Bá Y Thiên Hạ

Chương 371: Chương 371: Cản khẩn bả đầu tiếp thượng ba




Thụ phong phải không? Vậy Sinh Mạng Nữ Thần đại nhân dự định cho ta làm việc gì, nếu chức vị quá thấp thì ta có thể không đồng ý đó.

Liếc mắt nháy nhó với Ny Khả ở dưới thân, Đoạn Vân cười đểu nói.

Hera đang tập trung quan sát Đoạn Vân, nàng thăm dò thực lực đám người của hắn. Nhưng vô luận nàng nhìn như thế nào, đám người Đoạn Vân giống như những thường dân không hề có thực lực gì. Nhắm mắt lại, nàng căn bản cũng không cảm giác được sự tồn tại của Đoạn Vân. Tên nam nhân trước mặt hình như luôn có vẻ mặt thản nhiên như vậy, còn ánh mắt của hắn thì tràn đầy tự tin, đó là một loại ánh mắt nắm trong tay tất cả. Đối với Diệp Cô Thành, Âu Đặc Tư đứng bên cạnh và Ny Khả ở dưới thân Đoạn Vân, Hera ngoại trừ cảm giác được có chút nguy hiểm, ngoài ra nàng hoàn toàn không nhìn được thực hư thực lực của bọn họ. Thậm chí đến cả năm ma sủng và mười Thần Long phía sau Đoạn Vân, Tự Nhiên nữ thần Hera cũng chỉ có thể mơ hồ nhìn ra bản thể của họ, còn đối với giai vị thì hoàn toàn mù tịt.

Tất cả thủ hạ của nam nhân này đều không đơn giản, đây là kết luận mà Hera đưa ra sau khi xem xét cẩn thận mà không tìm được gì.

- Đoạn Vân, Sinh Mạng nữ thần đại nhân nói là nàng có thể giúp ngươi trở thành một Chủ thần.

Đã nhìn không ra thực lực của Đoạn Vân, vậy cũng chỉ có thể tạm thời phủ dụ thăm dò tên nam nhân này. Hera cũng nhận được lệnh dò xét nguyên nhân vì sao tín ngưỡng lực ở nhân giới đại lục gần như biến mất không còn nữa. Nếu có thể, lôi kéo cả tên Đoạn Vân vốn làm cho Thần giới Phương tây đau đầu về phe mình.

- Chủ thần? Ngươi làm sao biết được ta bây giờ không phải là một Chủ thần? - Đoạn Vân cười khẽ hỏi.

Nghe Đoạn Vân nói thế, Hera cũng không quan tâm. Nàng hoàn toàn cho câu nói kia chỉ là một lời đùa giỡn.

- Như thế nào? Không tin hả? - Đoạn Vân lạnh nhạt hỏi

Hera cười khẽ một tiếng, hỏi Đoạn Vân:

- Vậy xin hỏi, ngươi là Chủ thần hệ gì?

- Ngươi đoán coi? - Đoạn Vân cười hỏi lại.

- Được rồi Đoạn Vân, ta không nói giỡn với ngươi nữa. Ta muốn hỏi ngươi vài vấn đề. - Hera thu hồi tiếu ý, vẻ mặt trở lại lạnh nhạt nói.

- Được, nhưng ta nói trước, trả lời một vấn đề là mười ức kim tệ.

Vẻ mặt Đoạn Vân lúc này trông vô lại dâm đãng cùng cực, hai mắt hắn nheo lại đang dùng thần thức đánh giá cơ thể mê người của Tự Nhiên nữ thần. Hắn tự biện bạch cho hành động của mình: ta phải thấy được tất cả những thay đổi dù là rất nhỏ của nàng, như vậy mới có thể nắm quyền chủ động đàm phán. Nhưng chỉ có đồ ngu mới tin thế, tên sắc lang này bụng dạ hắn chẳng ngây thơ trong trắng như vậy.

- Kim tệ hả? Ta thật ra rất muốn biết đối với một người cấp bậc đến mức này thì kim tệ còn dùng làm gì? Xin lỗi, ta không có kim tệ. - Hera cảm thấy buồn cười, nói.

- Vậy ngươi có đem theo vài món bảo bối thần khí gì đó không?

