Bá Y Thiên Hạ

Chương 274: Chương 274: Cường thế hải tộc yếu hòa đàm






Một tên lính đưa tin của Thần Long đảo tiến đến bẩm báo:

- Khải bẩm thiếu gia, Bắc Hải bộ tộc phái sứ giả tới, họ nói muốn hòa đàm với chúng ta.

Vừa nghe thế, Đoạn Vân còn chưa kịp mở miệng nói gì, Đạt Nhĩ Ba đã gầm lên:

- Hòa đàm? Hòa đàm cái bắp cày (theo bản dịch là cục c...). Cái đám không biết sỉ nhục dám đánh lén người khác, còn cướp Ny Khả công chúa của chúng ta, còn hòa đàm cái gì chứ. Lão Đại, cứ tiến lên đánh cho chúng một trận.

Đoạn Vân thở dài nói:

- Lúc này chỉ có hòa đàm là giải pháp tốt nhất thôi. Bọn họ có cường giả cấp mười ba của Bắc Hải bộ tộc, lại mang theo hơn một ngàn vạn binh lính ở đại dương, tuy nói trong đó không có nhiều lực lượng cao cấp lắm, nhưng nếu đồng thời kéo lên cả lũ thì cũng rất phiền toái. Thần Long đảo của chúng ta vừa chịu một lần đại bại, quân tâm rất kém. Hơn nữa thế lực ở Thần Long đảo cũng vừa mới thu phục không lâu, ngoại trừ trung hải quân đoàn mười một vạn và một vạn đầu thánh cấp hải thú tạo thành hải long sư đoàn, hai đội quân này còn có chút khả năng chống đỡ. Còn hơn mười vạn hải thú khác căn bản là không chịu nổi một kích. Họ có thể không đầu hàng đã là rất tốt rồi. Âu Đặc Tư, ra lệnh trung hải quân đoàn, Trung Hoa hải long sư đoàn của Thần Long đảo, toàn bộ lui về. Nếu khai chiến thì mang theo hai đội quân này và quân lực cao thủ Thần Long đảo rút lui theo hướng sông Lạp Mỗ. Hừ, chỉ cần tới đất liền, đó chính là thiên hạ của chúng ta rồi.

- Lão Đại, không thể nào. Ngươi sao lại lựa chọn phương pháp chạy trốn?

Đạt Nhĩ Khắc nói với Đoạn Vân vẻ khó hiểu.

Đoạn Vân cười cười nói:

- Chạy? Hừ... giết cao thủ Thần Long bộ tộc như vậy, còn dám bắt cả công chúa Thần Long Ny Khả nữa chứ. Thù này Đoạn Vân ta làm sao chịu được chứ.

- Chủ nhân, sứ giả hải tộc thì sao? Ngài xem nên xử lý thế nào … - Âu Đặc Tư nhắc nhở.

Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, nói:

- Để cho bọn họ vào đi.

Chẳng mấy chốc, dưới sự hướng dẫn của thần thú hộ vệ Thần Long đảo, hai sứ giả hải tộc đã đi vào trong Thần Long đại điện. Một trong hai đặc sứ là một Nhân Ngư, hơn nữa là một mỹ Nhân Ngư, thực lực khoảng cấp mười một sơ giai, nhìn rất giống Ngải Vi Nhi. Người kia là một tên võ sĩ cá mập, thực lực cấp mười một hậu giai.

- Hai người các ngươi là sứ giả hải tộc phái tới hả? Nói thẳng ra đi, điều kiện các ngươi là gì? - Đoạn Vân nói với vẻ khó chịu.

- Chúng ta lần này tìm Đoạn Vân.

Đầu mỹ Nhân Ngư xem ra nói năng rất dõng dạc, ngữ khí không hề khách khí gì cả. Tuy nói tiểu ny tử này nhìn qua cũng không tệ, nhưng Đoạn Vân lúc này làm gì còn có tâm tình đi quản xem người khác có đẹp hay không? Hừ, đắc tội với bổn thiếu gia thì mỹ nữ ta cũng lột da.

- Vị đại nhân này, ta là hộ vệ trưởng cho Đông hải Sa Ngư Hoàng bệ hạ. Còn vị này là nhị công chúa của Bắc Hải bộ tộc. Cha nàng là Ốc Đặc Nhĩ hoàng thái tử.

