Bác Sĩ, Phía Dưới Của Tôi Lại Ướt Rồi

Chương 5: Chương 5: Bác Sĩ, Phía Dưới Của Tôi Lại Ướt Rồi – Chương 5




CHƯƠNG 5: PlAY PHÒNG BẾP- HẠ

Edit:OnlyU

Triệu Khải Minh nắm hai chân lộn xộn của An Hòa nâng lên cao, lộ ra cúc hoa màu phấn hồng, phân thân cương lớn để tại miệng huyệt, dùng đầu đỉnh thô tô vẽ vòng quanh. An Hòa cảm nhận được côn thịt ở gần cố gắng thả lỏng chính mình, nhưng cậu vừa tiến lên trước một chút thì Triệu Khải Minh lại lui về sau. Tiểu huyệt mới ngậm vào một nửa đầu đỉnh, lại trơn tuột ra càng làm cho An Hòa ngứa ngáy khó chịu.

An Hòa rên rỉ: “Ông xã, mau vào đi.”

“Sốt ruột như vậy, hai ngày nay ông xã không ở nhà sao không dùng gậy mát xa”

Triệu Khải Minh đâm nhẹ một cái, nửa đầu đỉnh đi vào rồi lại nhanh chóng rút ra. Tiểu huyệt bị đâm mở ra khép lại, một dòng dịch ruột non trong suốt tràn ra rơi xuống bàn.

“Gậy mát xa sao bằng được đại côn thịt của ông xã, em muốn bị ông xã đâm a~.”

An Hòa nói xong gác hai chân lên vai của Triệu Khải Minh, kéo hắn đến gần mình

Triệu Khải Minh cũng không tiếp tục trêu chọc cậu nữa, nhắm ngay tiểu huyệt đâm thẳng vào.

“Aaaa!!”.

Kích thích này khiến An Hòa kêu lên, gần đây tiểu huyệt được sử dụng thường xuyên nên đã có độ co giãn nhất định, cậu cũng không bị thương nhưng côn thịt to lớn đột ngột đâm sâu vào vẫn có chút đau. Nhưng sau đó là cảm giác thỏa mãn cùng khoái cảm ập đến, nội bích mềm mại bị nông ra hoàn toàn làm An Hòa có thể cảm nhận được gân xanh lồi ra trên côn thịt.

Triệu Khải Minh bắt đầu nhẹ nhàng đưa đẩy, một tay không quên vuốt ve phân thân của An Hòa vì đau đớn mà mềm xuống. Hai ngày trước họ chơi thật cao hứng, lông mu xung quanh đều đã được cạo sạch khiến cảm xúc bây giờ thật tốt:

“Thế nào, bà xã thích không Mới hai ngày không làm mà kẹp chặt quá, anh không di chuyển được.”

An Hòa thoải mái rên rỉ hai tiếng: “Đâm vài cái là được, anh làm nhanh lên a.”

“Em còn không vừa lòng sao”

Triệu Khải Minh tách hai chân cậu ra, bắt đầu đưa đẩy mạnh mẽ, mỗi lần đều đem côn thịt rút ra hoàn toàn lại đâm hết vào chỗ sâu nhất, An Hòa bị đâm chỉ có thể rên rỉ la lớn. Đâm như vậy một lát, tiểu huyệt hơi giãn ra một chút, Triệu Khải Minh nhìn thấy trái dưa chuột kế bên liền nổi lên ý xấu.

“A, a~, thích đến chết, ông xã thật mạnh, nhẹ một chút, sắp bị đâm hỏng.”

An Hòa đang thích muốn bay lên, phát hiện Triệu Khải Minh ngừng lại lập tức bất mãn nói:

“Sao lại ngừng, tiếp tục đi a~.”

“Tao huyệt của em đã thả lỏng làm nước chảy ra, anh đang nghĩ biện pháp ngăn chặn lại.”

Sau đó dùng ngón tay thử nới cúc hoa ra, từng chút từng chút đi vào, thật đúng là có thể dung nạp.

“A, muốn nứt ra, a, tao huyệt hỏng mất, sâu một chút, sâu thêm chút nữa.”

Cảm giác căng trướng càng lớn càng tăng thêm khoái cảm kích thích, An Hòa khép hai mắt lại cảm thụ ngón tay từ từ xâm nhập vào bên trong tiểu huyệt.

Triệu Khải Minh xác định cậu không sao, ngón tay đảo hai cái bên trong, mang ra một chút dịch ruột non, sau đó cầm dưa chuột không quá thô bên cạnh chậm rãi đâm vào. Mặt ngoài dưa chuột hơi lạnh, tiếp xúc với trực tràng nóng như lửa cùng đại côn thịt cương cứng, làm Triệu Khải Minh cùng An Hòa đều kích động mười phần.