Đoạn Vân tham lam nhìn đánh giá toàn thân Tự Nhiên nữ thần. Nhưng Tự Nhiên nữ thần lại thấy ánh mắt của Đoạn Vân không chỉ có tham lam, mà còn pha lẫn với vô lại dâm đãng, khiến cho cả người nàng không được tự nhiên. Nàng lúc này có cảm giác như toàn thân đang lõa lồ trước mặt Đoạn Vân.

- Ta không có bảo bối.

Hera lắc lư thân mình, xem ra có vẻ giận.

- Đã không có kim tệ, mà cũng không có bảo bối, chẳng lẽ ngươi muốn ta trả lời miễn phí cho những vấn đề của ngươi sao? Đoạn Vân ta trước giờ không thích làm những vụ mua bán lỗ vốn.

Trên mặt Đoạn Vân lúc này tựa hồ có chút thất vọng. Nhưng ai mà chẳng biết, hắn rõ ràng là đang giả bộ.

- Đoạn Vân. Ta chỉ muốn biết, đại lục bây giờ....

- Xin lỗi, không thể trả lời. Không có tiền thì ngươi đừng mong tìm được tin tức gì từ ta cả. - Hera còn chưa nói xong, Đoạn Vân đã xua tay lia lịa, ngắt lời nàng.

Hera thật ra lại cảm thấy thanh tĩnh. Nàng biết, nếu tùy tiện phát sinh xung đột với nam nhân trước mắt này, mình và mười Kim giáp Chân thần rất có có thể sẽ dữ nhiều lành ít.

Nàng là Tự Nhiên nữ thần tính tình rất hài hoà, cũng không có nghĩa là đám Kim giáp binh cũng có tính tình hoà ái như vậy.

- Đoạn Vân tiện dân, ngươi phải chú ý ngữ khí và thái độ của ngươi khi nói chuyện. Ngươi nên biết rằng, chúng ta đều là Thần minh cao quý, còn ngươi, chỉ là một tên nhân loại bình thường đê tiện mà thôi. Tự Nhiên nữ thần đại nhân đã nể mặt ngươi rồi, nếu ngươi còn không biết tốt xấu, cẩn thận ta cho ngươi tan thành mây khói.

Một tên Kim giáp Chân thần râu mép như sơn dương vẻ mặt phẫn nộ quát Đoạn Vân. Những lời hắn vừa nói đã làm cho đám thủ hạ của Đoạn Vân nổi nóng. Sát khí ẩn hiện, lúc có lúc không.

- Tạp Nỗ Tư, ngươi im miệng lại.

Tuy những biến hoá của đám thủ hạ Đoạn Vân rất nhỏ, nhưng Hera vốn rất mẫn cảm đã ý thức được khí tức nguy hiểm. Nàng vội vàng quát bảo tên Kim giáp Chân thần ngưng lại.

- Tự Nhiên nữ thần đại nhân, tên nhân loại này cũng quá kiêu ngạo đi. Ngài đã nể mặt hắn rồi, hắn còn bất kính với ngài như thế. Hắn đúng là một tên mười phần tiện... Ặc....

Tên Kim Giáp võ sĩ có tên là Tạp Nỗ Tư không thể tiếp tục mở miệng nữa. Bởi vì ở yết hầu của hắn bỗng xuất hiện một khe hở rất nhỏ, một dòng chất lỏng màu vàng kim từ từ chảy ra.

Keng. Kiếm ra khỏi vỏ và được đút vào cơ hồ cùng một lúc, Diệp Cô Thành vẫn như trước đứng bên người Đoạn Vân, nhìn vẫn vô cùng bình tĩnh và yên ổn.

Khi tên Kim giáp Chân thần cúi đầu muốn nhìn xem mình đã xảy ra chuyện gì, cái đầu của hắn bỗng nhiên rơi xuống. Máu đặc hữu kim sắc của Thần tộc từ cổ phun ra.

- Đoạn Vân, ngươi....

Tự Nhiên nữ thần Hera trừng mắt phẫn nộ nhìn Đoạn Vân, vẻ mặt có chút phức tạp. Một kiếm vừa rồi, cho dù là nàng cũng không thể thấy rõ. Điều duy nhất nàng biết: hung thủ là tên hộ vệ bên người Đoạn Vân. Về phần tên hộ vệ đó xuất kiếm như thế nào, phi thân tới trăm thước giết người ra sao, nàng hoàn toàn mù mờ.