Có thể thấy được vẻ hậm hực của Đoạn Vân, tên võ sĩ cá mập vội vàng giới thiệu mình. Đoạn Vân không thèm liếc mắt nhìn, trực tiếp nói luôn:

- Ta mặc kệ các ngươi là ai. Nói ra điều kiện của các ngươi đi.

Thấy thái độ Đoạn Vân như thế, nhị công chúa Nhân ngư nói giọng rất tự đại:

- Ngươi là ai? Bằng vào ngươi mà dám dùng ngữ khí như vậy nói với ta sao? Ngươi mau gọi Đoạn Vân của các ngươi tới đây, ta muốn tự mình đàm phán với hắn.

- Bớt sàm ngôn đi. Trực tiếp nói ra điều kiện của các ngươi.

Đoạn Vân đã bộc phát, khí thế cường đại sắc bén, mang theo sự phẫn nộ vô biên ép thẳng vào hai tên hải tộc trước mắt. Một tiếng hống này Đoạn Vân đã ngưng tụ chân khí cường đại, tập trung tất cả khí thế công đả hai tên hải tộc đang làm cho Đoạn Vân nhìn rất khó chịu này. Dưới khí thế cường đại của Đoạn Vân, Nhân Ngư công chúa bị đánh bay mấy chục thước, còn tên võ sĩ cá mập có thực lực mạnh hơn một chút cũng bị đẩy lui mười thước. Dưới một kích này hai vị sứ giả đáng thương phun ra một ngụm máu tươi.

Đoạn Vân một lần nữa xuất chân khí ra, bắn thẳng vào hai sứ giả hải tộc trước mặt, bắt chúng quỳ trên mặt đất.

- Ta là Đoạn Vân, mau nói ra điều kiện của các ngươi.

Mặt Đoạn Vân lạnh tanh cơ hồ không thấy có biểu hiện gì nữa.

- Khục, khục... Đoạn Vân. Ngươi dám công kích sứ giả.

Nhân Ngư công chúa phun ra một ngụm máu tươi, tức giận nói với Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười lạnh một tiếng:

- Nếu không vì Thần Long công chúa Ny Khả còn ở trên tay các ngươi, ta đã sớm lấy linh hồn các ngươi ra thiêu đốt rồi.

- Khục, khục... Đoạn Vân đại nhân, hai quân giao chiến không chém sứ giả. Ngươi làm như vậy, chẳng lẽ không sợ bị người trong thiên hạ cười nhạo sao?

Võ sĩ cá mập xem ra cũng kích động dị thường quát lại Đoạn Vân.

Đoạn Vân sắc mặt giận dữ, dùng một ánh mắt cơ hồ muốn tóe lửa nhìn tên võ sĩ cá mập. Hồi lâu sau, Đoạn Vân nói:

- Được lắm, ta và các ngươi đàm phán. Người đâu, cho bọn chúng ngồi đi.

Trên một cái bàn đàm phán làm tạm, hai sứ giả hải tộc ngồi một bên, Đoạn Vân cùng Âu Đặc Tư ngồi đối diện. Còn những cao thủ gia tộc tạm thời lui ra ngoài, đứng ở bốn phía xung quanh đại điện.

- Đoạn Vân đại nhân, bây giờ Đông hải và Bắc Hải đã liên kết lại, hơn một ngàn vạn hải tộc tinh duệ bao vây chặt hải vực của Thần Long bộ tộc các ngươi. Hơn một ngàn vạn cao thủ hải tộc này, chỉ cần đợi một tiếng ra lệnh của Thủy Mẫu đại nhân, sẽ phát động công kích toàn diện đối với Thần Long đảo của các ngươi. Rồi quân đội này sẽ đánh thẳng tới tận đại lục Mộng Đa Lợi Á.

Võ sĩ cá mập nói với Đoạn Vân với vẻ rất hào hùng.

Đoạn Vân cười lạnh một tiếng:

- Hơn một ngàn vạn đại quân? Hừ . Cường đại quá nhỉ. Nhưng ta nói cho ngươi biết, cả đại lục của ta, có đại quân trên một ức người đó. Hải tộc các ngươi muốn lên đất liền chịu chết, Đoạn Vân ta sẽ tùy thời phụng bồi.

