Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 86: Chương 86: Thai Nhi Là Song Sinh!




" Haha phải! Tịch tổng, Tịch phu nhân bây giờ đã sang một năm mới. Chúng ta cũng nên bỏ qua những chuyện cũ của năm cũ đi nhỉ? "

La Bình tay vẫn như cũ đặt lên eo La Kì Kì, lão cười cười nói với anh và cô

Chắc lão cũng đã biết chuyện trước kia rồi nhỉ? Rằng La Kì Kì chính là " bạn gái " trước kia của anh, bây giờ gặp mặt lại ông ta muốn nói rằng những chuyện gì ở trước kia dù tốt hay xấu gì cũng đã sang năm mới rồi thì chúng ta nên bỏ qua tất cả

Cô mỉm cười:

" La tổng nói đúng...! Cô có thấy như thế hay không, La tiểu thư? "

La Kì Kì đột ngột bị cô hỏi như thế, nụ cười gượng gạo trả lời:

" Phải...! "

Trong lòng cô có chút thắc mắc, không phải La Kì Kì là minh tinh nổi tiếng ư? Bây giờ lại công khai cặp kè với người đàn ông trung tuổi này như thế không sợ báo chí bắt gặp sẽ bảo cô ta được ông ta bao nuôi hay sao?

Cơ mà hình như dạo gần đây cũng không nghe bất kỳ tin tức nào ngoài liên quan đến cô ta nữa thì phải?

Lí do tại sao bây giờ gặp mặt lại La Kì Kì cô ta không còn là minh tinh nổi tiếng như trước kia nữa ư? Đơn giản là vì trước kia sau khi đắc tội với anh và cô, Tịch Mộ Thần đã cho người phá hủy đi con đường sự nghiệp của cô ta ở thành phố A này

Thành quả ngày hôm nay cô ta có được một phần cũng có sắc đẹp và tài diễn xuất nhưng để nổi tiếng hơn thì cô ta đã chủ động leo lên giường của những vị kim chủ khác để củng cố thêm địa vị của cô ta trong giới showbiz này

Tịch Mộ Thần là người như thế nào lẽ nào bọn họ còn không biết ư? Cho dù có cho họ mười cái mạng đi chăng nữa thì họ cũng không dám đắc tội với anh cũng như cô vậy mà còn người phụ nữ này? Cô ta cũng chỉ mới được ở bên cạnh anh không lâu mà đã phách lối lên mặt với chính thê như thế rồi

Tưởng chừng ban đầu họ đã ly hôn nên cô ta mới dọn đến Tịch gia như thế, ai ngờ sự việc không phải như thế trái lại cô ta chẳng những bị cô dạy dỗ cho một bài học cô ta còn bị đuổi ra khỏi đây một cách xấu hổ lại còn bị anh hủy hoại toàn bộ sự nghiệp ở thành phố A này

Cùng đường, cô ta đã chạy sang một thành phố khác nhằm mục đích có thể câu được một vị kim chủ giàu có nào đó để có thể giúp cô ta xây dựng sự nghiệp ở đây. Câu được thì chỉ có mình lão già này, ông ta có tiền nhiều đấy nhưng chỉ giúp sự nghiệp của cô ta nhích lên một xíu. Những người đến mời đóng phim chỉ toàn là những bộ phim không nổi tiếng hoặc có lẽ cô ta cũng chỉ là những viên phụ, đóng thế cho người ta chứ không như trước kia đóng vai nữ chính, còn nhớ lúc sự nghiệp của cô ta tốt lên ở thành phố A đã có biết bao người đứng sau lưng xếp thành hàng dài để chờ cô ta đồng ý góp mặt đóng phim của họ...nhưng đó chỉ là trước kia mà thôi! Bây giờ sự nghiệp đã xuống dốc tất cả rồi

Cô ta gặp được La Bình ở thành phố C, rất may vì do ngoại hình cô ta dễ thu hút ánh nhìn đã câu được ông ta. Ở bên ông ta cũng chỉ được mấy tháng thôi, ông ta chưa có vợ nên cô ta cũng không cần lo mình là tiểu tam nữa

Một người xinh đẹp như cô ta dĩ nhiên rất được sự ân sủng từ ông ta rồi, lần này do Tịch gia mở tiệc chúc mừng việc cô mang thai ông ta dĩ nhiên có cả giấy mời tham dự nên đưa cô ta đi cùng. Thật ra cô ta không biết bữa tiệc đó là gì và do ai tổ chức vì La Bình không có đề cập về chuyện này cho cô ta biết, đến khi đến bữa tiệc thì mới biết

Cô ta nhìn sang cô, Tịch Mộ Thần hiện tại có vẻ rất yêu thương cô hơn cả trước kia. Càng nhìn thấy cô được cưng chiều yêu thương như thế cô ta càng đố kị nhiều hơn

Nếu như không phải đụng tới cô để mà đắc tội với Tịch Mộ Thần như thế thì cô ta đã không phải thê thảm đến mức này...!

