Kỳ Kỳ ơi! Anh đến với em đây, anh sẽ ôm em trong vòng tay của anh sau vạn năm xa cách.
Đoạn Vân có sinh mạng vô tận, thời gian ngàn năm trôi qua khá dài, nhưng cũng lại khá là ngắn ngủi! Hồi tưởng tới tình hình khi mình tới thế giới này, hắn có thể nói là hàng ngàn hàng vạn lần thốt lên lời cảm khái. Đã biết cuộc đời hắn đã có tất cả, chỉ có một điều trăn trở duy nhất là chẳng biết sinh tử của Kỳ Kỳ ở địa cầu! Ngàn năm qua, hắn một lòng muốn tìm được con đường trở về. Nhưng cho dù hắn có cường đại như thế nào, đối mặt với tinh không mênh mông, đối mặt với hư không vô tận, hắn cũng chỉ có nước thở dài bất lực!
Bây giờ hai con trai hắn, một đứa tên là Thiên Vũ, đứa khác tên là Tố Thiên Hoa. Thiên Hoa là con của hắn với Ny Khả, hai tên gia hỏa này rất giống hắn, khi gặp nữ hài tử là kế thừa nguyên vẹn bản tính xấu xa của Đoạn Vân! Thời gian ngàn năm đủ để hai huynh đệ này trở nên khá là cường đại, chỉ cần một người trong hai chúng nó đã có thể dùng một địch ba mà vẫn chiến thắng ba ông nội cũng chính là tam đại Thiên phụ! Còn ba con gái, một đứa là con với Angela là thiên sứ mười Thiên sứ sáu cánh, thánh khiết lương thiện như Angela. Còn hai đứa khác, lần lượt là con với Khải Lợi và Khải Sắt Lâm, một đứa ôn nhu động lòng người, đứa kia ngỗ nghịch phá phách, đứa em gái út ngỗ nghịch này đến cả hai ca ca của nó cũng dám khiêu chiến! Có năm hài tử này, Đoạn Vân cảm thấy rất vui mừng, nhưng sau năm hài tử này hắn không dám để tất cả đàn bà của mình đều sinh con! Nếu đẻ nhiều, sau này chúng nó đánh nhau không biết bênh đứa nào! Hồng nhan tri kỷ của hắn bây giờ đều là những siêu nhân trên thế giới này.
Trung Hoa năm thứ 1121, Địa Tinh thần Galile hưng phấn tới tìm Đoạn Vân.
Nhìn Galile, Hắn cười hỏi :
- Galile, chẳng lẽ ngươi tìm thêm được một tinh cầu khác bên ngoài?
Galile chỉ vào kính ma pháp trả lời:
- Thánh... Thiếu gia, thông qua nghiên cứu mấy trăm năm, chúng ta phát hiện ra Nhân giới và Ma giới thật sự là hai tinh cầu khác nhau. Thông qua sự va chạm kịch liệt mới hình thành một thể có hai mặt là Nhân giới và Ma giới bây giờ. Còn thông qua quan trắc, chúng ta phát hiện ra còn có một vị diện khác nữa ở ngoài khoảng không! Nhìn qua máy quét ma pháp, cách chúng ta một trăm khoảng cách ma pháp (một khoảng cách ma pháp đại khái là một ức ngàn thước thấy có một chỗ không gian khá tập kết! Nói cách khác, thông qua điểm tập kết chúng ta có thể mở vết nứt, tìm đến một vị diện khác.
Nghe thế, Đoạn Vân hưng phấn hỏi tiếp:
- Ngươi nói là qua điểm tập kết không gian kia, chúng ta có thể đạt tới vị diện khác?
Vị diện khác? Nó là chỗ nào nhỉ? Có phải là địa cầu không? Mình đã tới thế giới này, vậy thế giới này khẳng định có liên lạc bí ẩn gì đó với địa cầu. Đoạn Vân từng tới chỗ mình lần đầu tiên xuất hiện dò xét rất kỹ, nhưng hắn không tìm được một chút khe hở không gian nào!
- Cái này? Cái này không chắc! - Galile nói có chút bất lực.
- Cho ta tọa độ cụ thể một chút, ta tự mình đến xem!