Nghe Đoạn Vân nói thế, võ sĩ cá mập lắc lắc đầu nói:

- Đoạn Vân đại nhân, ngươi cần phải nghĩ cho kỹ. Hải tộc chúng ta đã tìm được phương pháp làm cho hải thú bình thường thoát ly hải thủy, trong hải giới rộng lớn của ta, có vô số hải tộc cao thủ, hầu như không đếm hết được. Theo ta còn được biết, Ma tộc cũng sắp xâm lấn Mộng Đa Lợi Á của các ngươi. Nếu các ngươi tiêu hao phần lớn vũ lực ở đây, ta rất muốn biết đến lúc đó các ngươi lấy gì đi đối phó với Ma tộc cường đại?

- Việc này các ngươi không cần lo lắng. Muốn phát triển binh lính, luôn cần phải có chiến tranh. Nếu hải tộc các ngươi nguyện ý làm đối thủ tập luyện miễn phí cho đại quân Trung Hoa chúng ta, Đoạn Vân ta còn phải cảm tạ các ngươi nữa là. Nếu các ngươi muốn xâm lấn đại lục thì xin mời.

Đoạn Vân nói nghiêm chỉnh. Hải tộc xâm lấn đại lục? Không phải muốn chết sao? Thực lực của Thần Long đảo đã đủ để chống lại hai đại hải tộc rồi. Còn Thần Long đảo cũng không phải là toàn bộ lực lượng của Đoạn Vân. Cao thủ thần cấp thủ hạ của Đoạn Vân đã có tới tám sư đoàn. Hơn nữa trong tay Đoạn Vân còn có một đội ngũ ma thú tuyệt đối cường đại. Mặc dù ma thú đại quân vừa mới được thành lập nên vẫn chưa hình thành lực chiến đấu như quân đội, nhưng Đoạn Vân còn có một vạn Nanh Sói long kỵ. Một vạn Cự long phi long với thực lực đã đủ để hóa hình, tuyệt đối là một đội không quân tốt nhất. Một vạn Cuồng Long sư đoàn với địa hành long cấp chín đã hóa hình, tuyệt đối có thể quét sạch mọi thứ bộ binh, kỵ binh. Còn có gần ba vạn ma thú gia tộc, đều là những thánh thú đã hóa hình. Vũ lực cường đại như thế thì còn gì phải e ngại hải tộc xâm lấn? Đúng là chuyện đùa. Chỉ cần Đoạn Vân dùng đám quân này làm tiên phong, toàn bộ đại quân của nhân tộc xem ra cũng chỉ cần đi sau để thu hoạch hải sản tôm cá.

Nghe Đoạn Vân nói thế, võ sĩ cá mập giật nảy người. Hắn hoàn toàn không ngờ Đoạn Vân lại có một sự đáp trả như vậy. Làm sứ giả đàm phán, hắn nguyên vốn tưởng rằng chỉ cần biểu lộ xu thế hải tộc muốn xâm lấn đại lục thì người đứng đầu đại lục chắc chắn sẽ phải khuất phục. Những hải tộc cao cấp cũng từng nói với hắn như thế trước khi cử hắn đi đàm phán.

- Đoạn Vân, mặc dù không biết ngươi vì sao tự tin như thế, nhưng ta nghĩ ngươi đúng là không biết tự lượng sức mình. Đến lúc đó, đến cả mình làm sao mà chết ngươi cũng không biết đó.

Bị Đoạn Vân trừng phạt vài lần, cô mỹ Nhân Ngư kia vẫn một mạch không nói năng gì, bây giờ nghe Đoạn Vân đại ngôn làm xàm như thế, nàng một lần nữa đứng ra dằn mặt Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười cười:

- Ta nói cho các ngươi biết, vốn đàm phán duy nhất trong tay các ngươi cũng chỉ là Ny Khả công chúa bị các ngươi bắt. Nói đi, các ngươi muốn làm sao mới có thể phóng thích Ny Khả.

- Như thế nào? Lo lắng rồi hả? Nàng là tình nhân của ngươi à?

