Sau đó vài ngày, Hạ Phong Thần thì có gì phải nói nhiều nữa chứ? Liên tục là ba ngày anh đều làm người giúp việc!
Lucas Diệu Nhi gọi đó là đáng đời, kêu là nhẹ thôi nhưng mà dám làm bà đây đau đến chết đi sống lại như thế đấy?
Hành hạ người ta cả buổi tối nhắm cỡ bốn hiệp, muốn chết luôn cho rồi. Bởi vậy ba ngày sau, làm người giúp việc!
Mà chưa kể đến, ba ngày đó anh chỉ là ngủ ở ngoài phòng khách, thật ra anh thèm ôm cô ngủ gần chết. Nhưng mà..
Số trời đã định sẵn mọi thứ hết cả rồi!
“ Bà xã, em nhắm em cho anh làm thế này được bao lâu? Về sau khi cưới rồi. Hạ Phong Thần anh chắc chắn phải là làm em một ngày năm hiệp, mỗi hiệp một tiếng. Nếu em phản hồi là không sướng anh cũng không ngại làm tiếp.”
Anh tức tối vừa ở trong bếp nấu ăn lại vừa nói vọng tiếng ra phía bên ngoài!
Còn Diệu Nhi phía ngoài vì đang ngồi coi phim vừa ăn cherry rất ngon lành.
Nhưng mà nghe anh nói xong, là máu điên của cô muốn dồn lên tới tận não.
- Hạ Phong Thần anh bị điên sao? Thế rồi anh không định đi làm sao? Không phải là nói không muốn có tiểu bảo à?
Cô cũng không vừa gì mà cãi lại, đúng thật là.. Anh có bị ma nhập không đó.
- Bà xã, anh không có bị điên. Em cấm dục anh lâu như vậy, em có từng nghe qua quân tử trả thù mười năm vẫn là không muộn chưa? _ Phong Thần vừa từ bên trong nhà bếp bước ra, trên cổ vẫn còn đeo tạp dề, tay thì cầm cái vá múc canh ra đứng cãi lộn với cô nha!
- Còn nữa, anh là chủ tịch, nếu anh đi làm hay không đi làm thì cũng không sao! Em yên tâm, tiền anh rất nhiều... Ít nhất đủ để nuôi em và cỡ mười một tiểu bảo đi học đi chơi và đi shopping.
Nghe vô lý thật nhưng mà lại rất ư rất ư là thuyết phục. Hạ Phong Thần giàu là sai, mà phải là rất giàu và rất giàu!
- Anh nói em nghe, liêm sỉ anh để đâu hết rồi Hạ Phong Thần? _ Cô hét lớn..
- Em hỏi liêm sỉ của anh đó hả. Vợ yêu, Anh tặng em hết rồi còn đâu nữa. _ Lạ đời thật, nói xong câu đó, anh là lại đi vào bếp nấu ăn cho bà xã tiếp tục đó?
Thật sự mà nói thì Lucas Diệu Nhi chả có ý muốn cãi lại anh chút nào, ngoài miệng rõ ràng cô mạnh miệng thế đấy.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, anh luôn nói được là làm được. Cô không muốn cứ mỗi ngày cứ phải năm hiệp đâu ha!
- ---------
Ăn trưa xong, cả hai cùng nhau đi đến trung tâm thương mại mua một ít đồ!
Nói chung đều là Hạ Phong Thần trả..
Anh nói nào là muốn bù đắp, là muốn đem đến cho cô một cuộc sống tốt đẹp nên đang làm hết công lực, cô chỉ cười vì cái sự ngốc nghếch này của anh á....
Mặc dù cô đã nói là tha thứ rồi, nhưng anh một mực vẫn muốn đem đến thẩy là mọi thứ tốt đẹp nhất trong cuộc đời chỉ để dành tặng cho cô! Phong Thần:
“ Xin lỗi vì lúc trước anh đã không đối xử tốt với em, lại còn quá đáng nói tới những điều không tốt đẹp. Nhưng chỉ cần em cho anh thêm một cơ hội nữa, anh dám đảm bảo với em sau này chả bao giờ có chuyện như trước kia nữa”
Tay của anh nắm thật chặt lấy tay của cô, giọng nói phát ra đều là thật tâm!
- Không phải lúc trước anh nói rất hay sao? Sao bây giờ lại vậy rồi! _ Điều mà cô muốn hỏi nhất chính là việc này....
- Em nói đúng, anh thật sự chỉ biết nói những câu làm người khác đau lòng... Đó cũng như là khuyết điểm của anh! Nhưng từ sau khi em đi, anh liền giận bản thân mình rất hối hận. Rõ ràng là yêu em nhiều đến thế, mà tuyệt nhiên lại làm em đau lòng! Trong đời anh có người đến cũng có người rời đi, bất cứ ai cũng được, chỉ có em là không thể.. Mãi mãi, đừng rời xa anh được không.
Mặc kệ là cả hai đang đi mua sắm dạo phố cùng nhau, mà anh là luôn miệng nói ra những câu ngọt ngào như vậy a.
Lucas Diệu Nhi cũng không biết mình nên nói gì cho đúng vào hoàn cảnh tại đây, chỉ bẽn lẽn gật đầu. Sau đó siết cả cánh tay của anh mà ôm thật chặt hệt như đang đánh dấu chủ quyền rằng là chàng trai này chính là của riêng cô!!.
Cả hai cùng nắm tay nhau đi dạo ở tại đường phố rất ngọt ngào. Bây giờ cũng có thể hiểu thấu lòng nhau hơn rồi, có cảm giác giống như là vợ chồng là vừa mới cưới vậy. Tưởng chừng rằng là cứ lạc mất nhau rồi, cả hai ai cũng đều là có cái tôi rất cao, cũng mạnh miệng....
Nhất là Hạ Phong Thần, vậy mà lại trơ mặt ra dừng hết công việc là để đi cua lại vợ. Đối với ai cũng vậy, cái tôi từng người rất cao, sống trong đời có thể là họ chưa bao giờ hạ cái tôi xuống! Nếu chỉ cần gặp đúng người, bất kể là mọi hoàn cảnh nào, nếu họ yêu ai, họ đều hoàn toàn hạ cái tôi xuống, chỉ vì để..
Níu kéo lại người xứng đáng với tất cả mọi điều bản thân mình đang có. Điều đó mới thật sự gọi là yêu yêu sâu đậm.
- -------------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]