Hôm qua mọi việc chỉ vừa quyết định xong, cô không biết từ lúc nào mọi chuyện lại sắp xếp ổn thỏa như thế, cô quả thật không thể không khen ngợi anh, hiệu suất làm việc của Tịch Mộ Thần luôn tốt như thế
Bây giờ thì cô có thể hiểu được vì sao Tịch thị lại phát triển như thế, còn có cả việc trong hắc đạo nữa, bang của anh lại lớn như thế, theo như cô được biết thì không ai trong hắc đạo có thể tùy ý cả gan đụng đến anh cả, vì hiện nay thế lực ngầm của Tịch Mộ Thần ngày càng lớn mạnh mà bên cạnh anh, người người xung quanh đều là những người tài giỏi và trung thành, vì dụ như Phong Hàn và Lục Minh Hạo vậy
Thật hâm mộ mà, cũng may cô được gả cho người đàn ông này, vừa tài giỏi lại còn đẹp trai nữa chứ, quan trọng hơn là, anh ấy lại rất yêu thương cô
Ôi, thích thật, nó cứ như mơ vậy! Cô không tin nó lại có thể chân thật được như thế, tình tiết y chang ngôn tình~
Hiện tại thì họ đang ngồi trên chiếc máy bay tư nhân của Tịch gia để trở về thành phố A, vì biết cô thích ngồi gần cửa sổ để ngắm cảnh nên Tịch Mộ Thần đã để cô ngồi cạnh cửa sổ, còn bản thân anh thì ngồi bên cạnh cô
Tịch Mộ Thần ngồi im lặng bên cạnh, anh chăm chú dán đôi mắt màu hổ phách lên màn hình loptop đặt trên đùi mình, dáng vẻ cao lớn ngồi hơi nghiêng đầu chống cằm một bên có vẻ như đang suy nghĩ cái gì đó
Ngồi bên cạnh, cô lẳng lặng chăm chú quan sát từng nơi trên gương mặt cương nghị lạnh lùng kia
Phải nói rằng người đàn ông này chính là một cực phẩm, có lẽ như thượng đế đã quá dành tình yêu thương cho anh rồi chăng? Ông ta vậy mà lại tạo ra một người đàn ông hoàn hảo đến suất sắc như này...
Từng đường nét trên gương mặt kia phải nói là hoàn hảo đến không có một góc chết. Vầng trán cao, sóng mũi thẳng tấp, cặp mắt phượng hẹp dài và cả cái cằm cương nghị kia nữa
Aaa chết mất!
Tại sao người đàn ông này lại yêu nghiệt đến như thế?
Ngay cả lông mày cũng đẹp nữa...!
Đôi môi mỏng khi mím lại nhìn cũng vô cùng quyến rũ...
Haz, thật đúng với câu: Người đã đẹp thì dù cho có làm bất kỳ điều gì dù nhỏ thôi cũng vô cùng có sức hút
Tịch Mộ Thần đang quan sát thị trường giá cổ phiếu, sau khi nhìn thấy giá cổ phiếu của Doãn thị đang giảm xuống
Đôi môi không tự chủ hài lòng nhếch nhẹ lên một cái tạo thành một đường nét đẹp trên gương mặt cương nghị kia
Khoảng khắc khi cô chăm chú ngắm nhìn anh cho đến lúc anh nhếch môi như thế cô cảm thấy trái tim mình đập rộn nhịp không ngừng
Gương mặt nhỏ nhắn bất giác ửng đỏ, không muốn nhìn thêm nữa, cô vội quay mặt sang hướng khác
Sau khi quan sát cổ phiếu xong, Tịch Mộ Thần chậm rãi đóng máy lại để sang một bên, vì còn nhiều thời gian nên anh có chút nhàm chán và lấy ra một quyển tạp chí gần đó xem giết thời gian
Anh vốn không để ý đến cô nên không thể phát hiện được người con gái bên cạnh có trạng thái bất thường...
Cô cố gắng điều chỉnh bản thân sao cho mình thật bình tĩnh lại, sau đó mới một lần nữa len lén liếc mắt nhìn sang người bên cạnh mình
Cô nhìn thấy anh đã không còn dính đến chiếc loptop nữa, mà thay vào đó là một quyển tạp chí nằm gọn trên tay anh...