Mỹ Nhân Ngư cười nói với Đoạn Vân.

Nghe thế, sắc mặt Đoạn Vân rất giận dữ, ánh mắt lúc này như muốn ăn tươi nuốt sống mỹ Nhân Ngư kia. Đoạn Vân chánh sắc nói:

- Các ngươi đã không có gì để trao đổi nữa, vậy đến phiên ta. Trong tay ta có năm người trong số Bắc Hải Thất Đại Hải Vương của các ngươi, còn có Bắc Hải Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc, Đông hải Sa Ngư Hoàng Ba Lạp Cương. Hai hoàng đế hải giới này đều bị chúng ta bắt giam cả. Ba đại cao thủ cấp mười hai của Đông hải. À, mà còn vài trăm võ sĩ hải tộc nữa chứ. Ta nghĩ phần vốn này, hẳn cũng đủ cân lượng rồi chứ. Các ngươi quả thật rất buồn cười, trong tay đã không có vốn mà đòi đi buôn, lại còn ngu ngốc ra điều kiện với ta? Chẳng lẽ các ngươi không biết, hai ngươi cũng rất có thể thành vốn mặc cả trong tay ta đó?

- Ngươi muốn thế nào?

Võ sĩ cá mập nói với vẻ bất lực. Đích xác nếu Đoạn Vân căn bản không e ngại hải tộc xâm lấn thì vốn liếng đàm phán của hải tộc cũng chỉ còn lại có Thần Long công chúa mà thôi. Còn trong tay Đoạn Vân lại có hơn phân nửa cao thủ hải tộc bao gồm cả tầng lớp cao cấp nhất.

Đoạn Vân nói:

- Cho các ngươi thời gian một giờ đại lục, phóng thích Ny Khả vô điều kiện. Bằng không mỗi một giờ đại lục, ta sẽ giết một hải tộc cao thủ của các ngươi. Người đầu tiên khai đao sẽ là cha của ngươi, Nhân Ngư thái tử Ốc Đặc Nhĩ. Sau Ốc Đặc Nhĩ sẽ là Sa Ngư Hoàng Ba Lạp Cương. Nếu vẫn không thả người, vậy ta sẽ giết sạch hải tộc các ngươi.

- Sao ngươi dám làm như vậy? Hải tộc chúng ta không oán không cừu gì với ngươi mà. Ngươi cần gì phải đuổi tận giết tuyệt như thế?

Nhân Ngư công chúa khẩn cấp nói.

- Không oán không cừu? Hừ, các ngươi giết năm mươi Thần Long của Thần Long đảo, còn bắt công chúa Ny Khả của Thần Long bộ tộc, còn dám nói không oán không cừu? Thật là tức cười.

Đoạn Vân cười lạnh.

- Đoạn Vân đại nhân, ngươi bắt giam cả một đám cao thủ hải tộc, chẳng lẽ ngươi không giết một người nào sao?

Hộ vệ cá mập không cứng cũng không mềm nói với Đoạn Vân.

Đoạn Vân hừ lạnh trả lời:

- Các ngươi đừng quên ta là ai. Người nào ta không muốn cho chết, hắn tuyệt đối không chết được. Ta muốn nói cho các ngươi biết, Bắc Hải Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc đã chết rồi, không phải ta giết, hắn bị Ma tộc cướp thân thể. Nhưng ta có thể cho hắn sống lại.

- Cái gì? Hoàng gia gia ta đã chết. Điều này sao có thể? Hắn là cường giả cấp mười ba. Đã là nhân vật bất tử rồi mà!

Nhị công chúa Nhân Ngư giật mình nói.

Đoạn Vân hừ nhẹ một tiếng:

- Hừ. Bị Ma tộc cướp thân thể gần mười năm, muốn không chết cũng khó. Các ngươi trở về nói cho Thủy Mẫu biết, thả Ny Khả ra không suy chuyển một cọng lông nào, lúc đó ta có thể tính đến chuyện cứu sống Ba Nhĩ Hi Đặc. Nếu không, người đầu tiên Đoạn Vân ta giết sẽ là cháu của hắn Ốc Đặc Nhĩ. Người đâu, tiễn khách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.