Đoạn Vân ra lệnh rất nghiêm túc, nhưng hắn lại không thể che dấu được vẻ kích động.
- Thiếu gia, tàu vũ trụ ma pháp của chúng ta đang bay tới nơi đó, nhưng phải năm ngày nữa mới có thể tới nơi! Thiếu gia, hay là ngài đợi vài ngày nữa đi, tàu vũ trụ của chúng ta có vũ trụ truyền tống trận, chỉ cần trong nháy mắt có thể thuấn di tới nơi mà.
Galile rất khó hiểu về vẻ kích động của Đoạn Vân.
Năm ngày này quả là một thời gian rất dài đối với hắn, trải qua ngàn năm phát triển, bây giờ số người ở Đấu thần giới đã có trăm triệu, còn số người tu luyện ở Chân thần giới cũng đã lên tới tới mười triệu. Từ tầng dưới chót tu luyện tới phi thăng cũng đã có trên trăm vạn đột phá tới cấp mười lăm, bây giờ số lượng Nhân Ma giới cơ bản ổn định, Nhân giới đại lục có hai trăm triệu dân cư, Ma giới cũng có một trăm năm mươi triệu dân chúng. Số lượng người trên Đấu thần giới và Chân thần giới gia tăng không ngừng, nhưng Đoạn Vân cũng hiểu rất rõ, bị tổng số năng lượng ảnh hưởng, tốc độ gia tăng của đám tu luyện này sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ đình chỉ. Nếu muốn cường đại nữa phải khuếch trương, phải tìm đến những tinh cầu khác hoặc vị diện khác. Đương nhiên, khuếch trương cũng không phải là xâm lược, vốn là một tên gia hỏa, cho dù là những hành tinh chết hắn cũng có thể chuyển hóa năng lượng, nên đó cũng là một năng lượng tốt.
Do đó, khi vũ lực không ngừng phát triển, Đoạn Vân toàn lực phát triển khoa học trên thế giới này. Hắn không ngừng thúc dục đám Địa tinh và những công trình sư thăm dò những tinh cầu mới, vị diện mới. Năm Trung Hoa thứ năm trăm, tàu vũ trụ Trung Hoa số một đã bay đến phía ngoài phạm vi khống chế của Thái Cực đồ Đoạn Vân. Một bước nhỏ này đánh dấu thời đại mới, Trung Hoa tiến vào vũ trụ.
Kết hợp giữa ma pháp và khoa kĩ, lực lượng sản xuất trên thế giới này cường đại thần kỳ. Sau đó, Trung Hoa với dân số trăm triệu bắt đầu thăm dò không trung bên ngoài. Năm sáu trăm năm phát triển, đã làm cho kỹ thuật vũ trụ của thế giới này trở nên kinh khủng phi thường.
Năm ngày, Đoạn Vân xuất hiện ra tàu vũ trụ Trung Hoa số 1380 truyền về.
- Lão Đại, chỉ một điểm tập kết không gian mà thôi, có gì đẹp chứ!
Phì Tử bây giờ đã trưởng thành, hơn nữa có ba con với công chúa Bạch hùng mà hắn tán tỉnh từ lâu.
- Ngươi hẳn là vẫn nhớ ta đã nói với ngươi, ta không phải là người thế giới này!
Đoạn Vân cười khẽ nói.
- Phì Tử, lão Đại muốn về quê đó. Đi! Chúng ta cũng theo lão Đại đến xem, quả thật rất muốn nhìn xem quê của lão Đại có hình dạng gì, cũng không biết có nhiều mỹ nữ hay không! - Tiểu Phi Hiệp cười hì hì.
- Báo cáo thiếu gia, những nhân viên nghiên cứu của ta đã bắt đầu tiến hành nghiên cứu điểm tập kết không gian. Thông qua thẩm thấu năng lượng không gian, chúng ta phát hiện ra một bên khác, một thế giới hỏa hệ có cấp bậc năng lượng yếu hơn Trung Hoa giới.
Một công trình sư Địa Tinh hồi báo cho Đoạn Vân.
- Thế giới hỏa hệ? Có sinh vật chứ? - Mẹ kiếp, xem ra không phải địa cầu rồi!
- Có! Rất nhiều ma thú hỏa hệ và một vài người tu luyện hỏa hệ nhưng trình độ văn minh khá là thấp. Ước đoán chỉ có bằng với văn minh những năm đầu của chúng ta thôi!
