Thông qua khế ước truyền tin giữa Đoạn Vân và Tạp Lỗ, Tạp Lỗ có vẻ bối rối cấp báo với hắn.
- Cái gì? Y có phát hiện ngươi có gì không ổn không? - Đoạn Vân hơi lo cho Tạp Lỗ vội truyền tấn lại.
- Chắc là không. Bây giờ y ở trước mặt ta, ta truyền tấn cho ngài mà y cũng không phát hiện ra. Nhưng thực lực của y quá kinh khủng, ta vốn là cấp mười đỉnh giai mà đứng trước mặt y tựa như con kiến. Y vừa tới, vẻ mặt rất tức giận, còn giết vài đầu cự long cho hả cơn điên, y phẫn nộ truy vấn nguyên nhân tại sao số rồng trong Long tộc chúng ta trở nên ít như thế, y còn nói cái gì năng lượng từ tín ngưỡng của cự long đã trở nên rất mờ nhạt. Năm Đại trưởng lão còn lại bây giờ đều rất sợ hãi quỳ xuống trước mặt y, ta nghĩ bọn họ chẳng mấy chốc sẽ nói ra tên ngài đó. Chủ nhân mau nghĩ biện pháp đi.
Tạp Lỗ truyền tấn thúc dục. Thông qua nô lệ khế ước, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự sợ hãi từ nội tâm của Tạp Lỗ, thậm chí còn cảm nhận được một chút Long thần uy áp nữa, nhưng uy áp này tựa hồ vô dụng đối với hắn.
Im lặng một lát, hắn ra lệnh:
- Tạp Lỗ, năm trưởng lão kia trước sau gì cũng khai tên ta ra, không bằng ngươi khai với Long thần trước, như vậy chúng ta sẽ có nhãn tuyến tại Long tộc. Ngươi nhớ rằng, nhiệm vụ chủ yếu của ngươi bây giờ là bảo trụ bản thân mình. Tốt lắm! Ta sẽ liên lạc lại sau.
- Rõ.
Sau đó, Tạp Lỗ cắt đứt tâm linh liên lạc với hắn.
- Thiếu gia, phát sinh việc gì thế? - Ước Hàn cất giọng hỏi.
Đoạn vân nói có chút lo lắng:
- Long thần xuất hiện rồi.
- Long thần? Thiếu gia, chúng ta khuấy đảo cả Long tộc, người nói hắn tới trả thù hả. - Diệp Cô Thành hỏi đầy lo ngại.
- Trả thù thì nhất định hắn sẽ làm, nhưng cũng đừng sợ hắn. Thực lực chúng ta cũng không hề yếu, mặc dù không biết Long thần rốt cuộc biến thái như thế nào, nhưng chúng ta cũng không phải không có thực lực liều mạng. - Hắn nói đầy uy nghiêm.
Suy tư một chút, Đoạn Vân ra lệnh cho Diệp Cô Thành:
- Diệp Cô Thành, ngươi nhanh chóng triệu tập toàn bộ lực lượng cấp mười một của gia tộc lại.
- Rõ.
Diệp Cô Thành lắc mình biến mất.
- Ước Hàn, ngươi nhanh chóng báo Nanh Sói sư đoàn cẩn thận khống chế đám cự long. Ta không muốn đám cự long này nhân lúc chúng ta nguy cấp lại giở trò phản phúc.
- Rõ.
Thông qua thần niệm, hắn truyền tấn cho Âu Đặc Tư:
- Âu Đặc Tư, Long thần xuất hiện rồi. Ngươi nhanh chóng triệu tập lực lượng Thần Long cấp mười một. Lần này có thể sẽ là một hồi ác chiến đó.
- Hiểu, thiếu gia.
Rất nhanh, tất cả lực lượng cấp mười một của đã hội tụ ở luyện võ trường của gia tộc. Diệp Cô Thành cấp mười hai, năm siêu cấp đại ma sủng cấp mười một hậu giai, Thần Long Âu Đặc Tư có thực lực cấp mười một hậu giai, Ny Khả, Mạt Khắc, mười đại Thần Long cấp mười một trung giai, hai mươi siêu thần thú cấp mười một sơ giai, một trăm hai mươi Thú Nhân Kiếm Thần cấp mười một, bảy đại cuồng chiến sĩ cấp mười một sơ giai.
- Lão Đại, Long thần sắp xuất hiện thật không? - Đạt Nhĩ Ba hỏi có chút nghi hoặc.
Đoạn Vân khẽ gật đầu vẻ ngưng trọng:
- Đúng vậy, chính xác một trăm phần trăm. Là Tạp Lỗ truyền tấn cho ta.
Tuy nhiên vừa nghe hắn nói thế, chung đoan lực lượng của gia tộc đã tỏ ra vô cùng hưng phấn.
- Hay quá, rốt cục cũng có một tên có thực lực mạnh một chút. Ha ha. - Đạt Nhĩ Ba cười hỉ hả nói vẻ rất hưng phấn.
