Cửa thủy tinh tự động tách sang hai bên, một nam nhân mặc âu phục màu đen đi đến, khom người nói:- Phu nhân có cần hỗ trợ gì không ạ?
- Tao rất hưởng thụ việc tự mình trừng phạt tên phản đồ này.
Natasha nói.
- Phản đồ?
Hắc y nam nhân nhìn thoáng qua Lâm Tử rồi không nói thêm gì nữa.
Lâm Tử sau khi ly hôn Lâm Hách Uy thì một mình tới Mỹ và đãm nhiệm nghiên
cứu viên tại một phòng nghiên cứu. Mặc dù chuyên ngành học của bà là Tây Y nhưng dù sao chồng bà từng là lão bản của một công ty Trung y dược.
Ông bà – Lâm Thanh Nguyên – là viện trưởng một bệnh viện, trong giới
Trung y có địa vị hết sức quan trọng co nên rất nhanh bà đã được một
phòng thí nghiệm của Úc để ý.
Lúc đó Lâm Tử vẫn chưa nguôi ngoai
chuyện Lâm Hách Uy phản bội, trong lòng còn có ý trả thù nên khi Phòng
thí nghiệm Úc kia tìm tới cửa thì song phương nhanh chóng bắt tay với
nhau. Ngươi vì ta phục vụ, ta giúp ngươi bào thù theo như nhu cầu.
Thế nhưng việc này lại vì chuyện Lâm Hoán Khê đến Mỹ mà chuyển hướng. Không biết là vì tìm kiếm mẫu thân hay là vì muốn thoát khỏi thành thị ô
nhiễm đầy áp lực mà cô lựa chọn đến Mỹ học đại học và cái phòng thí
nghiệm Úc kia lại để mắt đến Lâm Hoán Khê.
Theo quy định thì thân
nhân của nhân viên Phòng nghiên cứu đều bị thẩm tra theo dõi, hơn nữa
còn bị bọn chúng đưa vào cái gọi là "phạm vi dự trữ nhân tài".
Thời gian đó Trung y đang có xu thế phát dương trở lại, Phòng thí nghiệm Úc
căn cứ vào đó mà chế định ra "kế hoạch Đồ Long", mà để thực hiện kế
hoạch Đồ Long này thì lại cần một người có trí tuệ, có năng lực và khả
năng ẩn nhẫn cao, nhất là phải có quan hệ với những nhân vật cầm đầu
Trung y tại Hoa Hạ. Không thể nghi ngờ gì nữa, Lâm Hoán Khê chính là một lựa chọn không tệ.
Nhưng Lâm Tử lại phản đối lựa chọn này. Bà cho rằng bạn trai Lâm Hoán Khê là Quản Tự ưu tú hơn, hơn nữa khả năng của
hắn còn hơn xa Lâm Hoán Khê. Để hắn chấp hành kế hoạch này mà nói, xác
xuất thành công sẽ cao hơn người khác.
Không thể không nói, độc
nhất là lòng dạ đàn bà ah. Quản Tự, cái thằng quỷ không may còn chưa kịp ra mắt "nhạc mẫu đại nhân" thì đã bị bà ta cho một đao, cuối cùng trực
tiếp đem cái mạng nhỏ lấy đi.
Phòng thí nghiệm Úc sau khi tiến
hành xét duyệt hai người thì đã đồng ý với đề nghị của Lâm Tử, lựa chọn
Quản Tự làm "người dẫn đầu". Sau khi bị Phòng thí nghiệm Úc cải tạo,
Quản Tự đã trở thành một vương bài trong tay bọn họ còn Lâm Hoán Khê
cũng bởi vì Quản Tự thay lòng đổi dạ mà thương tâm dứt áo đến Mỹ, cũng
là trời đưa đất đẩy mà lại bảo toàn được chính mình.
Vì báo thù
cũng là vì để tránh cho nữ nhi mình lần nữa rơi vào trong tay của bọn
hắn, Lâm Tử tiếp tục làm việc cho Phòng thí nghiệm này, ngoài ra cũng vì bà cũng bị cải tạo qua nên cho dù muốn rời đi cũng không được.
Quản Tự cũng như vậy, hắn biết rõ ràng con đường mình đang đi chính là tuyệt lộ, hắn biết kết quả cuối cùng của mình là cái gì nhưng lại vô pháp lui về phía sau, vô pháp trốn tránh nên chỉ đành thể kiên trì đi tiếp. Đối
với bọn họ mà nói, có thể sống thêm một ngày là biết một ngày a.