Công trình sư Địa Tinh báo cáo rõ ràng.
- Mẹ kiếp, xé vết nứt không gian cho ta, sau đó tập hợp đại quân chiếm lĩnh vị diện này cho ta! Tức chết bổn thiếu gia, lại không phải địa cầu.
Mặc dù không phát hiện ra địa cầu, nhưng việc phát hiện vị diện mới cũng làm cho Đoạn Vân hưng phấn không ít. Tài nguyên đấy đáng tiếc lại là hỏa hệ! Đến lúc đó xem mình có thể biến vị diện này thành vị diện cho người tu luyện hỏa hệ phi thăng không.
Trung Hoa năm 1122, cũng là năm năm sau khi Đoạn Vân chiếm lĩnh vị diện hỏa hệ ma pháp tinh, một lần nữa phát hiện ra điểm tập kết không gian thứ hai nhưng đây cũng chỉ là một hành tinh thủy hệ ma pháp. Hắn sai bộ đội hải quân Trung Hoa đánh chiếm, mất thời gian hơn một tháng mới công phá xong hành tinh Thủy này.
Còn trong thời gian từ năm 1122 tới 1130, sau khi tàu thăm dò Trung Hoa phát hiện ra hành tinh ma pháp hỏa hệ và thủy hệ, một lần nữa phát hiện ra ma pháp tinh mộc hệ, ma pháp tinh thổ hệ, ma pháp tinh phong hệ, ma pháp tinh điện hệ, ma pháp tinh lực lượng hệ, ma pháp tinh quang hệ (đây là một tinh cầu thiên sứ)! Mười tinh cầu ma pháp của những năng lượng hệ cơ bản đã được phát hiện ra tám! Còn hắc ám hệ hẳn là Ma giới, Nhân giới hẳn là vị diện toàn hệ. Nói cách khác, hẳn là có mười đại ma pháp tinh cầu. Không gian hệ thì ở chỗ nào đây?
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, việc phát hiện ra tinh cầu của tám đại năng lượng hệ làm cho không gian vũ trụ Đoạn Vân khống chế được trở nên lớn hơn! Năm Trung Hoa 1131, hắn chỉ bằng vào thực lực cường đại chinh phục những tinh cầu này! Kỳ thật cũng không thể xem như chinh phục, trong tám đại ma pháp tinh cầu, ngoại trừ thiên sứ quang hệ, bảy tinh cầu khác đều không đáng nhắc tới. Trong bảy tinh cầu không đáng nhắc tới, ngoại trừ tinh cầu thủy hệ, sáu tinh cầu khác về cơ bản không có sinh vật có trí tuệ như nhân loại. Hắn phải trị đám dã thú bằng roi da, sau đó bắt đầu cải tạo tinh cầu! Còn tinh cầu thiên sứ, mặc dù có thể xem như cường đại, nhưng lại chỉ có bộ tộc Thiên sứ cường đại gấp mười lần thiên sứ hắn biết. Trình độ cường đại như vậy thì trước mặt Trung Hoa cũng chẳng đáng nhắc tới! Trên một triệu thiên sứ toàn bộ đều qui phục dưới tay nhạc phụ Ái Đức Hoa của hắn!
Ước chừng trăm năm, Đoạn Vân hoàn thành cải tạo tám tinh cầu, thông qua năng lượng giữa các tinh cầu, hắn chế bảy đại tinh cầu thành thế giới phi thường hoàn mỹ thích hợp cho nhân loại sinh sống. Tinh cầu này được tạo thành bằng ma pháp, trực tiếp làm cho khu vực khống chế của hắn mở rộng ra vô số lần.