- Ai da! Lão Đại, đúng là tốt quá, tên gia hỏa Long thần đột nhiên lòi ở đâu ra. - Đạt Nhĩ Khắc tiếp lời vẻ đầy chiến ý.
Tiểu Phi Hiệp cũng giống như cả bọn, gã mỉm cười gãi gãi tóc mình, nói lạnh lùng:
- Tới rồi, nên tới! Lão Đại, lần này nhất định phải đánh cho tên quái thai đó đến chết?
Phì Tử còn huênh hoang hơn, gã cố tình khoe ra cơ thể béo ịt đến mức không thể phì nộn hơn được, mặt dương dương tự đắc:
- Ai nha, mệt quá! Lần trước đánh tên quái thai đó còn chưa đã, lần này có đồ để vỗ béo rồi.
Gã Ngưu Ma Vương vẫn chất phác như cũ, nghe thế Phì Từ nói thế chỉ quay sang cười hề hề với Đoạn vân.
Đoạn Vân tức giận trợn lồi cả mắt, mắng:
- Lão Đại, ta gọi các ngươi là lão Đại được chưa. Đó là Long thần đó, mặc dù không biết có phải là thần hay không, nhưng dù sao ở đây cũng là thụôc loại thần. Chẳng lẽ các ngươi không hề khẩn trương chút nào sao?
- Lão Đại, có cái gì mà phải khẩn trương chứ! Cho dù Long thần có thực lực cường thịnh tới đâu chăng nữa, tên đó cũng chỉ có một thân một mình, còn chúng ta có cả một đại đội. Thực lực của y mạnh tới đâu? Cấp mười hai, hay là cấp mười ba vậy?
Vừa nghe Phì Tử nói thế, Đoạn Vân cũng biết mình đã khẩn trương quá mức. Cho dù những thiên thần kinh khủng của thần giới phương tây, quang minh thần cũng là thiên sứ cấp mười, thực lực chỉ đạt cấp mười ba. Còn Long thần, là một vị thần minh bình thường ở thần giới phương đông, thực lực của hắn cao tới đâu được chứ?
Diệp Cô Thành cũng mỉm cười giải thích:
- Thiếu gia, ngài không phải muốn biết thần có thực lực tới đâu sao? Chúng ta đi tìm tên Long thần hỏi một chút là được rồi. Dựa vào năng lực cảm giác năng lượng của ta, cũng có thể nói sơ sơ cái tên Long thần đang ở Đường Cổ Lạp Sơn đại khái có thực lực trong tầng mười hai, chưa đạt tới cấp mười ba đâu.
Âu Đặc Tư cũng khuyên nhủ:
- Chủ nhân đừng lo, Thần Long bộ tộc ta đủ để tiêu diệt tên Long thần này.
Đoạn Vân nói:
- Mặc dù không biết thực lực cụ thể của Long thần, nhưng ta nghĩ thực lực của y chắc cũng chẳng cao lắm. Cho dù là cấp mười hai, có thể cấp mười hai hậu giai, hoặc đỉnh giai. Còn chúng ta bên này, Diệp Cô Thành vừa đạt tới cấp mười hai không lâu, Âu Đặc Tư, Ny Khả, Long thái tử Mạt Khắc, thực lực của bọn họ đã đạt tới cấp mười một hậu giai, năm người bọn Phì Tử cũng tới cấp mười một hậu giai, mười đại Thần Long cấp mười một trung giai, hai mươi thần thú chỉ mới tới cấp mười một sơ giai, một trăm hai mươi Thú Nhân Kiếm Thần cấp mười một, bảy đại cuồng chiến sĩ cấp mười một sơ giai. Nói tóm lại, Long thần Tạp Tây Cách giỏi lắm thực lực của ngươi chỉ mạnh hơn chúng ta chưa tới một bậc. Ta nghĩ, nếu Long thần có thực lực là mười hai cấp trung giai, trận này chúng ta cũng sẽ đanh tựa như đánh với Ma Long Tạp Ba vậy, kết cục của Long thần cũng chỉ có một, bị chúng ta luân phiên đánh đến chết. Nếu thực lực của y còn mạnh hơn trung giai hoặc hậu giai trở lên, trận chiến của chúng ta sẽ hung hiểm dị thường, nhưng cũng vẫn có thực lực liều mạng. Nếu thực lực của y đạt tới cấp mười ba, chúng ta chắc chắn hết cười nổi rồi.
- Lão Đại, cho dù y có là cấp mười bốn đi nữa thì sao chứ? Đến lúc đó, nếu đánh nhau chính diện không lại, chúng ta tìm cách dụ y tới cái chỗ nhà giam thần. Tới đó, thực lực của y sẽ bị phong ấn, lúc đó cũng bị chúng ta quần ẩu thôi.
Phì Tử hiến kế với hắn một cách gian giảo.
Đoạn Vân cười, hỏi dồn:
- Nếu chỗ đó không hữu dụng đối với y, vậy ta phải làm sao bây giờ?