Những người trong Phòng thí nghiệm Úc này không phải là thiên tài thì cũng là tên điên mà hai loại người này cũng không khó khăn để liên tưởng với
nhau. Vì bảo toàn chính mình, Lâm Tử đã tự biến mình thành một người
điên.
Quả nhiên, bởi vì tính tình của bà đại biến, ngược lại lại
dần dần được Phòng thí nghiệm tiếp nhận, qua đó có thể hùn vốn hoặc là
độc lập nghiên cứu một ít hạng mục.
Nhân sự kiện ảnh nude "Hội
trưởng môn" bà được chỉ thị trợ giúp ở sau lưng, qua đó hình ảnh mất
tích nhiều năm của bà rốt cuộc một lần nữa lọt vào tầm mắt của bọn người Lâm Hoán Khê mà loại hành vi này của bà cũng khiến cho Natasha cảm thấy tín nhiệm. Người mà ngay cả con gái mình cũng có thể làm hại thì còn có cái gì không thể làm được nữa?
Theo đó, sau khi kế hoạch bắt cóc
thành công Natasha sẽ cải tạo Lâm Hoán Khê để cho tổ chức sử dụng và
người mẹ Lâm Tử này chính là mồi nhử tốt nhất. Quả nhiên, hết thảy đều
phi thường thuận lợi nhưng chẳng ai ngờ rằng Lâm Tử này lại chính là
phản đồ.
Natsaha là người nào? Ả chính là chấp sự quan cấp năm sao trong tổ chức, lật tay làm mây úp tay làm mưa, tỉ lệ thất bại khi làm
nhiệm vụ là không.
Tuy là không biết Lâm Hoán Khê còn sống hay
chết nhưng sau khi đem mọi sự kiện xâu chuỗi suy xét lại một lần thì
liền phát hiện ra điều dị thường mà nhân vật đáng nghi ngờ nhất lại
chính là Lâm Tử là người mà ả đang rất tín nhiệm.
Sau khi giải
quyết nghi vấn cùng với đồng sự và đánh hơi thấy nguy cơ bị giáng cấp ả
lập tức gấp gáp trở về thanh lý môn hộ. Tuy nhiên điều làm cho ả phiền
muộn đến thổ huyết chính là, vô luận là dùng sức tới cỡ nào thì Lâm Tử
cũng chỉ co rút thân thể mà tuyệt không kêu ca rên rỉ đau đớn hơn nữa
trên mặt bà ta vẫn luôn giữ vẻ tươi cười càng làm cho ả cảm thấy đây như là một loại châm chọc, là sự giễu cợt đối với chính mình.
Vì vậy, ả lại càng thêm tò mò.
Ba … ba …
- Có phải bà rất đắc ý hay không?
Natasha ngừng động tác đá người cười lạnh nói:
- Không tệ. Bà có tư cách để kiêu ngạo. Ngay cả tôi cũng khâm phục bà rồi.
Lâm Tử chỉ ngẩng đầu nhìn ả một cái nhưng không nói lời nào.
- Nếu cô đã chuẩn bị cho cái chết thì tôi sẽ thành toàn cho bà.
Natasha nói:
- Người đâu.
Trung niên nam nhân đang đứng ngoài quan sát vội bước nhanh vào nói:
- Phu nhân.
- Đem bà ta đi gặp con gái. Để cho con gái bà ta biết rõ mình có một mẫu thân vĩ đại như thế nào.
- Vâng, phu nhân.
Nam nhân khom người đáp ứng nói.
…………………..
Tần Lạc mấy ngày nay hết sức bề bộn. Lâm Hoán Khê "hôn mê bất tỉnh", hắn
phải canh giữ ở bên giường cà ngày lẫn đêm. Ly bị thương, vết thương tuy không nặng nhung lại cực kỳ phiền toái vì miệng vết thương rất to và
nhiều. Cho dù chỉ là bôi thuốc sát trùng cũng cần không ít thời gian.
Cũng may miệng vết thương Hồng Phu đang chậm rãi khôi phục, bằng không thì
Tần Lạc không biết làm sao có thể đủ sức chiếu cố nhiều bệnh nhân như
vậy rồi.
Kỳ thật trong đội ngũ thì không chỉ chỉ có Tần Lạc là bác sĩ, hắn hoàn toàn có thể đem Ly cùng Hồng Phu cho bọn họ hỗ trợ nhưng
Tần Lạc không làm như vậy. Các co cũng là vì hắn mà bị thương, các cô vì chính mình mà xuất sinh nhập tử. Nếu như có thể vì bọn họ làm một ít
việc mà nói …, trong lòng Tần Lạc cũng sẽ thoải mái hơn một ít.