Cước bộ phát triển của Trung Hoa không dừng lại. Ngoài việc những phi công vũ trụ tiếp tục thăm dò không gian, thế lực Trung Hoa cũng khoách trương với một tốc độ kinh khủng. Vì Đoạn Vân có năng lực chế tạo sinh vật, do đó trên một vài tinh cầu, một vài sinh vật được hắn chế tạo ra nên hắn trở thành thần sáng thế cho những tinh cầu này. Theo việc không ngừng khuếch trương thực lực, năng lượng của Đoạn Vân cũng càng lúc càng lớn, tứ giới của hắn không ngừng thăng cấp. Sau 1800 năm Trung Hoa, sinh linh tứ giới toàn bộ đều đạt tới cảnh giới Thần, suốt đời bất tử! Hơn nữa, Đoạn Vân và thủ hạ của hắn cũng theo thế lực mình khuếch trương ra mà không ngừng cường đại hơn. Những giới hạn đột phá tới tấp bị phá vỡ, việc vượt cấp càng lúc càng nhiều theo tốc độ mở rộng thế lực.
Thăm dò vũ trụ không ngừng, năm Trung Hoa 2000, có trăm triệu tinh cầu được sáp nhập vào hệ sao Trung Hoa, nhưng những tinh cầu này về cơ bản đều là sao chết. Bây giờ áp lực dân cư cũng không phải là quá lớn, số lượng dân chúng trong tay hắn cũng có khoảng ngàn vạn triệu. Đối với những tinh cầu vừa khám phá, hắn thường thường sẽ cải tạo một phen, sau đó phái vài tộc dân Trung Hoa cấp bảy cấp tám đi tới thế giới đó! Đương nhiên, đối với một những chủng tộc quá cứng cỏi, hắn không khách khí chút nào. Mấy ngàn năm vừa rồi, cũng phải có tới hơn mười vạn chủng tộc bị Trung Hoa diệt tộc, thậm chí còn có trên một vạn tinh cầu bị đánh thành bụi.
Một vạn năm Trung Hoa, phạm vi thế lực trong tay hắn đã khá là kinh khủng. Biên giới tinh cầu đã đổi thành biên giới tinh hệ. Đoạn Vân chia tinh hệ ra thành mỗi tinh hệ đại khái có trăm ức tinh cầu, số tinh hệ do hắn nắm giữ có tới trăm triệu. Thời gian vạn năm, những hành tinh được hắn sáng tạo vượt qua một triệu, còn dân cư nguyên lai bốn giới đã vượt qua trăm vạn triệu, gấp mấy ngàn lần lúc trước! Dân chúng dưới tay Đoạn Vân có số lượng rất kinh khủng.
Nói cách khác, thế lực của hắn bây giờ là gấp hơn mười ngàn lần hệ Ngân hà. Thái Cực chân khí đã đạt tới tầng ba mươi sá, Giai vị còn đạt tới gấp ba lần cấp mười sáu trên đại lục Nhân Giới. Bây giờ tứ giới cũng vì Đoạn Vân quá cường đại mà xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Trăm vạn triệu tộc dân Trung Hoa, giai vị thấp nhất đã là cấp mười lăm, nói cách khác là dân chúng tứ giới vừa sinh ra đã là Chủ thần. Về phần vũ lực của hắn thì càng kinh khủng hơn, mấy ngàn vạn vũ lực lúc đầu bây giờ toàn bộ đều đã đạt tới cấp ba mươi mấy cả.
Năm 11201 Trung Hoa, người phụ trách thăm dò vũ trụ Trung Hoa là Galile xuất hiện trước mặt Đoạn Vân:
- Thiếu gia, một phi thuyền của chúng ta chuyên thăm dò tinh hệ mới, ở biên giới số 10039762540 trong Hằng Tâm tinh hệ phát hiện một tiểu hành tinh tròn màu xanh lam! Máy thăm dò của chúng ta phát hiện có một bộ phận dân chúng trên hành tinh này nói tiếng Trung Hoa! Cũng chính là cái thứ ngôn ngữ Trung Hoa mà ba trăm năm trước thiếu gia phổ cập.
- Tiếng Trung Hoa?
Nghe thế, hắn mừng húm và hưng phấn dị thường.
- Đúng vậy thiếu gia, ta cho rằng đây chính là quê hương mà trước nay ngài vẫn một mực tìm kiếm.
- Tinh hệ đó có phải là thoạt nhìn giống như một con sông, một con sông màu bạc.
Cố kìm nén sự kích động trong lòng, hắn chứng thực lại.
- Đúng vậy!
- Ngân Hà, rốt cục khuếch trương tới Ngân Hà rồi! Ta tìm mất gần vạn năm, chiếm cứ trăm triệu hằng tinh tinh hệ trong vũ trụ mênh mông, hôm nay rốt cục đạt tới hệ Ngân Hà! - Đoạn Vân lệ rơi đầy mặt.