Nhưng nghĩ lại cũng có chút tiếc nuối. Vì sao anh ấy lại không chọn mình mà lại chọn cô ta? Xét về ngoại hình lẫn dung mạo mình không thua kém gì Tiêu Tiểu Tịch trái lại cơ thể mình còn đầy đặn hơn cả cô ta. Tiêu Tiểu Tịch ngực nhỏ mà mông cũng nhỏ thì có chỗ nào quyến rũ để anh thích đâu cơ chứ?

Chẳng phải đàn ông bây giờ thích phụ nữ có thân hình bốc lửa hay sao?

La Bình: " Tình cảm của hai vợ chồng Tịch tổng thật tốt! "

Cô nhìn thấy La Kì Kì đang nhìn anh bằng một ánh mắt say đắm, lửa giận trong lòng bắt đầu muốn bọc phát. Cô mỉm cười cố tính kéo cánh tay anh lại ôm

" La tổng quá khen rồi! Phải không ông xã? "

Tiêu Tiểu Tịch cố ý kéo dài hai câu cuối

La Kì Kì trong lòng hận không thể cào nát gương mặt xinh đẹp của cô: Tiện nhân! Nói không biết xấu hổ

Tịch Mộ Thần chỉ nhàn nhạt gật đầu, La Bình nói không muốn phá hỏng thời gian riêng của hai vợ chồng cô nữa nên xin phép cùng La Kì Kì sang chỗ khác

Sau khi hai người họ rời đi cô mới buông tay anh ra, mệt mỏi ngồi xuống ghế, Tịch Mộ Thần theo đó là ngồi xuống cùng cô

" Bảo bối nhìn em có vẻ không vui nữa rồi? "

" Anh vừa nãy có nhìn thấy cái cô " minh tinh " đó nhìn anh đắm đuối? "

" Nhìn thấy! Nhưng chuyện đó không liên quan đến anh cho nên anh không quản! "

" Xí, kiêu ngạo! ". Cô nhỏ giọng nói

Tịch Mộ Thần khẽ cười hôn lên trán cô một nụ hôn:

" Còn không phải lo sợ bà xã đại nhân giận dỗi nên anh mới không quản? "

" Coi như anh hiểu chuyện đó! "

Trên khóe môi cô bỗng tạo thành một đường nét đẹp cho nụ cười, cô vô cùng hài lòng với những gì anh vừa nói ra

Tịch Mộ Thần không ngại khi họ vẫn đang ở bữa tiệc, anh cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn

Vì hành động này mà anh đã che khuất đi gương mặt của cô. Từ phía xa xa có người đàn ông từ nãy cho đến giờ vẫn luôn quan sát những cử chỉ, hành động dù nhỏ hay lớn của cô và anh không chút rời mắt

Nhìn thấy hành động này của Tịch Mộ Thần đối với cô trong lòng anh đầy tức giận, hận khi không thể bước nhanh đến đó lôi Tịch Mộ Thần ra khỏi người cô. Nhưng...anh làm gì có tư cách ấy?

Người phụ nữ đứng bên cạnh cũng không phải là không nhìn thấy biểu hiện của anh, bàn tay xinh đẹp chạm nhẹ vào anh:

" Đừng vội! Em đã sắp xếp được tất cả "

" Bỏ tay ra! "

Người đàn ông gằn giọng, sắc mặt trở nên âm u hơn

Người phụ nữ nghe vậy cũng ngoan ngoãn làm theo, cô ấy thật không muốn chọc tức anh

Doãn Thiên Phong: " Cứ làm theo sự sắp xếp đó! Nhưng nhớ không được làm tổn thương cô ấy dù chỉ một chút "

