Lúc Tần Lạc và Đại Đầu trở lại, con chó ngao đang dùng lưỡi của nó liếm tới liếm lui lên mặt Jesus.
Thấy kẻ địch tiến tới, con Ngao này ngưng làm động tác đánh thức chủ nhân mình lại, mà đứng gầm gừ xa với Tần Lạc
Tần Lạc giơ chân lên một cái thì nó liền quay đầu bỏ chạy.
Sau khi chạy được một khoảng cách khá xa, nó đứng lại quay đầu lại lần nữa, thấy Tần Lạc đứng nguyên tại chỗ không động đậy, căn bản là không có ý đuổi theo, mà chỉ nhìn mình cười, thì nó mới xác định mình bị chơi xỏ. Loài người quả thật là nhàm chán.
Jesus cảm thấy có người nhích tới gần, nhưng hắn có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì cũng không có biện pháp nào mở mắt ra được.
Khẩu súng lục màu vàng kim thoạt vô cùng bảnh bao vứt ở một bên, hắn dùng tay mò tới được rồi, nhưng không tài nào nhấc lên nổi.
Đúng thế, hắn kiệt sức rồi
Trên người hắn chẳng còn chút sức lực nào cả, giống như là bị thứ gì vắt cạn hết sức vậy.
"Tại sao?" Jesus bất đắc dĩ hỏi.
Bởi vì hắn nói tiếng Anh, cho nên Tần Lạc và Đại Đầu đều ngỡ ngàng.
"Cậu nghe hiểu tiếng Anh không?" Tần lạc hỏi Đại Đầu.
"Học qua." Đại Đầu nói. Là một người lính đặc công, thì tất nhiên là thường đi nước ngoài thi hành nhiệm vụ. Cho nên, lưu loát một hoặc vài loại ngoại ngữ thì có thể che dấu thân phận của mình tốt hơn.
"Thế hắn nói gì?" Tần Lạc hỏi
"Tôi không rõ". Đại Đầu trả lời. "Tôi cũng không học cho đàng hoàng tử tế."
"Tôi bị làm sao thế này?" Jesus hỏi lại một lần nữa. Lần này, hắn dùng tiếng Trung Quốc.
Người ta làm sát thủ có khác, trình độ ngoại ngữ tốt hơn một người làm quân nhân như Đại Đầu này rất nhiều.
"Mày bị trúng độc rồi." Tần Lạc cười khà khà nói.
"Độc?" Jesus hỏi một cách nghi hoặc: "Sao tao lại trúng độc?-Thượng Đế, chúng con căn bản là chưa từng tiếp xúc với nhau”.
"Đúng thế." Tần Lạc lời. “Chúng ta chưa từng tiếp xúc với nhau. Nhưng mà, mày đã từng tiếp xúc với con chó xấu xí đó."
"Elise?- làm sao có thể như thế được?" Jesus nói với vẻ mặt khó tin. "Nhưng mày cũng tiếp xúc với nó. Mày còn ôm nó suốt. Vậy tại sao mày lại không bị trúng độc?”
Tần lạc cảm thấy người nước ngoài này ngu ngốc một cách thật đáng yêu. Hắn liền giải thích : "Độc là do tao hạ thì tao làm sao có thể trúng độc được?"
Tần Lạc móc từ trong lồng ngực ra một cành cây khô, nhánh cây tản mát ra mùi bạc hà cay xè mũi , giống như là mùi dầu gió vậy.
"Nhìn thấy chưa? Trên người tao có thuốc giải độc, tao làm sao mà có thể trúng độc được."
"______"
Không sai, đây chính là kế sách mà Tần Lạc lập ra ngay từ đầu.
Từ sau lần Jesus để lại con chó Ngao một mình trốn chạy ở Paris, hơn nữa còn uy hiếp bọn họ trông nom tử tế nó, hắn ta sẽ quay lại đòi về , Tần Lạc liền nghĩ ngay ra kế sách, hắn muốn dùng con chó vô cùng xấu xí này để giữ Jesus lại.
Trước tiên hắn dùng thuốc giải giải trừ virut muỗi mặt người cho nó, giữ lại cho nó cái mạng chó của nó. Sau đó lại dùng hai loại độc dược khiến nó luôn ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, quan trọng hơn là hung tính cùng thể lực của nó bị độc dược ảnh hưởng mà giảm đi khá nhiều.
Tần Lạc là một người ưa sạch sẽ, hắn chụp một cái giọ sắt vào miệng con chó Ngao này, rồi tự mình cắt bộ móng cho nó. Với cả một chuỗi trình tự như vậy, thì con chó Ngao này đã không còn bất kỳ khả năng tấn công nào nữa. Nó trông giống một con chó cưng bình thường mà mọi người thường nuôi hơn nếu như bạn không cảm thấy gương mặt nó quá là xấu xí.
Sau sự kiện xảy ra vụ tấn công của chim di cư viện điều dưỡng, Tần Lạc liền biết ngay Jesus đã tới Yến Kinh, hơn nữa còn ở một nơi rất gần hắn.