Chín tên Kim giáp Chân thần khác xem ra vô cùng phẫn nộ. Hai tên trong số Kim Giáp võ sĩ phi thân lên đỡ lấy thân thể của tên vừa bị chém chết.

- Không phải ta.

Đoạn Vân vung tay lia lịa, ra hiệu mình trong sạch. Nhưng âm thầm hắn lại dùng thần thức bắt ngay lấy linh hồn của tên vừa bị Diệp Cô Thành chém thành hai đoạn. Linh hồn là đồ tốt đó, trữ lại trước cái đã.

Nhìn thi thể của thủ hạ, Hera rốt cục cũng không khống chế được sự kích động của mình, sắc mặt trở nên trắng bệch. Một người có thể ngay trước mắt mình mà miễu sát một cao thủ Chân thần hậu giai, cho dù nàng là Chủ thần mà cũng không nắm chắc có thể đối phó được. Hơn nữa, thực lực của đối phương đến bây giờ không biết thực hư ra sao.

Đoạn Vân ra vẻ quan tâm, sờ sờ đầu, rồi nhìn hai đoạn thi thể nói:

- Hắn không sao đâu? Các ngươi là Thần, vậy các ngươi hẳn không chết được. Vừa rồi là ai làm chứ? Ủa, khẳng định là một cao thủ phỏng chừng cấp bậc đã đạt tới thần cấp. Ừ, tuyệt đối là Kiếm Thần.

Những lời này vừa phun ra, năm đại ma sủng không nhịn được, cười phì ra. Còn mấy thủ hạ dưới tay hắn cũng nhếch mép, đặc biệt Ny Khả dưới thân hắn cũng cười rung lên nhè nhẹ.

- Các ngươi nghiêm túc một chút, không thấy thủ hạ của nữ thần đại nhân biến thành hai đoạn sao?

Đoạn Vân ra vẻ tức giận quát bảo đám thủ hạ ngưng lại.

- Ha ha ha. Lão Đại, ngươi thật sự là làm người ta cười chết mà không thường mạng.

Tiểu Phi Hiệp rốt cuộc không nhịn được tiếu ý của mình cười to lên. Còn vài thủ hạ khác cũng cười theo. Đến cả Diệp Cô Thành bình thường lãnh đạm cũng lộ ra tiếu ý.

- Đoạn Vân, ngươi cuối cùng có ý gì đây?

Tự Nhiên nữ thần bây giờ rất giận. Sắc mặt nàng tức giận đến mức trở nên trắng bệch. Nàng không ngờ, một tên Chân thần thực lực hậu giai, lại chỉ vì lắm lời một chút mà bị giết chết.

Đoạn Vân đưa tay phất phất, ra hiệu cho đám thủ hạ im lặng.

- Nữ thần đại nhân, ý của ta là, ngươi nhanh chóng gắn cái đầu vào cho tên Kim giáp võ sĩ lắm miệng kia, phỏng chừng hắn có thể sống lại đó. Hắn nói bổn thiếu gia là tiện dân. Ta không có ý kiến , nhưng hắn tại sao lại đứng ra nói những lời đó với thủ hạ của ta chứ? Ta đây thật mất mặt. Ngươi nhìn xem, đến cả ông trời cũng chịu không nổi nữa.

Đoạn Vân vẻ mặt lúc này rất thành khẩn.

- Gắn đầu lại? Cho dù Sinh Mạng Nữ Thần có tới nơi này cũng chẳng làm được gì vì hắn đã là một cổ thi thể. Chẳng lẽ ngươi có thể làm người sống lại sao?

Lúc này Hera có lẽ vì quá giận mà bộ ngực đầy đặn của nàng bỗng nhấp nhô nhanh lên một chút theo nhịp thở. Nhìn qủa là đặc biệt mê người.