- Galile, ngoại trừ tinh cầu màu xanh lam, hệ Ngân Hà còn có một tinh cầu nào có người sống khác không? - Hắn hỏi thêm.
- Có! Ở dải Ngân Hà có hai ngàn triệu hằng tinh, chung quanh mỗi hằng tinh về cơ bản đều có một vài tiểu hành tinh, có những hành tinh có sinh mạng trên một triệu. Nhưng thiếu gia, tinh hệ này thuộc loại tinh hệ bé tí, cấp bậc năng lượng rất thấp, cơ bản không có giá trị mở rộng! Trong số một hàng trăm triệu tinh hệ mà chúng ta thống trị, tinh hệ như vậy bình thường chỉ có thể làm vài trạm phóng vũ trụ nho nhỏ mà thôi! - Galile trả lời.
Suy nghĩ một phen, lúc này Đoạn Vân hỏi:
- Không thể như thế được, chẳng lẽ địa cầu không có người tu luyện gì?
Lúc này, chung cực chung đoan vũ trụ truyền tới một tin tức, Galile xem qua tin tức đó một lần rồi nói:
- Thiếu gia, đã xác định được Ngân Hà không có người tu luyện! Nhưng vài tinh hệ xung quanh hành tinh màu xanh lam, phát hiện có vài thứ hài cốt có cấp bậc năng lượng khá là cao. Nguyên nhân tử vong được chứng thực là do linh khí khô kiệt làm cho năng lượng khô kiệt.
- Người tu luyện? Đã chết? Năng lượng khô kiệt mà chết?
Đoạn Vân chết lặng người.
- Cấp bậc đại khái bao nhiêu?
- Cấp bậc cao nhất là cấp mười tám! Cấp bậc này chỉ là một cấp bậc ở một tinh hệ phụ lưu của Trung Hoa vũ trụ mà thôi.
- Thời gian ở địa cầu, à cũng là cái hành tinh màu xanh lam đó là năm bao nhiêu?
Cái lo lắng duy nhất của Đoạn Vân là không biết thời gian trên địa cầu. Nếu Kỳ Kỳ đã chết, vậy công trình tìm kiếm vạn năm cũng uổng phí.
Galile đến máy vi tính ma pháp gõ gõ vài cái, sau đó báo lại:
- Dựa theo máy quan sát hành tinh, bây giờ là thời gian New York, ngày 22, tháng tháng sáu, năm 2006 công nguyên lúc...
- Từ từ, báo cho ta biết giờ Bắc Kinh! - Lúc này Đoạn Vân ngắt lời Galile.
- À, giờ Bắc Kinh là ngày 21 tháng 6 năm 2006, 23 giờ 36 phút!*
Nghe thế Đoạn Vân khiếp sợ vô cùng, hắn nhớ rất rõ là thời gian mình từ địa cầu xuyên tới Mộng Đa Lợi Á. Lúc đó, hắn còn nhìn nhìn mặt điện thoại di động Nokia của hắn, thời gian trên điện thoại di động là :...
Nói cách khác, hắn ở dị thế giới suốt vạn năm, nhưng địa cầu lại chỉ có hai giờ thôi.
- Galile, ra lệnh cho Trung Hoa khuếch trương hạm đội chiếm lĩnh cả ngân hà trừ hệ mặt trời! - Hắn vung tay lên, ra lệnh cho Galile!
Hắn tự mình trực tiếp thông qua chung cực truyền tống, xuất hiện ở trên một tàu vũ trụ gần địa cầu nhất! Sau đó, thần thức triển khai trực tiếp thuấn di tới địa cầu.
Kỳ Kỳ, thời gian một vạn năm, em có biết bao lâu không?
Wm: Cái này tác giả nhầm. Giờ NY đi sau giờ Bắc Kinh.
Phù, thể là đã xong trọn bộ Bá Y Thiên Hạ. Càng về cuối tác giả càng tự sướng đến kinh người. Thật ra tôi dịch cũng thấy oải, nhưng đã theo thì phải làm cho trót. Đó là tránh nhiệm với bản thân, với độc giả.