“Chỗ nào là cúc hoa, rõ ràng là động đen không đáy, anh thêm một cây nữa cũng được.”

Triệu Khải Minh vỗ vỗ mông của An Hòa, côn thịt cùng dưa chuột thay nhau ra vào khiến hắn cũng kích thích hơn.

An Hòa đã bị thao nói không nên lời, cả người biến thành màu hồng phấn, sắc mặt mê ly sắp đạt đến cao trào, hai tay muốn nắm lấy vật gì đó nhưng trên bàn không có thứ gì có thể nắm được.

Triệu Khải Minh đặc biệt thích nhìn gương mặt thanh tú của An Hòa lộ ra biểu tình *** mỹ, tất cả đều là hắn mang đến, chứng minh mị lực của hắn. Nghĩ đến đây hắn đem côn thịt rút ra đưa đến trước mặt của An Hòa, đem đại phân thân cọ cọ vài cái lên mặt lên môi cậu. An Hòa vươn đầu lưỡi ra liếm liếm, đối với cậu mà nói, vị tanh mặn của côn thịt chính là mỹ vị ngon nhất thế gian. Triệu Khải Minh động hai cái, bắn dịch thể ra đầy mặt của An Hòa, từ thái dương chảy đến miệng lưu lại một đường dấu vết.

An Hòa mở mắt, ngón tay quẹt một chút dịch thể ngậm vào miệng, cưới khúc khích:

“Thật nồng, ông xã hôm nay nhanh quá.”

Triệu Khải Minh nhướn mày, cư nhiên dám nghi ngờ năng lực của hắn, vì thế kéo An Hòa lại từ sau lưng đâm mạnh vào:

“Hôm nay ông xã thao em khóc mới thôi, cầu xin tha thứ cũng không được.”

Nói xong mông liền như motor chạy bằng điện, chín nông một sâu thao làm.

Giọng nói của An Hòa đã khàn khàn, bị va chạm ở phía sau làm cậu càng thêm rên rỉ đứt quãng. Triệu Khải Minh lấy dưa chuột lúc nãy vừa sử dụng nhét vào miệng của An Hòa:

“Tiểu *** đãng, nếm thử hương vị tao huyệt của mình đi, ăn ngon hay không”

An Hòa cũng không cắn mà giống như khi khẩu giao cho Triệu Khải Minh, ngậm ở trong miệng vừa liếm vừa mút. Dưa chuột so với côn thịt của Triệu Khải Minh nhỏ hơn nhiều, cậu ngậm không chút khó khăn, thậm chí còn có thể liếm đến bàn tay đang cầm dưa chuột của Triệu Khải Minh.

Ánh mắt Triệu Khải Minh tối sầm, côn thịt lại lớn thêm một vòng:

“Thao, thật *** đãng, cái miệng nhỏ phía dưới được ăn còn không đủ thỏa mãn, miệng trên cũng đói khát như vậy.”

“A ~, muốn ăn đại côn thịt, ăn ngon a~.”, An Hòa hàm hồ nói.

Triệu Khải Minh cầm dưa chuột ném qua một bên, nâng chân An Hòa lên điên cuồng đưa đẩy:

“Cho em ăn côn thịt, lớn chưa, đủ chưa, thật *** đãng a.”

“A a a, a a ân, nhanh lên, sâu vào, sâu thêm một chút, a ~, muốn bắn, ông xã nhanh làm tiểu *** đãng bắn ra.”

An Hòa kêu to, thân thể căng thẳng ngay cả tiểu huyệt cũng co rút lại, giây tiếp theo liền bắn tinh, cả người xụi lơ nằm trên bàn.

Triệu Khải Minh vốn có thể nén nhịn, không ngờ An Hòa co rút quá lợi hại, hắn không chú ý liền bị kẹp chặt bắn ra. May mắn An Hòa đang chìm đắm trong dư vị sau khi cao trào không chú ý đến, nếu không chắc cậu lại sẽ cười nhạo hắn.

Kì cục lắm mấy bạn ạ, hôm trước mình đi hỏi xin tên tiếng Trung của tác giả bộ này để tìm raw giùm bạn mình, vì bạn mình mới edit, cần chạy QT để edit theo raw sẽ chính xác hơn, bạn ý bảo là không nhớ tên tiếng Trung của tác giả đó như thế nào, còn nhắc mình edit phải ghi nguồn nhà bạn ấy, nhưng một hai hôm sau mình thấy bạn ý up QT của 1 bộ khác cũng của tác giả đó. Vì sao phải làm vậy nhỉ Thật là ngộ ghê à….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.