- Việc này trách được ta sao? Các ngươi không có tiền lại không có bảo bối, còn muốn tìm được tin tức. Hơn nữa lại còn đưa ra lời ác ngôn, nhục mạ ta nữa. Ngươi nói xem như vậy còn có vương pháp nữa không? Còn có thiên lý không? Chẳng lẽ các ngươi là Thần cao cao tại thượng, những dân chúng bình thường chúng ta phải xem ánh mắt các ngươi mà cúc cung làm việc sao? Chẳng lẽ muốn chúng ta có cuộc sống của con kiến à? Ngươi nói đi, chẳng lẽ các ngươi là Thần minh cao quí, nhân loại chúng ta sẽ làm trâu ngựa để các ngươi tùy ý điều khiển sao? Hera đại nhân, ta nói lại một lần nữa, nếu không có tiền tài và bảo bối, ngươi hôm nay đừng mơ đến việc tìm được tin tức gì từ ta.

- Ngươi rất oai phong. Tính ra, chúng ta tự nhận xui xẻo. Chúng ta đi.

Lúc này Hera mang theo chín Kim giáp Chân thần còn lại và thi thể Chân thần vừa chết, muốn thối lui. Nàng biết, nếu dây dưa với nam nhân trước mắt này, không bị hắn đánh chết, cũng sẽ bị hắn chọc cho tức chết.

Nhưng thân thể họ vừa động, mười đại Thần long đã bao vây kín lấy họ.

- Đoạn Vân, ngươi có ý gì đây? Chẳng lẽ chúng ta đã bỏ đi mà cũng không được sao?

Hera mặt không chút thay đổi chăm chú nhìn Đoạn Vân.

Khẽ cười một tiếng, Đoạn Vân nói lạnh lùng :

- Chỉ sợ việc này không được đâu.

- Đoạn Vân, hôm nay ngươi khinh người quá đáng.

Hera lại một lần nữa bị Đoạn Vân chọc giận.

- Hera đại nhân, không phải này ta không muốn tha các ngươi đi. Nhưng các ngươi muốn đi đâu?

- Chúng ta đi Nữ Thần điện không được à? - Ngữ khí Hera pha thêm chú phẫn nộ.

- Chỉ sợ không được.

- Tại sao? - Mặt Tự Nhiên nữ thần cơ hồ đã méo xệch.

Lúc này, vẻ mặt Đoạn Vân trở nên nghiêm túc, tựa như một quan tòa đang tuyên án :

- Có thể lúc mới bắt đầu ta không nói rõ, bây giờ ta nói chuyện luôn với các ngươi một lần. Mộng Đa Lợi Á bây giờ thuộc về Trung Hoa rồi, do đó đối với những thế lực ngoại lai như các ngươi, ta không thể không phòng bị được. Dựa theo luật của Trung Hoa gia tộc, những ai không thuộc về Trung Hoa gia tộc kể cả người, thú, thần, ma đủ mọi loại sinh vật, nếu không được gia tộc cho phép, nếu tùy tiện bước vào lãnh thổ, lãnh không, lãnh hải của Trung Hoa gia tộc ta, toàn bộ đều sẽ bị coi như những tên xâm lăng. Đối với xâm lăng, gia tộc bình thường sẽ áp dụng chính sách hủy diệt.

- Cái gì? Chẳng lẽ các ngươi dám đối xử với Thần như thế sao?

Lại có một tên Kim giáp võ sĩ không nhìn được tốt xấu tức giận hét lên. Nhưng hắn đã bị đồng đội lôi trở về, không ai biết khi nào cái đầu của hắn sẽ rơi xuống.

- Sợ quá. Nhưng luật gia tộc quy định như thế mà. - Đoạn Vân chánh sắc nói.

- Vậy chúng ta đi A Lí Tây Đa. - Hera ra lệnh cho thủ hạ.

Đoạn Vân ra hiệu cho thủ hạ một lần nữa ngăn lại nói:

- Không được. A Lí Tây Đa bây giờ cũng là địa bàn của Trung Hoa gia tộc. À, cả nhân giới đều là cơ nghiệp của Trung Hoa. Bây giờ, nếu các ngươi muốn đi, cũng chỉ có đi Ma giới hoặc trở về Thần giới.Nhưng nếu các các ngươi muốn được an toàn trong phạm vi gia tộc, các ngươi phải xin visa với bộ ngoại giao gia tộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.