Mộng Khiết siết chặt lòng bàn tay, hàm răng cắn chặt vào môi. Miễn cưỡng đáp lại:

" Em biết rồi! "

Doãn Thiên Phong không trả lời, anh từng bước tiến tới chỗ họ

Mộng Khiết nhìn theo bóng lưng của Doãn Thiên Phong sau đó nhìn về phía trước hướng của cô và Tịch Mộ Thần đang ngồi:

" Là tôi có lỗi với cô...! Có trách thì hãy trách Thiên Phong quá yêu cô "

Ba giây sau, cô khó thở nên đã dùng lực đẩy anh ra. Gương mặt ửng hồng không khỏi đáng yêu khiến anh say đắm nhìn

" Anh...anh muốn chết sao? Hôn lâu như thế! "

" Tại môi em quá ngọt! "

Tịch Mộ Thần nói, lưu manh đưa đầu lưỡi ra liếm môi khiến cô càng thêm ngượng

" Đồ không biết xấu hổ! Đang ở bữa tiệc mà lại giở thói lưu manh đó "

" Có ai để ý sao? "

" Anh...! "

Cô định mắng anh một câu nhưng chưa nói hết thì bỗng phía trước mặt vang lên một giọng nói:

" Tịch tổng, Tịch phu nhân xin chào! "

Tịch Mộ Thần ngẩn mặt nhìn thấy Doãn Thiên Phong, đứng bên cạnh anh ta là một người phụ nữ. Hình như anh đã gặp cô gái này ở đâu rồi?

" Tịch tổng, Tịch phu nhân! ". Mộng Khiết khẽ nói kèm theo hành động đó là chào hỏi họ

Trái lại với anh, cô cũng biết cô gái này là ai. Tịch thị và Doãn thị thật sự hợp tác không nhiều mà anh gặp qua Mộng Khiết chưa đến ba lần thì làm sao nhớ cô ấy là ai huống hồ Tịch Mộ Thần có vẻ như không muốn quan tâm về điều này nhưng còn cô thì khác! Trước kia cô cùng Doãn Thiên Phong yêu nhau, Mộng Khiết là cô gái mười tám tuổi trước kia do Doãn Thiên Phong anh mua về từ buổi đấu giá từ thiện. Cô ấy theo anh làm trợ lí cũng đã được rất lâu, nếu tính không lầm thì cho đến khoảng thời gian bây giờ cũng đã được sáu năm rồi!

" Xin chào! ". Cô đứng dậy, bước đến gần chỗ anh cũng chào hỏi bọn họ lại

Tịch Mộ Thần thuận tiện, anh vòng cánh tay sang ôm eo cô. Hành động này Doãn Thiên Phong cũng không phải là không nhìn thấy

Tịch Mộ Thần: " Rất vui vì anh đã đồng ý góp mặt tại bữa tiệc của chúng tôi! "

Doãn Thiên Phong: " Không có gì! "

Mộng Khiết cầm trên tay hộp quà, cô ấy mỉm cười đưa nó cho cô:

" Doãn tổng muốn tặng cho Tịch phu nhân và đứa bé một món quà! "

" Khách sáo rồi, cảm ơn! "

Doãn Thiên Phong hài lòng, khẽ cười nhìn cô

Tịch Mộ Thần giúp cô cầm phần quà và đưa nó lại cho nam phục vụ kia ý đem phần quà này đi cất:

" Doãn tổng thật có lòng! Anh chỉ cần đến chung vui cùng vợ chồng chúng tôi là được rồi, không cần tốn kém như thế! "

" Không sao, tôi thấy nó cũng không có vấn đề gì! "

Mộng Khiết nhìn xuống vùng bụng cô, tuy trang phục cô mặc có thể che đi vùng bụng đang nhô to vì mang thai nhưng nó chỉ che đi được một chút chứ không hoàn toàn là tất cả

Không biết vô tình hay cố ý mà Mộng Khiết đã lên tiếng hỏi cô:

" Tịch phu nhân, không biết đứa bé sẽ là bé trai hay bé gái? "

Tịch Mộ Thần nghe Mộng Khiết hỏi như thế liền đưa ánh mắt xuống nhìn cô, trong đáy mắt không thể che giấu đi được sự cưng chiều yêu thương. Anh dường như đang chờ đợi câu trả lời từ cô với Mộng Khiết

Cô mỉm cười:

" Thai nhi là song sinh…! "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.