Cho nên, hắn bắt đầu thực thi kế hoạch dụ rắn ra khỏi hang.
Thật ra thì ngày hôm qua, lúc hắn dẫn theo những thành viên trong Long Tức cho chó ra ngoài đi dạo, hắn đã bôi loại độc dược không màu không vị này lên mình con chó Ngao. Hắn cũng không xác định được người của đội Long Tức có thể giữ được Jesus lại hay không, nếu như lại để hắn ta chạy mất thì sau này muốn tóm lại cũng khó.
Đáng tiếc là Jesus mãi không xuất hiện.
Hôm nay Tần lạc rời khỏi đội ngũ Long Tức, nhưng vẫn bôi thuốc độc lên trên người con chó Ngao. Đúng là không uổng công sức mình bỏ ra, quả nhiên cá đã cắn câu.
Thế nhưng, việc Jesus đi theo cũng không có nghĩa là hắn nhất định sẽ trúng kế.
Nếu như hắn công kích từ xa, xử lý Tần Lạc và Đại Đầu trước, sau đó mới tìm đến con chó Ngao này thì phải làm sao bây giờ?
Nếu như hắn nghi ngờ mình dở trò gì trên người con chó đó, mà không tiếp xúc với nó thì phải làm sao đây?
Bước đầu tiên, Tần Lạc cần dụ hắn tới một nơi thích hợp để triển khai hành động.
Trường trung cấp y tá này mặc dù là tình cờ gặp phải nhưng lại khá phù hợp với yêu cầu của Tần Lạc.
Bước thứ hai, Tần Lạc cần làm hắn mất cảnh giác.
Trước tiên, hắn muốn Đại Đầu bị thương để cho Jesus có ảo tưởng không có đối thủ. Ngay sau đó, Đại Đầu cùng Tần lạc hoang mang chạy trối chết.
Tiếp theo, hắn trong tình huống bất đắc dĩ liền bỏ rơi con chó Ngao mặt quỷ, khiến cho hắn có ảo tưởng người khác có thể tiếp xúc được thì mình cũng có thể tiếp xúc được.
Vì vậy, sau một loạt liên tiếp những cạm bẫy mai phục, Jesus đã trúng chiêu.
Thật ra thì trong cả quá trình, Đại Đầu chỉ biết một chuyện: Tần Lạc đã bôi thuốc độc trên người con chó Ngao đó.
Đại Đầu bị thương là do cậu ta cố ý, cũng là bước khởi động cho kế hoạch lần này của cậu ta. Cậu ta kéo dài việc phục kích cũng là cố ý muốn lớn tiếng nhắc nhở Tần lạc:‘thả chó ra, chạy mau’ thế nên, Tần lạc liền thả con chó Ngao ra.
Từ thành công của kế hoạch lần này có thể thấy được thời gian hai người phối hợp với nhau tuy ngắn ngủi, nhưng đủ để ăn ý với nhau mà không cần tới quá nhiều lời nói.
"Các người là lũ người Trung Quốc giảo quyệt...Thượng Đế sẽ trừng phạt các người." Jesus oán hận nói.
Tần Lạc đi tới đạp lên gương mặt tuấn tú của hắn, nói: "Nếu mày còn nói nữa thì tao sẽ trừng phạt mày trước tiên. Nếu nửa tiếng nữa tao không đưa thuốc giải cho mày, thì tim của mày sẽ bắt đầu suy kiệt, hô hấp khó khăn, sẽ tắt thở mà chết."
"Chết tiệt." Jesus nguyền rủa.
"Cậu không sao chứ?" Tần lạc xoay người nhìn về phía vết thương của Đại Đầu, hỏi với giọng quan tâm.
“Không sao." Đại Đầu trả lời. "Chỉ là xây xát ngoài da thôi."
Bởi vì cậu ta cố ý chứ không phải là bị động trúng thương, có thể nói là-cậu ta đã chủ động đem thân thể của mình nghênh đón hướng viên đạn, vì vậy mà cậu ta chẳng qua chỉ bị thương ngoài da mà thôi.
"Đem hắn ta về Long Tức đi." Tần lạc nói
Đại Đầu liền đi tới ôm lấy Jesus, Tần Lạc tiến lên dắt theo con chó Ngao mặt quỷ, hai người đi dọc theo góc tường ra ngoài.
Vì Tần Lạc vẫn lo lắng việc Ly tiếp tục trả đũa báo thù, nên hắn không dám vào trong tiểu lầu, mà bảo Đại Đầu đem Jesus đến thẳng phòng thẩm vấn.
Biết Tần Lạc lại dẫn phạm nhân đến thẩm vấn, Hỏa Dược, Hòa Thượng, Tiểu Lý Thám Hoa đều chạy tới xem trò vui.
Tần lạc nói với Tiểu Lý Tham Hoa: "Tôi còn có một chút chuyện, anh có thể giúp tôi tra hỏi được không?"
