe vậy lập tức hưng phấn nói, “Mặc muốn học đại đọc C sao?”

“Đúng vậy, bởi vì một vài lí do đặc biệt, tôi chuẩn bị định cư trong nước, cho nên sắp xếp cho nó học trường trong nước, nhưng tôi ở trong nước không quen thuộc lắm, quan hệ với Tiểu Mặc cũng không hòa hợp, cho nên đành phải phiền cô.”

“Không thành vấn đề, chuyện này giao cho tôi là được rồi.” Chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi, còn có thể thuận tiện đi thăm trường học cũ, Hạ Úc Huân trực tiếp đáp ứng rồi cúp máy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.