Tịch Mộ Thần dáng ngồi thẳng tấp, vì mệt mỏi nên hơi dựa lưng về phía sau, một tay cầm quyển tạp chí chăm chú xem, tay còn lại thì gác lên bên chỗ tay vịn chống lên cằm. Ngày thường, người đàn ông này luôn ăn diện bằng những bộ trang phục tây trang phẳng phiu hay quần áo vest của các nhãn hàng nổi tiếng khác, nhưng hôm nay là ngoại lệ, anh không mặc âu phục hay vest, mà là mặc trên người bộ thường phục mới nhất của thương hiệu Armani
Quần áo không mang màu sắc tươi mới, trên người anh, từ đầu đến cuối chân chỉ có màu tối, màu xám tro là màu chính chủ trên bộ quần áo của anh. Nó cũng giống như chủ nhân của nó vậy, ảm đạm mà lạnh lùng
Tịch Mộ Thần thoải mái bắt chéo một chân này lên chân kia, dáng vẻ lười biếng dần hiện rõ trên gương mặt anh tuấn của người đàn ông. Tối hôm qua anh có vẻ không có một giấc ngủ ngon nên hôm nay rất nhanh dễ mệt mỏi, tay hạ quyển tạp chí xuống, Tịch Mộ Thần bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần
Cô bắt đầu nhìn thấy anh đã chìm vào giấc ngủ, vì không muốn làm phiền giấc ngủ của anh nên cô cũng ngoan ngoãn im lặng ngồi cạnh bên. Chưa đến một lúc lâu, đôi mắt không nhịn được khẽ liếc nhìn sang người bên cạnh
Anh quả thật rất đẹp trai, ngay cả khi yên tĩnh ngủ như thế thôi mà cũng gây sát thương lớn như vậy cho người khác, ngay cả người thường ngày bên cạnh anh như cô đây, có thể thường xuyên ngắm nhìn anh rất nhiều lần nhưng cô vẫn không nhịn được mà lén trộm nhìn anh ngủ
Tịch Mộ Thần ngủ rất an tĩnh, vì khoang của họ là khoang nhất, không có chuyện gì hay anh không gọi thì bất cứ ai cũng không được phép bước vào đây dù chỉ là nửa bước. Ngay tại chỗ này, rất yên tĩnh, không có một chút âm thanh gì ngoài hơi thở trầm ổn của anh, bây giờ chỉ cần một tiếng động nhỏ thôi, chúng có lẽ sẽ thành công đánh thức anh ngay lập tức
Cô cẩn thận, chậm rãi vươn tay lấy quyển tạp chí trên tay anh cất về chỗ cũ. Vì nơi để của quyển tạp chí là chỗ để ở bên cạnh ngoài chiếc ghế của anh nên cô phải vươn người sang mới có thể cất nó đi được
Ngay lúc cô định thu người về thì eo bỗng bị ôm lại, Tiêu Tiểu Tịch thoáng giật mình bởi hành động của người nào đó, cô vội quay đầu lại nhìn người đàn ông kia, mở miệng vừa muốn nói cái gì thì ngay lập tức đã bị một nụ hôn áp tới chặn họng lại
“ Ưm... “
Cô mở to con mắt nhìn người đàn ông trước mặt mình, trong ánh mắt của Tịch Mộ Thần hiện rõ ý cười, bàn tay không chút yên phận bắt đầu lần mò trên cơ thể cô
Bởi vì hành động đột ngột của anh cô chợt phản ứng một cái sau đó đưa tay đặt lên cơ ngực người đàn ông muốn đẩy ra, Tịch Mộ Thần một tay chế trụ người cô, tay còn lại nhanh chóng đã xâm nhập vào áo cô, dễ dàng đi qua áo lót và trực tiếp bao phủ nơi mềm mại nào đó không chút kiên nể, anh còn tự nhiên xoa nắn
Gương mặt cô chợt biến sắc, gò má bất giác ửng hồng nhưng không thể phản kháng lại được, nụ hôn kéo dài gần được một phút, đến khi cô đã không thể thở được, Tịch Mộ Thần mới chịu buông tha cho cô
“ Đồ...xấu xa, anh giả ngủ! “
Hít được một ngụm khí, cô không quên mắng người đàn ông nào đó vài ba câu
Tịch Mộ Thần khẽ cười, anh vuốt ve mái tóc cô
“ Là ai đã nhìn trộm anh suốt nhỉ? “
Cô mím môi, trong cái khó ló cái khôn, trong đầu bỗng chốc tìm ra một lí do, cô vội nói:
“ Em tại sao phải nhìn trộm anh ngủ trong khi anh là chồng của em chứ, em là đường đường chính chính ngắm nhìn anh, không có nhìn trộm! “
“ Vậy sao? “
Tịch Mộ Thần bật cười bởi lời nói của cô, được, tốt lắm, nêu ra một lí do rất chính đáng!
Ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng máy bay cũng đáp cánh, anh và cô rốt cuộc cũng trở về thành phố A
“ Oa được về nhà thật thích! “
Cô vui vẻ hít thở không khí, Tịch Mộ Thần đi theo phía sau, trên tay đang kéo chiếc vali thuộc nhãn hàng của Gucci, cũng vì thấy hành động của cô mà anh nhìn cô càng yêu chiều hơn
“ Bà xã, chậm lại một chút, em đang mang thai đấy! “
“ Em biết rồi mà, người ta sẽ cẩn thận, anh đừng lo! “
Cô vừa nói vừa xoay người lại nhìn anh mỉm cười, sân bay tấp nập người người qua lại, bỗng từ đâu xuất hiện một gã đàn ông đi tới, ông ta vì đang vội vàng nên không chú ý đến có người đang đứng mà va phải vào cô
Vì bất ngờ khi có người va vào mình, cô đã không phản ứng kịp, cả thân thể nhất thời theo đó đổ hết về phía trước, ông ta chẳng những không thấy mình sai, mà còn to tiếng quát mắng cô:
“ Cô bị mù sao mà đứng ngây ra đó? “
“ Tiểu Tịch! “
Tịch Mộ Thần nhanh tay lẹ mắt, đôi chân dài bước vài bước đã đến chỗ cô, anh vươn tay đỡ lấy cô, để cô được bao bọc bởi vòng tay rắn chắc của anh. Ánh mắt màu hổ phách vẫn nhìn chăm chăm người con gái mình ôm trong lòng, vừa nãy thật đáng sợ, nếu như ban nãy anh phản ứng chậm thêm một chút nữa, có phải cô và đứa bé sẽ có sao rồi không?
Người đàn ông kia vẫn chưa đi, ông ta đang gấp gáp, nhìn thấy cô và anh đứng tại chỗ không nhường đường càng nổi giận hơn
“ Một người đã đủ điên lên rồi, lại lòi thêm đâu ra một tên nhóc nữa vậy? Còn đứng đó làm gì, mau cút sang một bên cho lão tử! “
Người đàn ông vừa dứt câu, Tịch Mộ Thần ngẩn mặt nhìn ông ta với ánh mắt bén nhọn như lưỡi dao, con mắt màu hổ phách bỗng nhiên lóe lên ánh sáng một cách kỳ lạ và mất hút ở đuôi mắt, đôi mắt như lưỡi dao sắc bén đến đáng sợ khiến người đàn ông bỗng nhiên không rét mà run
“ Cậu...cậu, cậu muốn làm gì? “
Theo như quan sát cho thấy, người đàn ông đứng trước mặt chỉ cỡ năm mươi mấy, thân hình thì mập, người thì lùn mặc trên người một bộ vest nhìn chẳng ra đâu, đầu thì hói, khỏi phải nói, cái loại người này là loại xấu nhất trong mắt Tịch Mộ Thần nhìn thấy
“ Ông, lão già kia, con mắt có phải bị đuôi hay không? Phụ nữ mang thai đứng trước mặt còn ráng đụng vào cô ấy? “
Nhiều người đi ngang qua thấy có chuyện xích mích xảy ra giữa ba người liền đứng lại hóng hớt, người nào người nấy còn lại đi qua thấy mọi người tụ tập lại, tạo thành một vòng tròn lớn cũng tò mò chen vào xem
Mắt thấy mọi chuyện ngày một bị anh bé xé ra to, mọi người cũng tụ đông lại xem chuyện cũng khiến cô có mấy phần lúng túng và bối rối, bàn tay đưa lên níu nhẹ áo anh
“ Mộ Thần, hay là thôi đi, người ta nhìn kìa! “
Bỏ mặc lời cô nói, anh để nó tai này sang tai kia, đối với Tịch Mộ Thần, nào có chuyện có người ức hiếp vợ anh như thế mà anh nhắm mắt cho qua là xong?
Người đàn ông kia là giám đốc của một công ty nhỏ, vì công ty nhỏ như thế nên chưa bao giờ có cơ hội được gặp mặt qua các chủ tịch lớn như Tịch thị hay Doãn thị, con người ông ta cũng rất hay kiêu ngạo và ra oai với những người có địa vị thấp hơn ông ta, với cái loại hay đi xu nịnh và keo kiệt, thì ông ta chính là những thành phần như thế, mà cái loại người này chính là loại Tịch Mộ Thần khó ưa nhất
Với loại người như ông ta dĩ nhiên bản thân khi mắc lỗi sai sẽ không bao giờ có chuyện đi sửa sai, mà ông ta sẽ đổ hết nó lên người người khác. Giống như bây giờ vậy, bây giờ đứng trước mặt bao nhiêu người bị anh nói như thế ông ta dĩ nhiên không chịu thừa nhận là mình sai, vốn nghĩ anh và cô là những người dân thường không có địa vị nên ông ta đã đổ nó lên người họ
“ Cậu nói bậy gì đó? Là cô ta tự dưng đứng tại chỗ đó và va phải vào người tôi, ai đụng vào cô ta chứ? “