- Đau không?
Tần Lạc vừa bôi thuốc cho Ly vừa hỏi. Đây không phải lần thứ nhất hắn cởi
quần áo bôi thuốc cho Ly cho nên đối với việc cô nằm lỳ ở trên giường,
đem trọn tấm lưng trần hướng về phía hắn cũng thấy có cái gì quái dị.
Đối với một người không phải là trượng phu người ta mà lại có thể chứng
kiến một nữ nhân lỏa lồ da thịt nhiều như vậy, ngươi còn thấy cái gì
chưa đủ hay sao?
- Anh đã hỏi rất nhiều lần rồi đó.
Ly không kiên nhẫn nói.
- Tôi sợ cô đau đớn.
Tần Lạc cười cười nói.
- Tôi không đau. Anh đi đi.
Ly nói.
- Còn chưa bôi thuốc xong đâu.
Tần Lạc nói.
- Đi đi.
- Không đi.
Tần Lạc nói.
- Để tôi tiếp tục giúp cô bôi thuốc.
Hắn biết rõ vì cái gì mà Ly tức giận như vậy, là một nữ nhân mặc dù cô
không quá chú trọng đến hình tượng nữ nhân nhưng việc thân thể của mình
bị người ta đánh tổn thương thành cái bộ dáng này thì trong lòng vẫn là
có chút không thoải mái. Hơn nữa, cho tới bây giờ cô vẫn còn cho rằng
mình đã bảo vệ Lâm Hoán Khê không tốt cho nên mới khiến cho Lâm Hoán Khê bị người xấu làm hại hôn mê bất tỉnh. Trong lòng của cô vẫn một mực
trách cứ chính mình.
- Anh không đi thì tôi đi.
Ly cầm quần áo che ngực rồi muốn từ trên giường nhảy xuống.
Tần Lạc đưa tay giữ cô lại mà nói:
- Cô định làm gì? Thuốc còn chưa bôi xong đâu. Cô gấp cái gì?
- Tôi thích gấp cái gì thì gấp cái đó.
Ly đã chuẩn bị cùng Tần Lạc đối nghịch rồi.
Tần Lạc cười cười, nói:
- Cô đang tự trách mình hả?
- Tại sao tôi phải tự trách?
Ly rất không khách khí nói nhưng trong ánh mắt hung khí đã yếu đi vài
phần. Nhiều khi, biểu hiện của cô giống như một tiểu hài tử.
- Cô cảm thấy là bảo vệ Lâm Hoán Khê không tốt sao. Đúng không?
Ly không nói lời nào, chỉ trừng mắt hung ác nhìn Tần Lạc.
- Kỳ thật cô đã làm vô cùng tốt rồi.
Tần Lạc vừa cười vừa nói. Hắn bôi thuốc lên miệng vết thương cuối cùng của Ly rồi nói:
- Lật lại. Tôi giúp cô bôi thuốc lên miệng vết thương trên bụng.
Ly nằm lật lại, cô dùng quần áo che lấy bộ ngực, chỉ để hở đoạn eo mềm mại mượt mà và vùng rốn cho Tần Lạc xem. Phần bụng cũng có ba vết thương,
Tần Lạc dùng chiếc dao nhỏ khẻ đem mệng vết thương mới se mở ra sau đó
rắc dưỡng cơ phấn vào, hắn vừa cười vừa nói.
- Yên tâm đi. Cô rất nhanh sẽ có một làn da mới.
Ly không nói gì. Đối với cái này cô không có mấy hứng thú.
- Tôi cũng giống cô, trước khi việc này phát sinh thì đều không rõ.
Tần Lạc giải thích nói:
- Đây là do Lâm Hoán Khê và Long chủ lập ra kế hoạch và vì để tìm được
đại bản doanh của bọn hắn nên Hoán Khê đã cố ý để cho người ta bắt cóc
đi. Tại thời điểm cô và gã nhà ảo thuật kia chiến đấu, kỳ thật Long chủ
và Jesus ở ngay bên cạnh.
- Thật sự là như vậy?
Ly mở to hai mắt nhìn hắn hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Đúng vậy.
Tần Lạc gật đầu nói.
Ly thoáng cái nhảy dựng lên, cô mặc xong quần áo rồi quay mặt đi ra ngoài.
- Cô đi đâu vậy?
Tần Lạc đuổi theo hỏi.
- Ta đi đánh cho Jesus một trận.
Ly nói.
- …….
Đáng thương Jesus, cầu mong Thượng Đế sẽ phù hộ cho ngươi.