Anh thật sự, thật sự rất nhớ em! Tiểu tình yêu!
Tại buổi đấu giá nửa mùa ấy, coi ra cũng có cái tốt, đó chính là cái ôm đầy nước mắt của em. Hạnh phúc quá đi!
Ngay cái thời khắc ấy, Seme thì như phát rồ lên, lũ nhà giàu xấu tính thì có rúm người lại, bởi chúng biết mình đã làm gì, và cái giá phải trả là gì khi dám đụng vào “định lí” sống của anh, đó chính là em, Lâm Minh Ngọc.
Anh ôm em, nhưng tay vẫn ra hiệu cho thằng đàn em.
-Minh Ngọc, đợi anh một chút nhé!
-Anh… - Em nũng nịu
Thằng đàn em đưa em ra ngoài, đây mới thật sự là trận chiến của anh. Anh sẽ hủy hoại tất cả vì dám đụng vào em, tiểu tình yêu!
Khi thật sự an tâm về em, anh mới lạnh lùng bước lên sân khấu.
-Bây giờ mới thật sự là đấu giá! Các quý ngài!
Thằng Seme của Uke có vẻ như là không thể chịu được sự xỉ nhục này, nó tức giận túm lấy cổ áo anh.
-Thằng khốn!
Anh tóm lấy tay Seme hất ra, lạnh lùng nói :
-Tao đang tự hỏi Hồng Duyên…
Nó im bặt, coi ra còn chút nhân tính.
Nào, bắt đầu, buổi đấu giá!
Món đồ đầu tiên anh đấu giá là một mụ béo, ăn mặc thì cũng sang trọng đấy. Món đồ vừa được đưa ra thì… một tên béo đã nhảy rực lên.
Anh cười rất âu :
-Giá khởi điểm 0 đồng! – Dám trả giá tiểu tình yêu của anh có 100 triệu thôi sao? Vợ thằng béo còn không đáng giá còn có 0 đồng đấy nhé!
Thấy có 0 đồng, thằng béo liền chạy lên nhận lại vợ, nhưng trông cũng có vẻ rè chừng anh, biết thế là tốt.
-Khoan!
-Dạ! – Giọng thằng béo run lên.
-Tao còn phải đấu thêm vài món, tí nữa nhận thể!
Thằng béo không nói thêm gì, chỉ run lên như cầy sấy và đứng một góc.
Tiết theo là tất cả người thân nhất của những kẻ dám ra giá em, tiểu tình yêu. Tất cả chúng đều 0 đồng hết.
Đến khi tất cả lên nhận hàng, anh mới chốt một câu.
-Giá vận chuyển là 1 tỷ!