Tiểu Lý Thám Hoa vẫy tay liên tục, nói: "Không được, không được. Tôi làm sao dám múa rìu qua mắt thợ? Những việc chuyên môn như vậy, để những người chuyên nghiệp như anh làm thì tốt hơn.”
Tần Lạc đi tìm Hỏa Dược, Hỏa Dược lạnh lùng cự tuyệt, nói: "Không ai có thể thuần thục hơn anh cả."
Vẫn chưa tìm được Hòa Thượng, Hỏa Dược liền tự tìm cớ, nói: "Tôi không dám giết người ngay cả gà tôi cũng không dám giết "
"Đại Đầu ..." Khi Tần Lạc xoay người muốn tìm Đại Đầu thì mới nhớ ra, hắn đã bảo Đại Đầu đi ra sau băng bó mất rồi.
Tần Lạc bất đắc dĩ, hỏi: "Trong phòng thẩm vấn có thể mở băng ghi hình không?"
"Không thể." Tiểu Lý Thám Hoa nói.
"Vậy tại sao có thể quay lại được?"
“Cái này—Ly nói rồi?" Tiểu Lý Thám Hoa cười khổ nói. "Tôi biết chắc Ly sẽ không dấu diếm. Nếu như anh thực sự thấy việc đó là cần thiết, thì thật ra là cũng là có thể"
Tần Lạc gật đầu, nói: "Vậy thì tốt. Tôi vào trong gọi hắn tỉnh dậy, sau đó anh mở băng lần trước tôi thẩm vấn cho hắn xem”
Nửa giờ sau, Tần lạc một lần nữa đi vào phòng thẩm vấn.
Lúc này, đoạn video biến thái kinh khủng làm cho người ta sởn tóc gáy vừa mới kết thúc.
"Mày cảm thấy như thế nào?" Tần lạc cười hỏi
"Mày thích hợp để làm sát thủ.” Tay chân Jesus tuy cũng giống như hai tên bận đồ đen trước đều bị trói trên cây giá sắt, trạng thái tinh thần của hắn lại rất tốt, và cũng vô cùng lạc quan. Thật không biết là hắn có xem hết đoạn video bức cung vừa rồi hay không, hình như tâm trạng của hắn không hề bị đoạn băng video kia ảnh hưởng.
"Đáng lẽ chúng ta nên làm cùng một nghề."
“Tao là bác sĩ. Một bác sĩ trung y được mọi người tôn trọng" Tần Lạc nói. "Tao nghĩ, mầy chắc chắn là vì bản thân mà tới giết tao đúng không? Tao và mày vốn không hề kết thù kết oán"
“Về sau thì khó nói lắm." Jesus nói. "Những điều mày đã làm sẽ đưa mày xuống địa ngục. Thượng Đê rất nhân từ. Thiên Đường không chào đón loại đồ tể giết người như mày.”
Tần Lạc cười híp mắt, nói: "Mày biết không, dùng tiếng Trung Quốc của chúng tao mà nói, thì hành vi của mày chính là một hành vi giả tạo một cách điển hình ....vẫn còn một câu nói có thể miêu tả được đó là làm điếm mà còn đòi lập đền thờ. Chính mày mới là sát thủ, giết người như ngóe..."
"Không, không, không.” Jesus phản bác. "Từ lúc tao xuất đạo tới nay, tao mới giết 16 người mà tao đều có lý do để giết họ. Thượng Đế sẽ tha thứ cho tao, bởi vì tao là một trong những tín đồ thành tín nhất của Người."
"Vậy mày giết tao với lý do gì?" Tần lạc tò mò hỏi.
"Bởi vì tiền. Có người đồng ý trả cả triệu đô la cho việc này... vì số tiền này, tao có thể đi được nhiều hơn, làm cho nhiều người có thêm tín ngưỡng, và còn có thể giúp được những đứa bé không đủ cơm ăn áo mặc ở Châu Phi ...Chúng cũng là con dân của Thượng Đế, không thể bị bỏ rơi như vậy.”
“Tiền của mày để làm những việc như vậy?"
"Đương nhiên là không phải vậy." Jesus trả lời. "Phần lớn số tiền, đấy chỉ là một bộ phận nhỏ. Phần nhiều đương nhiên được cất đi. Bởi vì tao không thể giết người mãi.”
"Tao không thễ chấp nhận lí do giết tao này của mày, vì thế tao không thể tha thứ cho hành động của mày." Tần Lạc nói. "Những điều tao có thể làm được thì mày cũng thấy rồi đó, có lẽ mày so với bọn họ kiên cường hơn một chút, thời gian chịu đựng dài hơn một chút, cuối cùng rồi cũng khai ra chân tướng sự việc thôi. Mày thích làm vậy nhưng tao thì không. Hôm nay tâm trạng của tao khá tốt, không thích hợp với việc bức cung.”
Tần Lạc rút từ trong túi ra một khẩu súng lục, vừa tìm Hỏa Dược mượn. Mở chốt bảo hiểm, sau đó dí nòng súng vào đầu Jesus, nói: "Nói cho tao biết chân tướng, hoặc là tao sẽ bắn một phát cho nát óc mày ra.”