Chương 663: Tư nhân tụ hội ( 12 )
Thôi được! Hắn sửa lại lời nói, không phải xinh đẹp một chút, mà là đặc biệt xinh đẹp……
Mạnh Tiêu Nhiên theo bản năng mà nhìn về phía Thẩm Diệu An, a, tên này đã hoàn toàn ngây dại, một bộ cho rằng mình đang nằm mơ.
Chà chà, thấy bộ dáng ngây ngốc hiếm có này của Thẩm công tử, lúc này thật đúng là nghiêm túc rồi?
“Thẩm công tử, nghe bạn bè nói anh ở bên này, tôi qua chào hỏi một tiếng.” Cô gái tự nhiên hào phóng, nói cười an nhàn.
Thẩm Diệu An phục hồi tinh thần lại, trong nháy mắt thay bộ dáng cũ ngửa người dựa vào trên sô pha, cười lạnh một tiếng, nói: “Phải không? Tôi còn tưởng rằng cô biết tôi ở chỗ này, sẽ trốn càng xa càng tốt chứ!”
“Thẩm công tử nói đùa rồi, hôm trước tôi đến công ty anh đợi một buổi trưa cũng không chờ gặp được anh, biết anh bận, đây không phải không dám quấy rầy sao!” Hạ Úc Huân không nhanh không chậm mà đáp trả một câu.
Lời này của Hạ Úc Huân vừa ra, đám cẩu bằng hữu của Thẩm công tử trong phòng bao bắt đầu ồn ào.
“Thẩm thiếu ngài cũng quá không thương hương tiếc ngọc rồi!”
“Đứng đó! Để người ta một đại mỹ nhân chờ cậu lâu như vậy!”
……
Thẩm Diệu An xem như phục cô gái này, rõ ràng là cô trốn mình như trốn ôn dịch, vốn dĩ lúc ấy anh tức giận đến mức sắp sửa nhẫn nại đến cực hạn, đang chuẩn bị vận dụng chút thủ đoạn đặc thù, ai ngờ thư ký đột nhiên liền gọi điện thoại lại nói cô chủ động tới công ty gặp hắn.
Hắn còn tưởng rằng cô gái này trước kia bất quá là lạt mềm buộc chặt, hiện tại rốt cuộc tung cú cuối cùng, chủ động tìm tới cửa, hắn đương nhiên không thể nào dễ dàng để cô gặp như vậy được, đã tính toán xong không phải lần thứ ba đến mời sẽ không gặp cô.
Ai ngờ, cô chỉ đợi một lúc liền không đi tìm mình nữa, hiện tại cư nhiên còn dung chuyện lần đó đổ hắn!
Không chỉ có như thế, còn cố ý dùng lời này ở trước mặt bạn bè hắn cho hắn mặt mũi, làm hắn lửa gì cũng đều phát không ra được.
Lại là một giọt nước cũng không lọt ra ngoài.
Khi nào Thẩm Diệu An hắn cư nhiên bị một cô gái nắm mũi dắt đi rồi, đây thật sự là làm hắn vô cùng bực bội, nhưng cảm giác xa lạ này làm trong tiềm thức hắn lại có một tia hưng phấn mới mẻ……
Hạ Úc Huân lại uống một ly rượu, sau khi chào hỏi liền cáo từ: “Vậy Thẩm công tử, các vị thong thả chơi, tôi đi trước, bạn bè còn ở bên kia chờ tôi.”
“Mới đó đã đi sao! Ngồi một lát rồi đi!” Mạnh Tiêu Nhiên từ ban nãy đôi mắt vẫn không dời đi.
Nam Cung đại tiểu thư này hắn chỉ xem qua ảnh chụp trên báo chí, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn người thật, nhìn thấy người thật mới cảm thấy Thẩm Diệu An lần này gặp khó khăn nhưng thật ra cũng không thiệt thòi.
Thẩm Diệu An vừa thấy ánh mắt kia của Mạnh Tiêu Nhiên liền biết hắn có chủ ý gì, lạnh buốt mà trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: “Cậu nói nhiều.”
Mạnh Tiêu Nhiên ngượng ngùng câm miệng. Thôi, đây vẫn chưa là vợ bạn a, liền không cho khi dễ, ngay cả nói đều không cho nhiều hơn một câu……
-
Bên cạnh.
Hạ Úc Huân đi rồi, toàn bộ phòng bao thành băng nguyên bắc cực.
“Khụ, tôi sao lại cảm thấy lạnh thế nhỉ, có phải mở điều hòa quá thấp hay không?” Có người nhỏ giọng nói thầm.
Lãnh Tư Thần đêm nay cũng không biết là lần thứ mấy biến sắc, tất cả mọi người không rõ nội tình.
Ngoại trừ Lam Hạo Dương biết nội tình, Diệp Hàng phúc hắc nhìn ra một chút, còn có một người chính là Tiểu Thi.
Tiểu Thi lúc này ngay cả thở mạnh cũng không dám phát ra tiếng.
Vừa rồi là cô mở miệng nói Thẩm công tử ở bên cạnh, Nam Cung tiểu thư mới qua đó.
Ngay lúc nhiệt độ trong phòng sắp hạ thấp đến mức tuyết rơi, cửa phòng bao rốt cuộc bị người đẩy ra.
“Nam Cung tiểu thư, cô đã trở lại, đều chờ cô a! Nào nào, chúng ta tiếp tục chơi trò chơi!” Lam Hạo Dương cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, nhìn thấy cô như thấy cứu tinh gấp gáp đón vào.