- Cái đó, cái đó …
Phì Tử lắp bắp ngậm hột thị một lúc lâu không nói gì được.
Hắn cười trấn an:
- Các ngươi cũng đừng lo, chúng ta có ưu thế của chúng ta. Chỉ cần có ta, các ngươi sẽ không chết được. Nói cách khác, cho dù y là cấp mười ba đi chăng nữa, chỉ cần y không đánh tới ta, ta có thể làm cho các ngươi sống lại. Nếu đến lúc đó chúng ta đánh không lại, cũng có thể trốn vào không gian giới tử của ta, rồi theo truyền tống trận bên trong chạy thoát.
- Lão Đại, sao mà ngươi nghĩ tới chuyện chạy trốn như vậy? Chúng ta nhiều người như vậy mà sợ y, một tên quái thai nho nhỏ sao? - Tiểu Phi Hiệp phùng mồm gào lên.
Hắn giơ tay lên ra hiệu cho đám thủ hạ im lặng, vì lúc này Tạp Lỗ đang truyền tin tới.
- Chủ nhân, Long thần nghe ta nói xong rất tức giận, y đang phi tới chỗ ngài đó.
Đoạn Vân quay về Tạp Lỗ truyền tấn:
- Tốt lắm, ta biết rồi. Đường Cổ Lạp Sơn bây giờ như thế nào? Năm Đại trưởng lão có ý đồ phản bội không?
- Chủ nhân, lần này năm lão gia hỏa đã lựa chọn im lặng. Sau khi ta nói hết sự tình ra, bọn họ cũng không nói thêm những gì có liên quan tới chủ nhân nữa. Long tộc bây giờ rất bấp bênh, sau khi Long thần xuất hiện bọn họ không còn trung thành với y như trước, y đã chém giết hai mươi cự long, đám cự long bây giờ đều rất hoang mang. Còn nữa, lúc đầu Long thần cũng rất hoài nghi vị trí Long Hoàng của ta, y đã thi triển uy áp dữ dội đối với ta, có một điểm mà ta không rõ, dường như ta không chịu ảnh hưởng bởi long uy của hắn. Nhưng uy áp giai vị vẫn làm cho ta sợ hãi. Ta nghĩ, thực lực Long thần đã đạt tới cấp mười hai rồi.
Thanh âm Tạp Lỗ có chút hoảng loạn.
- Tốt lắm, ngươi tận lực ổn định Đường Cổ Lạp Sơn, Long thần cứ giao cho chúng ta.
Đoạn Vân ra lệnh cho Tạp Lỗ. Xem ra, lần này năm Đại trưởng lão không dám làm loạn. Dù sao bọn họ cũng rất sợ hắn, ngoại trừ sợ hãi họ cũng có ý định đầu hàng hắn rồi. Dù sao, hắn là người trong nháy mắt đưa Tạp Lỗ, một đầu long chỉ có thực lực cửu cấp đỉnh giai biến thành một hậu giai thần cấp có Thánh long huyết mạch. So về điểm này, cho dù là Long thần cũng không có khả năng làm được cho bọn họ. Trong mắt bọn họ, đi theo hắn tốt hơn, hay là đi theo Long thần có tiền đồ hơn. Từ khi Đoạn Vân đề cao thực lực cho Tạp Lỗ, bọn họ cũng thấy rõ thực lực của hắn tuyệt đối không giống như bề ngoài, nhất định còn cất dấu một tuyệt đại vũ lực đủ để hủy thiên diệt địa. Chậc, hắn là chủ nhân chính thức của Long tộc thì đối với bọn họ cũng xem như là một việc tốt. Hắn không phải Long tộc, không thích bảo bối trong suốt, nhưng lại có năng lực thần kỳ chế tạo bảo bối. Do đó, lần này trong cuộc chiến giữa Đoạn Vân và Long thần, bọn họ hy vọng hắn có thể thắng. Bởi vì nếu Long thần tiêu diệt hắn, Long tộc bọn họ cũng trở về nguyên như cũ, cuộc sống thư sảng bây giờ coi như chấm dứt. So với việc làm thủ hạ Long thần miễn phí, còn không bằng đầu thân làm thủ hạ hắn được còn được tiêu dao tại ngoại.
- Thiếu gia, có một đoàn năng lượng khổng lồ đang hướng về phía A Nhĩ Ti Tư chúng ta. Với tốc độ của y, ta tính không tới hai giờ đại lục là có thể tới đây rồi.
Diệp Cô Thành báo cáo Đoạn Vân.
Hắn nhắm lại mắt tìm hiểu, quả nhiên đoàn năng lượng khổng lồ đó dùng một tốc độ đến chóng mặt bay về hướng A Nhĩ Ti Tư.
Hắn cười, ra lệnh:
- Thông qua truyền tống trận tới Thần Long đảo trước, sau đó tới địa phương lần trước thống ẩu Ma Long chờ vị thần của Long tộc này. Long thần? Hừ! hôm nay bổn thiếu gia muốn cho ngươi trở thành Ma Long Tạp Ba kế tiếp.