Dù có buồn có đau đớn ra sao thì Diệu Nhi cũng gác tạm thời qua một bên đã rồi tính sau. Hôm nay lại có cuộc hẹn.
Đi ăn cùng với Gia Kiên nữa, bản thân cô cũng chẳng quan tâm gì mấy tới lại cậu bạn thư sinh này. Vì vốn dĩ từ lâu!
Trái tim của cô kiên định chỉ có anh...
Cô tự cười giễu bản thân mình, chẳng phải mình kêu anh ấy từ bỏ sao? Hiện tại còn buồn chán đau khổ cái gì chứ?
Diệu Nhi mở tủ đồ ra, chọn đại lấy cái váy màu hồng nhạt, chân mang bata..
Coi như vậy cũng là ổn quá rồi đi nhỉ?
Từ rất lâu rồi, cô chỉ muốn bản thân...
Mặc đồ đẹp trước mặt anh mà thôi bởi vì lúc đó sẽ được anh khen rằng đẹp!!.
Tại sao lại yếu lòng như vậy? Tại sao ở đâu kỉ niệm nào cô nghĩ tới, cũng chỉ..
Là đều quay quanh về một mình anh!
Tuyệt đối không khóc, mọi chuyện lúc đó cũng kết thúc rồi Lucas Diệu Nhi à!
Nhân lúc đó có điện thoại, chính là tới từ Gia Kiên, cậu nói rằng cậu đang đợi cô ở phía dưới nhà. Cô nghe vậy thì lại ừ ờ vài câu rồi chạy xuống dưới nhà...
Gia Kiên đứng trước cửa cùng với đời mới của một chiếc xe mô tô màu đen.
Quần áo thì chủ yếu đều là màu đen...
Diệu Nhi có hơi bất ngờ với cách phối đồ “ lạ lẫm “ này của cậy bạn, bởi vì số lớn hằng ngày nhìn Gia Kiên có vẻ hơi thư sinh một chút, giống mọt sách á...
- Diệu Nhi, chúng ta đi thôi. _ Gia Kiên có lẽ vui vẻ ra mặt, nhanh chóng xoay người ra sau lấy chiếc nón bảo hiểm 3 phần 4 rồi đội lên cho cô. Cô có hơi từ từ nhận thức được, cảm giác bài xích!
Nhưng thôi cũng không sao, cả hai rất mau đã lên xe rồi phóng đi tới chỗ mà đã đặt sẵn để cùng ăn tối? Cùng lúc đó trong góc tối của một căn hẻm gần đó.
Bóng dáng một người đàn ông bước đi ra nhanh chóng ngồi lên chiếc xe đậu gần đó, dáng vẻ cũng có chút gấp gáp.
“ Mau lái theo chiếc mô tô kia đi, nhất là tuyệt đối đừng để mất dấu với tôi..”
Người ngồi chỗ bác tài cũng gật đầu từ tốn coi như đã hiểu ý rồi nhấn ga chạy đi theo phía sau chiếc mô tô ở trước!!.
- ---------
Chiếc xe mô tô tầm sau mười phút tới ngay tại một nhà hàng ngay trung tâm của thành phố nước Anh. Diệu Nhi tới đây ăn cùng với một vài người bạn rồi nên cũng không lấy làm lạ cho lắm ha.
- Cậu thích chỗ này không? Nếu cậu....
Chưa đợi Gia Kiên nói hết câu, cô phải ngay lập tức cắt đứt câu nói của cậu a!
- Không cần đâu! _ Lucas Diệu Nhi bày ra vẻ mặt khá lạnh nhạt, ngoài Phong Thần ra, ba ba và anh hai ra.. Cô chưa từng thân mật với người khác giới lạ!!
Nam sinh Gia Kiên cũng chỉ gật đầu ừ ờ vài câu rồi cười trừ. Phục vụ bắt đầu lên menu dần dần, cô chỉ nói bản thân mình sao cũng được, không quan tâm!
Nhưng mà ngẫm đi ngẫm lại cũng kha khá là kì cục.. Cô vì chuyện riêng làm ảnh hưởng đến bạn bè cũng không tốt cho lắm, nên khi phục vụ bắt đầu đưa đồ ăn lên, cả hai mới bắt đầu nói cùng nhau một vài vấn đề nào đó chung cả.
Rất nhiều cô gái đi vào nhà hàng sang trọng này ăn đều liếc nhìn sang bàn ở phía của cô một cái, sau đó lại bắt đầu thì thầm to nhỏ. Diệu Nhi có chút hơi không được tự nhiên cho lắm nên bắt đầu nhìn qua nhìn lại trên bàn của cô.
Thì ra bàn mà Gia Kiên cùng cô chung với nhau được trang trí hơi lãng mạn.
Nào là vài ba ngọn nến, rồi chính giữa còn được trang trí hoa nữa? Cũng lạ á.
- Cậu uống được rượu không? Có cụng ly với mình được không. _ Cậu bạn tay cầm ly rượu đưa trước mặt cô. Cô cười qua loa cho có lệ rồi cũng nhận lấy nó.
Cả hai bắt đầu cụng ly, bản thân cô từ lâu đã uống được rượu rồi nên không sao. Cũng đưa lên miệng uống một tí..
Lúc này đột nhiên ngước lên thì chính mắt cô thấy Gia Kiên lại đang nhếch ở môi trái lên một chút, nhưng cô chả là để ý đến mấy. Cứ tiếp tục bữa hẹn thôi cũng ổn. Nhưng được tầm năm phút...
Đầu của cô bắt đầu ong ong lên. Nhức không thể tả nổi, chỉ muốn xĩu ngay...
- Tiểu Nhi, tiểu Nhi cậu không sao chứ hả? _ Gia Kiên quan tâm lo lắng thăm.
- Tớ về trước.. Không sao, chỉ là nhức đầu một tí thôi mà. _ Cô xua tay rồi tự mình loạng choạng đứng dậy. Cậu thư sinh kia lúc này mới lộ rõ bản mặt kia của mình ra, giọng nói thay đổi hẳn...
- Nào nào, để mình đưa cậu lên phòng.
- ----------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]